Chương 295:
Dù có nhớ người đó đến máy, cô cũng có thể điều khiển đôi chân của mình bước về phía anh.
Ngón tay xẹt qua các bức ảnh, nhìn vào nam nữ chính trong bức ảnh.
Khóe miệng cô nhéch lên một tia giễu cọt: “Một, hai, ba, bốn… Thật sự không ít nha chú ba.”
Mặc dù nhân vật nam chính trong ảnh luôn là một người giống nhau, nhưng không có sự trùng hợp nào giữa những người phụ nữ.
Quan sát kỹ hơn sẽ thấy đây đều là những kiểu chụp bừa, về cơ bản đều là phụ nữ đang dựa vào người đàn ông hoặc lôi kéo người đàn ông.
Ngay cả khi có một hoặc hai tắm Tư Lệ Đình đang cười, sau khi phóng to lên mới thấy trong mắt anh cũng không Có ý cười.
Không ai trên thế giới này hiểu rõ Tư Lệ Đình thực sự trông như thế nào khi anh ấy cười.
Cô còn chưa gặp anh, cô đã có thể kết luận anh chỉ đang diễn.
Cố Cẩm tắm rửa xong, quấn áo choàng tắm bước ra, rót nửa ly rượu vang đỏ vào ly, lắc ly rồi uể oải dựa vào băng ghế bên ngoài.
Hai chân bắt chéo, ánh mắt quyến rũ mê người, ngửa cổ uống một hớp rượu vang đỏ.
Cuộc sống một năm không hề dễ dàng, cô nhớ Tư Lệ Đình đến mức mỗi đêm cô phải cần rượu mới ngủ được.
Nhìn chăm chú vào bức ảnh cuối cùng của Tư Lệ Đình, bộ móng tay màu đỏ tươi trượt trên bức ảnh.
“Chú ba của em, em nên trừng phạt anh như thế nào mới tốt đây?”
Lời thì thầm của cô truyền trong làn gió đêm, khi gió thổi qua thì tan biến trong gió, như tiếng thì thầm của tiên nữ.
Sáng hôm sau Cố Cẩm đã có trong tay một loạt thông tin.
Nhà họ Tô, Bạch Tiểu Vũ, Hoa Tinh.
Cô đã xem qua từng trang một, có vẻ như ngoài cô, một năm này có rất nhiều người đã thay đổi.
“Nên bắt đầu từ ai trước nhỉ?” Cố Cẩm lật trang sau.
Cuối cùng, tầm mắt của cô cố định trên trang trên cùng: “Hay là, bắt đầu từ cô đi.”
Cô cắm con dao gọt hoa quả vào trong đống tài liệu.
Một năm qua Hoa Tinh diễn ra không suôn sẻ chút nào, cứ tưởng rằng khi ở vị trí hiện tại, cô ta sẽ không phải lo lắng về tài nguyên.
Nào ngờ các đại chế tác phim lớn cũng không mời cô ta, phim không ăn khách thì chuyển sang phim truyền hình.
Xét cho cùng, phim truyền hình nhiều tập, thu nhập tốt hơn phim điện ảnh, trong suốt một năm, ngoài việc có hai kịch bản thoạt nhìn không tệ tìm cô ta, người ta không tìm thấy có gì khác.
Hiển nhiên là có người đã chèn ép tài nguyên của cô ta, rất có thể là Tư Lệ Đình, dù sao thì cô ta cũng là nguyên nhân chính dẫn đến việc anh và Tô Cẩm Khê tách khỏi nhau.
Nhưng cô ta đã điều tra rất lâu vẫn chưa tìm ra kẻ ra tay, ngoài Tư Lệ Đình còn có ai?
Hoa Tinh cố ý muốn tiếp cận Tư Lệ Đình mục đích của cô ta là làm dịu mối quan hệ với anh, nhưng người đó không hề để cô ta đến gần.
Cô ta không biết tại sao, nhưng rõ ràng anh có thể dành thời gian cho những người phụ nữ khác, nhưng tại sao anh thậm chí không muốn trực tiếp gặp cô ta.
Không thể trông chờ vào Tư Lệ Đình, vậy thì Đường Nhược cũng có thể làm được, ít nhất cô ta là vợ của anh ta trên danh nghĩa.
Đường Nhược lấy lý do không hài lòng chuyện tình cảm của cô ta với Tư Lệ Đình, nên không quan tâm đến chuyện của cô ta.
Một năm này Hoa Tinh đã quay hai bộ phim truyền hình tệ hại, không có hoạt động nào ngoại trừ một vài quảng cáo nhỏ.
Mặc dù cô ta tuyên bố rằng cô ta đang đi nghỉ, nhưng trong thâm tâm cô ta hiểu tầm quan trọng của việc tiếp xúc trong ngành công nghiệp giải trí, nơi những người mới nỗi lên.
Ảnh hậu thì có gì mà quan trọng. Hàng năm, có rất nhiều người chiến thắng giải thưởng ảnh hậu xuắt hiện.
Hoa Tinh rất lo lắng, vốn cô ta muốn đến gặp Tư Lệ Đình để gương vỡ lại lành, nhưng hy vọng này đã hoàn toàn bị xua tan.
Cầu người còn không bằng cầu mình. Hoa Tinh không còn cách nào khác ngoài việc tự mình tìm kiếm nguồn lực.
Người đại diện của cô ta nghe ngóng đạo diễn Nam Cung đã chuẩn bị kịch bản, dự định sử dụng kịch bản này như một sự trở lại.
Chỉ cần nghe thấy hai chữ Nam Cung, không cần phải suy nghĩ về nó, sẽ biết rằng đó chắc chắn là một kịch bản hay.
Nếu cô ta có thể nhận được kịch bản của đạo diễn Nam Cung thì cô ta sẽ có hy vọng đứng lên.
Điểm quan trọng nhát là Nam Cung khác với những người khác, nghe nói danh tính và lý lịch của anh ta rất vững chắc.