Chương 332:
Đầu tiên bán đấu giá là một viên đá mắt mèo quý tộc đến từ nước Pháp, viên đá mắt mèo này đã có lịch sử trăm năm…”
Trên màn ảnh lớn chiếu giới thiệu vắn tắt về viên đá mắt mèo, đồ trang sức của Cố Cẩm không ít, cô căn bản không thích đá quý.
Cô luôn nhìn về phía Tư Lệ Đình, phát hiện Tư Lệ Đình vẫn cùng người phụ nữ đó nói chuyện gì đó, cơn giận trong lòng tăng cao.
Món thứ nhất đã được bán, món thứ hai là một dây chuyền kim cương tuyệt đẹp, do một nhà thiết kế nỏi tiếng làm ra.
Đây là series có giá trị nhất mà nhà thiết kế tài ba nồi tiếng của thế kỷ trước đã làm ra, ông ấy đặt tên nó là “Tình yêu vĩnh hằng”.
Ở thế kỷ trước, series này cũng rất nổi tiếng, được rất nhiều nhà sưu tầm tìm kiếm, toàn bộ series chỉ còn lại có chiếc nhẫn này.
Ý nghĩa của series này rất hay, tình yêu vĩnh hằng, trong mắt Tư Lệ Đình lóe lên vẻ hưng phần.
Anh cùng Tô Cẩm Khê vội vàng kết hôn, không có cầu hôn, cũng không có đính hôn, chiếc nhẫn kết hônkia chưa kịp đeo lên cho cô.
Đối với chiếc nhẫn này anh nóng lòng muốn thử, có thể mua được coi như là chiếc nhãn cầu hôn của anh.
Khi người chủ trì giới thiệu xong xuôi, có hai người đồng thời giơ bảng.
“Một triệu.”
Ánh mắt của Cố Cẩm và Tư Lệ Đình giao nhau trong không khí, không nghĩ tới hai người đồng loạt coi trọng chiếc nhẫn này.
Có Cẩm cũng không bởi vì đối phương là Tư Lệ Đình mà buông tay, mà lại tiếp tục tăng giá, “Hai triệu.”
Tư Lệ Đình nhìn trúng chiếc nhẫn này, “Ba triệu.” Mong cả nhà chọn truyen3.one đọc để khích lệ mình có nhiều niềm vui lên nhiều chương nhé! Làm ra mà nhiều bạn đọc ở các trang copy của truyen3.one thì buồn lắm!
Những người muốn đấu giá đều bị khí thế của hai người áp đảo, dẫu sao hai người ngươi tới ta đi, không có chút nào dừng lại.
Người này vừa nói xong, một giây kế tiếp người kia lại bắt đầu.
Ai cũng không dám giơ lên, chiếc nhẫn này tất nhiên là trân quý, nhưng nếu như đụng đến người kia thì cũng không hay.
Vì vậy đến cuối cùng cũng chỉ còn lại có hai người đấu giá, từ giá quy định là năm trăm ngàn lên thẳng đến mười triệu.
Nam Cung Mặc mê tiền nhất, anh ta kéo kéo cánh tay của Cố Cảm, “Tiểu Cẩm Nhi, anh bảo em đấu giá cho tác phẩm điện ảnh của chúng ta, nhưng anh không bảo em dùng giá cao như vậy!”
Có Cẩm không để ý đến, trong lòng cô chỉ có dáng vẻ Tư Lệ Đình mới vừa cùng người phụ nữ đó chuyện trò vui vẻ, nói không chừng chiếc nhẫn này chính là anh mua cho người phụ nữ kia.
Trong lòng Cố Cẩm vô cùng ghen tuông, Tư Lệ Đình vốn định tự mua cho cô, thấy Có Cẩm cố chấp như vậy, anh có chút muốn từ bỏ.
Dù sao đều là cho cô, bây giờ để cho cô mua đi, mình lại đi tìm chiếc nhẫn khác cũng giống như vậy.
Anh vừa quay đầu thấy Nam Cung Mặc kéo cánh tay của Cố Cẩm, trong nháy mắt biểu tình của anh xảy ra biến hóa.
“Mười ba triệu.”
Cái giá tiền này đã vượt qua giá cả thị trường của bản thân chiếc nhẫn kia, trong lòng Có Cẩm cũng nín giận.
Trước kia lúc ở nhà Tư Lệ Đình cái gì cũng nhường cho mình, bây giờ thì một chiếc nhẫn anh cũng không chịu nhường, anh đã thay đổi rồi.
“Mười bồn triệu.”
“Mười lăm triệu.”
Hai người tiếp tục tăng giá, những người khác nhìn đến ngu, nhưng mà chỉ một cái nhẫn kim cương mà thôi, phải tiêu nhiều tiền như vậy?
Ngay cả Chu Lê biểu hiện trên mặt cũng không bình tĩnh, thậm chí trong lòng cô ta còn có một tia ảo tưởng, chiếc nhẫn này là mua cho mình sao?
“Tư thiếu, đừng thêm nữa, thêm nữa chính là lãng phí.”
Cô ta khẽ kéo kéo cánh tay của Tư Lệ Đình.
Động tác này bị Cố Cẩm thu vào đáy mắt, cơn tức giận trong lòng Có Cẩm cũng nhanh chóng xông thẳng lên trời.
“Hai chục triệu!” Cô lạnh lùng mở miệng tăng giá.
Nam Cung Mặc đau lòng không thôi, sớm biết tiểu tổ tông mạnh miệng như vậy thì anh ta cũng không nói ra làm gì.
Một chiếc nhẫn kim cương đã tận hai chục triệu, bộ phim điện ảnh của anh ta có thể kiếm được ngần ấy số tiền đó sao?
Nam Cung Mặc che ngực mình, thật là đau thật là đau.
Tư Lệ Đình cũng không chịu tha, “Hai mươi lăm triệu.”
“Ba chục triệu.”
Chiến hỏa thăng cấp, từ một triệu tăng giá biến thành năm triệu.