Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 301




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 301:

 

Vì vậy, hy vọng cô Hoa có thể tham gia bộ phim của chúng tôi, không biết cô Hoa có hứng thú không?”

 

Vốn Hoa Tinh không muốn diễn, nhưng khi nghe nói vậy tâm trạng của cô ta tốt hơn nhiều.

 

Có vẻ như những gì cô ta nói trước đó với Nam Cung đã phát huy tác dụng, vốn dĩ một bộ phim lớn như vậy có yêu cầu rất cao đối với nhân vật nam nữ chính.

 

“Phải không? Không biết đạo diễn cho rằng tôi thích hợp với vai diễn nào?” Hoa Tinh có ý hỏi.

 

“Vai nữ ba.” Hứa Ngôn nói.

 

Hoa Tỉnh cứ tưởng là nữ một, nhưng hóa ra lại là nữ ba.

 

Đọc kịch bản nhiều lần như vậy, đương nhiên cô ta rất quen thuộc với vai diễn này.

 

Điều khó chịu hơn nữa là câu nói của Hứa Ngôn, đạo diễn nói cô ta phù hợp với hình tượng của vai diễn này.

 

Vai diễn này rất tàn nhẫn, luôn hãm hại nữ chính. Từ lúc ra mắt cô ta chỉ đóng những vai chính diện, làm gì có chuyện trông cô ta rất hợp với vai đó được?

 

Hai mắt Hoa Tinh tối sầm lại, nhưng cô ta không biết trả lời như thế nào.

 

“Cô Hoa, cô còn ở đó không?” Hứa Ngôn thúc giục.

 

Giờ phút này, trong lòng Hoa Tinh rất vướng bận, nếu là trước kia chắc chắn cô ta sẽ không cân nhắc, dù sao cô ta cũng muốn duy trì hình tượng của mình.

 

Nhưng bây giờ thì khác, cô ta đã bị bỏ rơi cả năm nay, bây giờ có cơ hội tốt như vậy, cô ta vẫn muốn nhân cơ hội đứng lên.

 

“ở”

 

“Vậy cô Hoa diễn không? Nếu cô diễn thì hẹn một hôm khác qua đây ký hợp đồng với chúng tôi.”

 

“Diễn chứ, tôi còn có việc đi trước, những vấn đề tiếp theo thì anh hãy nói cụ thể với trợ lý của tôi.” Hoa Tinh lập tức thay đổi giọng điệu.

 

“Được, cô Hoa, vậy tôi không quáy rầy cô nữa. Lát nữa tôi sẽ liên lạc với trợ lý của cô.”

 

 

Bây giờ tôi cũng không còn cách nào khác, có một vai diễn đã không tệ rồi, nhưng nhân vật này là một nhân vật phản diện, không phù hợp với hình tượng của tôi. Cô cũng biết trong làng giải trí, không dễ gì mới xây dựng được hình tượng người tốt, tôi sợ rằng sau khi đóng vai này, hình tượng của tôi sẽ sụp đổ.”

 

“Chị Tinh không thể nói như vậy, chị luôn diễn cùng một thể loại. Nhân cơ hội trở lại từ bộ phim này, chị có thể thay đổi hình tượng để mọi người cùng sáng mắt.

 

Không lẽ chị đã quên, trong mấy bộ phim cung đình nhà Thanh đầu tiên mà chị đóng là nhân vật phản diện, ngay khi bộ phim đó được phát sóng, nhân vật phản diện cũng đã nhận được rát nhiều hiệu quả.

 

Trong bộ phim này của đạo diễn Nam Cung, có lẽ ngay cả nữ ba cũng sẽ rất xuất sắc. Chị Tinh, chị nên nắm bắt cơ hội này.”

 

Hoa Tỉnh thở dài: “Cũng được, có còn hơn không. Tôi chỉ trông mong vào bộ phim này để chuyển mình. Chỉ là…”

 

“Chỉ là cái gì?” Ni Nhi không hiểu tại sao cô ta lại có biểu hiện như vậy.

 

Hoa Tinh không nói về điều đó, khuôn mặt giống hệt Tô Cẩm Khê cứ lởn vởn trong tâm trí cô ta.

 

Tại sao cô ta lại là nữ chính? Hơn nữa, trong bộ phim này nữ một và nữ ba có rất nhiều cảnh diễn phải phối hợp, chỉ cần nghĩ đến là trong lòng Hoa Tinh sẽ không có cảm giác tốt. Mỗi lần nhìn thấy cô, cô ta lại nghĩ đến Tô Cẩm Khê, người kia đã tỏ rõ thái độ thù địch với cô ta, vậy mà người phụ nữ này lại là nữ chính!

 

Mấy đêm nay Tư Lệ Đình đều xuất hiện ở đây, mục đích của anh rất đơn giản, anh chỉ muốn gặp người phụ nữ đó.

 

Hình dáng và bóng lưng phía sau của cô ấy rất giống với Tô Cẩm Khê, nhưng con ngươi của Tô Cẩm Khê không có khả năng là màu xanh lam.

 

Hơn nữa, khí chất của người phụ nữ này hoàn toàn khác với Tô Cẩm Khê, cảm giác của Tô Cẩm Khê mang lại rất thuần khiết, cô ấy hoàn toàn không giống như thé.

 

Cô ấy quyền rũ và mê hoặc, hệt như một yêu tinh đang ám ảnh bóng đêm.

 

Tư Lệ Đình biết anh không nên quan tâm đến những người phụ nữ khác, nhưng anh không thể kiểm soát đôi chân này.

 

Có lẽ vì cô ấy trông rất giống Tô Cảm Khê, không hiểu sao nhìn cô ấy anh lại liên tưởng đến Tô Cẩm Khê, coi cô ấy như người mà anh nhớ trong lòng.

 

Mỗi đêm cô sẽ hát hai bài, Tư Lệ Đình đã ở đây hai đêm liên tục, nhiều lần anh ngồi trong góc từ sớm, lặng lẽ chờ cô xuất hiện.