Cuối cùng mẹ cứ việc chọn lựa thoải mái, nào ngờ mẹ chỉ có tình cảm anh em với mấy người chú đó, không hề có tình cảm nam nữ.
Những người thuộc thế hệ trước rất cứng đầu, bắt ép mẹ phải lựa chọn.
Trong cơn tức giận mẹ đã bỏ chạy, người trong gia đình nói tính tình mẹ rất kỳ lạ xảo trá.
Không ai ngờ bà ấy sẽ xảy ra chuyện gì.
Hai năm sau bà ấy trở về nước sinh ra anh, không ai biết bà ấy đã sinh con với ai…”
Tô Cẩm Khê ngần người, hiển nhiên có chút không thể tin được, sắc mặt nghiêm túc của Có Nam Thương giống như không phải đang nói đùa với cô.
“Sau đó đã xảy ra chuyện gì? Bây giờ mẹ đang ở đâu?”
Sau khi biết mình là em gái ruột của Cố Nam Thương, Tô Cảm Khê muốn biết mọi thứ về nhà họ Có.
“Mẹ mang bầu anh trở lại nhà họ Cố, điều này đã hoàn toàn gây ra xích mích.
Ông bà ngoại rất tức giận, đe dọa yêu cầu mẹ bỏ anh.
Đương nhiên là mẹ không đồng ý, cho dù người khác ép buộc bà như thế nào, bà cũng không nói gì về người đàn ông đó.
Dù sao ông bà ngoại cũng chỉ có một đứa con là mẹ, không thuyết phục được mẹ, chỉ đành để mẹ giữ anh lại.
Sau khi sinh anh ra, ông bà ngoại rất thích, mọi người không còn ép mẹ lấy chồng nữa.
Khoảng thời gian vui vẻ không kéo dài bao lâu, sau khi mẹ về nhà như đã trở thành một con người khác, có lẽ trong lòng mẹ đang nghĩ đến ba.
Anh cai sữa chưa được bao lâu thì mẹ lại bỏ đi, lúc mẹ quay về đã mang thai em, ông bà ngoại vô cùng tức giận nhưng không biết làm gì.
Sau đó, mẹ thường xuyên bỏ đi, không ai biết mẹ đã đi đâu, lần cuối cùng ông ngoại nghe tin của mẹ là mẹ bảo ông ngoại đi đón em.
Mẹ nói em có một vét bớt hình con bướm ở eo, ông ngoại đã đến nơi đó, nhưng không đợi được ai cả.
Cũng chính sau cuộc điện thoại đó, không còn tin tức gì về mẹ nữa, có lẽ mẹ đã mắt rồi…
“Vậy anh biết ba của chúng ta là ai không?” Tô Cảm Khê có chút thất vọng, cô nghĩ cuối cùng cô cũng có cơ hội gặp mặt gia đình mình, nào ngờ lại có chuyện này.
Cố Nam Thương lắc đầu, “Giá như anh biết điều đó, anh lớn lên giống mẹ, mà em có lẽ giống ba.”
“Thật sao…” Tô Cảm Khê lấy điện thoại di động ra nhìn bộ dạng của cô, người ta nói đứa nhỏ chính là hình bóng của cha mẹ.
Ba của cô sẽ như thế này sao? Nghĩ đến đây lòng cô ấm lại.
“Cho dù năm đó đã xảy ra chuyện gì, em tin ba mẹ rất yêu thương nhau, nếu không sẽ không có em.”
“Đúng vậy, Cẩm nhi, em và mẹ giống nhau nhát chính là đôi mắt này.”
Cố Nam Thương nhớ lại lần đầu tiên anh thêm tài khoản WeChat của Tô Cẩm Khê, sau khi nhìn thấy vòng bạn bè của cô, vòng bạn bè của cô có một tắm ảnh chụp mắt của cô.
Khi đó, Cố Nam Thương cảm thấy đôi mắt đó rất đẹp, nhưng lúc đó anh không nhận ra rằng đôi mắt này rất giống với bức ảnh của mẹ mình.
Chính vì Tô Cẩm Khê không giống mẹ anh ở những chỗ khác nên anh không nhận ra cô ấy sớm hơn.
Tô Cẩm Khê thì thào: “Vậy thì tại sao em lại bị nhà họ Tô nhận nuôi nhiều năm như vậy?”
“E là chỉ có thể hỏi người nhà họ Tô, nhưng bây giờ em không nên xuất hiện.
Em cũng đã thấy thủ đoạn của người đó rồi đấy, nều ngày nào em còn chưa tìm ra người đó, thì khi em xuất hiện em sẽ gặp nguy hiểm.”
“Anh Nam Thương, cả đời này em không thể trốn trong bóng tối mãi, phải không?”
Cố Nam Thương nhẹ nhàng lắc đầu, “Cẩm nhi, em là con gái của nhà họ Cố.
Đây là cơ hội tốt để em được tái sinh lần nữa.”
“Tái sinh?”
“Đúng vậy, chuyện xảy ra trong đám cưới của Tô Cẩm Khê và Tư Lệ Đình đã được công khai từ lâu.
Em không chối cãi được, lợi dụng việc lần này rơi xuống biển, sao không quên hết những chuyện trong quá khứ đi?
Tiếp theo em cứ theo anh về nhà họ Cố đã, nhà họ Có đã không giống nhà họ Cố trước kia.
Tuy già trẻ lớn bé nhà họ Cố nhìn thì có vẻ hào hoa, nhưng thực tế thì không được như vậy.”
“Tại sao?” Tô Cẩm Khê tỏ vẻ khó hiểu, cô vẫn nhớ cảnh tượng Cố Nam Thương về Trung Quốc, tất cả những người nỗi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu đều đến.
“Anh đã nói, nhà họ Cố tôn sùng phụ nữ, không có tung tích của mẹ.
Bà ngoại đã mắt cách đây mười năm, ông ngoại đã già.
Còn một đám người nhà họ Cố kia lại muốn thay thề.
Mà anh từ đầu đến cuối đều là đàn ông, cũng không thể ngồi vào vị trí tổng giám đốc công ty, nếu ông ngoại ngã xuống thì nhà họ Cố sẽ thật sự kết thúc.
Hiện tại, những người đang nhăm nhe để mắt đến vị trí này bao gồm Cố Minh Châu con gái của cậu cả và Cố Nhiễm con gái của cậu hai.
Cuộc gọi cuối cùng mà năm đó mẹ gọi cho ông ngoại cho thấy là ở Trung Quốc, vì vậy ông ngoại cố ý yêu cầu anh trở về Trung Quốc với lý do lập chỉ nhánh.
Đầu tiên là chuyển một phần quyền lực đi, cho dù sau này có gặp biến có, anh cũng sẽ không trắng tay.