Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 374




Chương 374:

 

“Em không tin, em biết anh đính hôn với cô ta không phải vì thích cô ta, anh chỉ muốn lợi dụng cô ta mà thôi, anh…”

 

Giản Vân hơi mắt kiên nhẫn, anh mắt anh ấy nhìn thấy Có Cẩm đang xem kịch.

 

“Vân Lê, tôi không thích Vân Phỉ, mà tôi cũng không thích cô, người tôi thích là cô ấy.”

 

Đột nhiên, ánh mắt anh ấy quét về phía Có Cảm, Có Cẩm giật mình, cô chỉ là một người đi ngang qua, sao lại dính lu đến cô?

 

“Tôi…” Ngay khi cô muốn giải thích Giản Vân đã bước tới.

 

Giây trước, ánh mắt anh ấy còn lạnh lùng nhìn Vân Lê, giây sau đã trở nên dịu dàng: “Tiểu Ngải, sao em lại đi lâu như vậy? Em làm anh lo lắng.”

 

Trong đầu Cố Cẩm như có một đàn quạ đen bay ngang qua. Người này là một diễn viên kỳ ba.

 

Mình chỉ đi vệ sinh thì có gì mà phải lo lắng, không lẽ sợ.

 

cô bị bồn cầu hút?

 

Cô biết rõ anh ấy đang cố tình sử dụng mình như một lá chắn, Cố Cẩm không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hợp tác, ai bảo cô cảm thấy có chút nợ Giản Vân chứ.

 

Cô không đẩy Giản Vân đang kéo tay cô ra, mà tự nhiên hào phóng nhìn Vân Lê.

 

“Vân, cô gái này là ai?”

 

Vân Lê bắt gặp đôi mắt xanh nhạt của cô, cô ấy thất thần một lúc.

 

Cô ấy biết người phụ nữ tên Tô Cẩm Khê này. Tại quán bar, vì cô mà có người đã phá quán bar, đoạt người. Sau đó cô và Giản Vân đã hẹn hò, cô ấy biết rõ trong lòng anh ấy có một người, chính là Tô Cẩm Khê.

 

Tô Cẩm Khê đã chết, nhưng người phụ nữ này không biết từ đâu đến lại có gương mặt giống hệt Tô Cẩm Khê.

 

“Hai người…” Vân Lê nhìn hai người đang ở rất gần, giống như không tin bọn họ lại ở cùng nhau sớm như vậy.

 

“Cô không cần quan tâm đến chuyện của chúng tôi, Tiểu Ngải, chúng ta vào đi.”

 

Giản Vân vừa nói vừa định đưa Cố Cẩm đi, Vân Lê không cam lòng hét lên: “Giản Vân, anh sắp đính hôn với người khác, vậy mà bây giờ anh lại ở cùng cô ấy!”

 

“Vân Lê, tôi là loại người gì không phải cô đã sớm biết rồi sao, cần gì phải nói nhiều như vậy? Sau này cô đừng quấy rày đến tôi nữa.”

 

Cố Cẩm vẫn luôn biết Giản Vân lạnh nhạt, cô còn nhớ rõ khi còn đi học có biết bao cô gái thương nhớ theo đuổi anh ấy.

 

Dù là vừa đe doạ hay dụ dỗ, hay khóc đẹp như mưa, Giản Vân vẫn luôn dửng dưng từ chối.

 

Đôi khi Cố Cẩm cảm thấy như anh ấy không có trái tim, có một cô gái đã theo đuổi anh ấy suốt năm năm, từ cấp ba đến đại học.

 

Theo số liệu thống kê chưa đầy đủ từ các tin đồn trong trường, có một cô gái đã tỏ tình với anh ấy tám mươi mốt lần.

 

Ngay cả tay mà anh ấy còn không thèm chạm vào chứ đừng nói là đồng ý.

 

Một khi đàn ông trở nên tàn nhẫn, thì điều đó còn đau hơn bất kỳ lưỡi dao sắc bén nào, chính vì lý do này mà cô vẫn luôn không tỏ tình.

 

Mặc dù Giản Vân lạnh nhạt nhưng đời tư của anh ấy lại rất chỉn chu.

 

Nghe cuộc trò chuyện của anh ấy với Vân Lê, có vẻ như bây giờ anh ấy có nhiều phụ nữ.

 

Có Cẩm tràn đầy nghi ngờ với Giản Vân, một năm trôi qua nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn.

 

Chính cô có thể tạo ra một sự thay đổi tái sinh, thì Giản Vân cũng có thẻ.

 

Cho đến khi rời khỏi góc cua, Cô Cẩm bước lên hai bước giữ khoảng cách với Giản Vân.

 

Trên mặt cô vẫn lộ ra một nụ cười duyên dáng: “Anh Giản, anh và tôi không thân mà anh lại lấy tôi làm lá chắn, như: này có chút không hay đúng không?”

 

“Cô Erlena, tôi chỉ đang tập trước thôi. Trong kịch bản, chúng ta phải diễn thân mật hơn thế này.”

 

“Ha, hóa ra là anh Giản đang luyện tập với tôi.” Có Cảm cũng haha nói.

 

“Tôi nghe nói cô Erlena không có kinh nghiệm diễn xuất, tôi tạo cảm giác cho cô.”

 

Miệng lưỡi trơn tru như vậy quả thực không phải là Giản Vân mà cô từng biết trước đây, C Cảm dập tắt nụ cười, lạnh lùng nói: “Cảm ơn.”

 

Nhìn thấy người phụ nữ rời đi, ánh mắt Giản Vân lóe lên: “Cô Erlena không muốn biết tôi đã đính hôn với ai sao?”

 

“Như tôi đã nói, tôi và anh Giản không thân quen, tôi không có hứng thú với chuyện tình cảm của anh. Lúc anh đính hôn thì đừng quên mời tôi tới uống một ly rượu nhạt là được.”

 

Nói xong, cô đẩy cửa phòng bao đi vào, chỉ nghe thấy Giản Vân thở dài như có như không ở phía sau: “Tuyệt tình thật đáy…”