Chương 486:
“Người phụ nữ của anh? Nam Cung Huân, đời này muốn tôi buông tay, ngoài trừ Cố Cẩm chính miệng nói với tôi, nếu không thì có chết tôi cũng sẽ không buông tay!”
Nói xong Tư Lệ Đình cúp máy cái rụp, Lâm Quân đứng bên cạnh nghe hai người nói chuyện trong lòng vô cùng căng thẳng.
“Cậu chủ, điện thoại của phu nhân sao lại ở trong tay Nam Cung Huân?”
“Về nước!” Tư Lệ Đình nhanh chóng thay đồ.
“Vâng.” Lâm Quân cũng không nghĩ nhiều, vì anh ta biết nếu như Cố Cẩm xảy ra chuyện gì Tư Lệ Đình xem mắt đi tất cải Trên máy bay Tư Lệ Đình không nói lời nào, nhưng Lâm Quân cũng cảm nhận được sự lạnh lùng tỏa từ người anh lúc này.
Lần này anh thật sự đã phát điên! Mà không biết bên chỗ Có Cẩm đã xảy ra chuyện này.
Người cung cấp thông tin chỉ nói cô vẫn quay phim như bình thường, thậm chí còn quay thêm vài cảnh đêm đến tận sáng hôm sau mới rời đi.
Nam Cung Huân đưa cô đến khách sạn, sau đó cùng đi vào với cô.
Tư Lệ Đình nóng lòng về nước, cho dù anh đang ngồi trên máy bay nhưng vẫn cảm tháy tốc độ quá chậm.
“Cậu chủ, anh nóng vội cùng không tác dụng gì, còn phải bay mười máy tiếng nữa, anh thức khuya như vậy, nên nghỉ ngơi một tí đi.”
Lâm Quân nhìn thấy bộ dạng của Tư Lệ Đình không kèm được mà khuyên anh, những thứ anh bỏ ra vì Cố Cẩm đã quá nhiều.
Hơn một năm qua từ lúc biết được thân phận thật sự của Cố Cẩm anh đã không hề nghỉ ngơi, luôn cố gắng chỉ vì muốn xứng đáng với cô.
Trước đó anh để Cố Cảm mang thai thật sự là có mục đích riêng của mình, anh muốn lấy đứa con ra để giữ chân Có Cẩm.
Suy cho cùng Tư Lệ Đình lớn tuổi hơn Cố Cẩm nhiều, nên những chuyện anh nghĩ đều rất sâu xa, anh biết tương lai có lẽ sẽ có rất nhiều vật cản.
Có con rồi cho dù có người muốn chia cắt bọn họ cũng sẽ nghĩ đến đứa con, ai ngờ thể trạng bây giờ của Có Cẩm không thể mang thai.
Chuyện mà Tư Lệ Đình lo lắng nhất cũng đã tới, Nam Cung Huân đã ra tay, người đàn ông này còn nguy hiểm gấp trăm lần Nam Cung Mặc.
Mới xuất hiện một ngày đã tuyên bố vị trí của mình, điều mà anh luôn do dự, do dự rất nhiều nhưng vẫn chưa làm được.
Nếu như anh của trước đây chắc chắn sẽ không phạm phải sai lầm này, có lẽ anh sẽ làm rình rang hơn cả Nam Cung Huân.
Nhưng bây giờ anh đã điểm yếu, Cố Cẩm là điểm yếu lớn nhất của anh!
Anh không nỡ để cô chịu tủi thân, tất cả đều là vì cô.
Sau khi cô trở về với thân phận mới, anh đã đồng ý đóng kịch cùng cô, làm mọi thứ đều vì cô.
Một khi con người đã có điểm yếu thì rất dễ để người khác có cơ hội lợi dụng, Lâm Quân đã nhắc nhở anh điều này từ rất lâu.
Anh thì có cách gì, yêu một người chính là muốn nghĩ hết cho cô ấy, hận không thẻ cho cô ấy tắt cả.
Cho dù đến bước đường như ngày hôm nay, điều mà anh nghĩ vẫn là có phải Cố Cẩm đã có nỗi khổ tâm gì không.
Suy cho cùng đêm hôm đó Có Cẩm không có điều gì khác thường, nếu cô không thật tình với anh, sao lại có tình đến phòng làm việc tìm anh.
Đến giờ Tư Lệ Đình vẫn còn nhớ rõ dáng vẻ lúng túng của cô khi đứng trước cửa phòng làm việc.
Khả năng cao nhất là Cố Cảm đã gặp phải chuyện gì phiền phức, cả một ngày cô không liên lạc với anh, lẽ nào là vì điện thoại đã ở trong tay của Nam Cung Huân.
Phản ứng đầu tiên của Tư Lệ Đình là anh không hề hoài nghỉ cô, dẫu sao cô cũng là người phụ nữ đã cùng anh trải qua bao nhiêu là sóng gió.
Tô Tô, anh tin em, em cũng phải tin anh.
Cố Cẩm chỉ nghỉ ngơi vài tiếng đồng hồ đã quay lại phim trường, Nam Cung Mặc có tình sắp xếp những cảnh quay của cô lên trước.
Cô cũng chỉ còn vài cảnh quay cuối mà thôi, quay từ chiều đến lúc trời tối.
Nam Cung Mặc nhìn tháy vẻ mặt mệt mỏi của Có Cảm có chút đau lòng, anh ấy bước đến bên cạnh cô: “Cảnh của em đều quay xong rồi, em về ngủ bù một giấc đi, đợi quay xong những cách khác, đoàn chúng ta sẽ tụ tập ăn uống một bữa.”
Có Cẩm gật đầu, hai ngày này cô thật sự đã rất mệt.
“Chờ em nghỉ ngơi xong sẽ liên lạc với anh.” Có Cẩm thay đồ, cô đã chờ hai ngày, nhưng không hề có người nào xuất hiện.