Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 379




Chương 379:

 

Cố Cẩm đứng dậy khỏi ghế sô pha, nhanh chóng vào nhà tắm tắm rửa thay quần áo, cô không thèm trang điểm, vội vàng sắp xếp vài bộ quần áo.

 

Thân làm nữ chính mà cô không máy có trách nhiệm, cô đã quên mọi thứ về việc quay phim.

 

Sau khi thu dọn xong, vừa đúng lúc Triệu Lạp có mặt bên ngoài biệt thự.

 

Đây là lần thứ hai Triệu Lạp đến nhà cô, lần nào cô ấy cũng tràn đầy cảm xúc.

 

Biệt thự ở đây rất đắt, không phải chỗ cho người bình thường, cũng không biết cô gái này là thần thánh phương nào mà có thể sống ở một nơi như vậy.

 

“Thưa cô.” Cô ấy kính cẩn đưa bánh sandwich cho Cố Cảm và lấy vali từ tay cô.

 

Cố Cảm cắn miếng sandwich rồi lên xe, còn Triệu Lạp thì giải thích hành trình cho cô.

 

“Địa điểm quay bộ phim này là tại căn cứ Điện ảnh và Truyền hình Phương Thành, mắt khoảng ba giờ mới đến nơi.

 

Phim trường đã được dựng sẵn, đạo diễn muốn hoàn thành cảnh quay càng sớm càng tốt, cho nên hôm nay cô sẽ quay hai cảnh, trong đó có cảnh quay ban đêm.”

 

“Thời gian eo hẹp vậy sao?” Có Cẩm nghĩ đến Nam Cung Mặc, cái người coi tiền bạc là mạng sóng của mình, chắc chắn anh ấy không nỡ dành ra nhiều thời gian.

 

Thêm một ngày sẽ tiêu tốn thêm chỉ phí thiết bị và chỉ phí nhân công.

 

Rõ ràng là cậu chủ nhà Nam Cung, kiếp này có thể hưởng vinh hoa phú quý vô tận, nhưng anh ấy lại thích ra ngoài làm một mình. Quả nhiên cô không thể hiểu được kẻ nhà giàu ngậm thìa vàng này có suy nghĩ gì.

 

Hiển nhiên Triệu Lạp đã hợp tác với Nam Cung Mặc nhiều lần, cũng tương đối hiểu anh ấy.

 

“Thưa cô, đạo diễn luôn coi trọng hiệu suất. Đừng nhìn anh ấy thỉnh thoảng lén cười đùa với cô, thực ra trong công việc anh ấy rất nghiêm khắc.

 

Lúc trước mấy nghệ sỹ lớn kia vào trong tay đạo diễn đều bị mắng té tát chảy máu đầu, nhưng lần này lại dùng một người mới như cô làm nữ chính, tôi thật sự không thể tin được.

 

Nếu trong thời gian tới cô không thể hiện tốt, cô sẽ phải hứng chịu sự tức giận từ đạo diễn.”

 

Triệu Lạp thấy Cố Cảm như chưa từng phải chịu khổ, cô ấy tiêm một mũi dự phòng cho cô trước, tránh để cô chưa chuẩn bị tâm lý đã bị Nam Cung mắng chết.

 

“Tôi biết rồi.” Cố Cẩm muốn đả kích Hoa Tinh chỉ là một khía cạnh, cô cũng muốn sống với thân phận mới.

 

Cô không muốn bị gọi là công chúa nhỏ trong vai diễn kịch bản đầu tiên.

 

Cô đã đọc kịch bản này rất nhiều lần, trong đó có những câu thoại cô nhớ rất rõ.

 

Thậm chí cô còn xem lại rất nhiều bộ phim kinh điển của Nam Cung Mặc để cố gắng tìm ra kỹ năng diễn xuất của những người đó.

 

Mặc dù cô chưa từng học diễn xuất, nhưng cuộc sóng vốn đã là một bộ phim. Ngày nào ở nhà họ Tô mà cô không phải diễn kịch.

 

Tô Cẩm Khê trước đây chắc chắn không làm được, nhưng bây giờ đổi lại là cô thì rất nói.

 

Chỉ là cô đang lo lắng về phần phối hợp diễn với Giản Vân, trong kịch bản giữa cô và anh ấy có vài cảnh giường chiếu.

 

Phim của Nam Cung vẫn luôn chú ý đến mức độ chân thật, tất nhiên là không có khả năng làm thật, nhưng tiếp xúc thân mật thì không thể tránh khỏi.

 

“À đúng rồi, vì đạo diễn muốn đẩy nhanh tiến độ của bộ phim, nên chúng ta sẽ không quay theo cốt truyện.”

 

Để tiết kiệm thời gian và chỉ phí, một số bộ phim sẽ quay trước các phần sau, Có Cảm cũng có thể hiểu được.

 

“Cô đem cảnh quay mà hôm nay tôi phải diễn cho tôi xem.”

 

Triệu Lạp lấy kịch bản quay phim trong túi ra đưa cho Cố Cẩm, buổi chiều có một cảnh, Cố Cẩm lướt nhẹ qua.

 

Khi lướt qua cảnh đêm cả người cô choáng váng, kịch bản trên tay đột nhiên rơi xuống.

 

“Thưa cô, cô sao vậy?”

 

“Buổi tối là cảnh quay giường chiếu?” Vẻ mặt của Có Cẩm có chút mắt tự nhiên.

 

“Đúng vậy, nhưng mà cô yên tâm, đạo diễn của chúng ta không phải loại người như vậy. Cho dù là cảnh giường chiếu thì cũng chỉ cần nhấp máy rồi lại dừng thôi.”

 

Vẻ mặt của Cố Cẩm vẫn không hề giãn ra mà chỉ khẽ lẫm bẩm: “Nhắp máy rồi sẽ dừng lại.”

 

“Đúng vậy, sẽ không để cô thực sự bị lộ đâu.” Khi Triệu Lạp nhìn thấy gương mặt khó coi như vậy của Có Cẩm, cô ấy biết cô rất lo lắng về những cảnh giường chiều.

 

Cố Cẩm đã xem hai cảnh này không dưới hai mươi lần, ngay cả Triệu Lạp cũng cảm tháy hơi đau lòng.

 

“Thưa cô, còn sớm cô nghỉ ngơi thêm một chút đi, cô cứ xem cũng không thay đổi được cái gì.”

 

“Ừ.” Cố Cẩm nhắm mắt tĩnh tâm, tại sao người đó lại là Giản Vân.

 

Suốt đoạn đường không có tiếng nói chuyện, chiếc xe nhanh chóng bay qua đường cao tốc, cuối cùng cũng đến được Phương Thành.

 

Phương Thành là một căn cứ Điện ảnh và Truyền hình rất nổi tiếng, hầu hết các phim cổ trang và tiên hiệp đều được quay ở đây.