Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 238






Vốn Tô Cẩm Khê nghĩ rằng tối qua anh sẽ ngủ ngon, nhưng không ngờ anh cũng tháy bát ồn.

“Chú ba, anh mơ thấy em như nào?”
“Anh mơ thấy em bị mắc kẹt ở trong một nơi, em vẫn luôn gọi anh cứu em, nhưng anh làm thế nào cũng không tìm thấy em đang ở đâu.

Đã máy lần anh định gọi cho em để nghe giọng của em nhưng lại sợ đánh thức em.

Tô Tô, em biết cả đêm qua anh đã phải chịu đựng nhiều như thế nào không? Trước khi đến nhà họ Tô, anh lo lắng nếu không nhìn thấy em thì anh phải làm sao?
Còn may là em ngoan ngoãn ngồi trên giường chờ anh tới, lúc đó anh kích động biết bao, Tô Tô, hôm nay anh có thể tuyên bố trước mặt mọi người rằng em là vợ của Tư Lệ Đình anh.


“Vâng.

” Tô Cẩm Khê thấy tinh thần của Tư Lệ Đình tăng vọt, khóe miệng cô nhéch lên.

Chiếc xe cưới sang trọng chạy một vòng trên phó, cuối cùng cũng đến địa điểm tổ chức đám cưới, vốn Tư Lệ Đình muốn tổ chức đám cưới cho Tô Cẩm Khê của ở một nơi thật đặc biệt, tốt nhất là ở nước ngoài.


Tuy nhiên, Tô Cẩm Khê cảm thấy điều đó quá xa hoa và lãng phí nên đã dẹp bỏ ý định của anh, cuối cùng anh vẫn tổ chức đám cưới truyền thống tại một khách sạn bảy sao.

Địa điểm tổ chức đám cưới rất sang trọng, mặc dù Tô Cẩm Khê đã xem rất nhiều bức ảnh, nhưng mức độ xa hoa trên hiện trường còn lộng lẫy hơn nhiều so với những bức hình đó.

Như Tư Lệ Đình đã nói, chỉ có một đám cưới, anh muốn dành cho Tô Cẩm Khê những gì tốt đẹp nhát.

Cho dù sau này tám mươi tuổi, khi nhớ lại vẫn cảm thấy đám cưới này rất lãng mạn và đẹp đẽ, gả cho anh là lựa chọn đúng đắn nhất.

Khắp nơi đều bố trí hoa, hoa ở đây không theo quy mô cắm một vài bó trong bình.

Đó là một tác phẩm chạm khắc hoa quy mô lớn, cô cảm thấy như mình đang ở trong một biển hoa.

Bên tai vang lên tiếng nhạc lãng mạn, hương hoa xộc vào mũi, ánh đèn lộng lẫy trên mỗi bó hoa mang lại cảm giác thật đặc biệt.

Một đám cưới như vậy còn đẹp và tinh tế hơn đám cưới trong mơ của cô, nhìn kỹ mới thấy mỗi bông hoa đều là loại và màu sắc mà cô thích.

Tư Lệ Đình đã thực hiện lời hứa của mình, cho cô một đám cưới mà cô sẽ không bao giờ quên.

Trong số khách khứa đến dự, cô cũng thấy có nhiều gương mặt quen thuộc, có rất nhiều người ở đây, có người là những người có mặt trên thuyền đêm qua.

Tô Cẩm Khê nhìn bọn họ ăn mặc hình người nhân cách như chó, nhưng thật ra sau lưng bọn họ đang làm những việc cực kỳ bản thỉu.

Cũng may là tối hôm qua cô không lộ mặt, nếu không hôn lễ hôm nay sẽ không thể diễn ra suôn sẻ.

Giữa đám đông, cô nhìn thầy Đường Minh đang cười nhìn mình, trong ánh mắt của anh ta cũng có tình nghĩa sâu sắc.

Anh ta không biết hai người phụ nữ vì anh ta mà điên cuồng đã làm những gì, mang đến tai hoạ ngầm cho Tô Cẩm Khê, nhưng cô không hề ghét Đường Minh chút nào.

Cô không thể đem hết tội các của người khác đổ lên đầu Đường Minh, hạnh phúc của cô hôm nay vốn dĩ là do Đường Minh tặng cho cô.


Cô cười nhẹ, tầm mắt rời khỏi Đường Minh, khi nhìn thấy Cố Nam Thương cũng đã thay một bộ vest, không ai có thể biết được tối hôm qua chính anh ấy là người đã bỏ ra 3000 vạn để mua lại cô.

Chuyện đó trở thành bí mật của cô và anh ấy.

Người đàn ông đó tốt bụng hoà ái giống như một người anh trai, trái tim Tô Cẩm Khê cảm thấy rất ám áp.

Tuy nhiên, khi cô nhìn thấy Giản Vân với vẻ mặt buồn bã, Giản Vân vẫn đang mặc đồ tập luyện, bớt lạnh lùng và u uất hơn trước một chút.

Lúc này đôi mắt có một không hai đó nhìn Tô Cẩm Khê một cách chăm chú, Tô Cẩm Khê không biết diễn tả nội tâm của mình như thế nào.

Hồi đó, cô thích thiếu niên thích mặc áo sơ mi trắng sạch sẽ kia, cô không phục tại sao lần nào Giản Vân cũng cao.

hơn cô một bậc.

Giản Vân biết hôm nay Tô Cẩm Khê kết hôn, ngay cả xin nghỉ phép anh ấy cũng không xin, đi thẳng từ nơi huấn luyện tới đây.

Khoảnh khắc nhìn thấy cô gái ấy khoác tay Tư Lệ Đình xuất hiện, trong lòng Giản Vân có muôn vàn cảm xúc khác nhau.

Anh vẫn nhớ rõ cảnh tượng lần đầu anh và Tô Cảm Khê nói chuyện, đó là sau kỳ kiểm tra hàng tháng, Tô Cẩm Khê xem bảng xếp hạng của cả lớp.

Đã máy lần cô đều xếp hạng hai, lần nào cô ấy cũng kém hơn mình một chút.


Tô Cẩm Khê tức giận đi về phía anh, “Cậu là bạn học Giản? Cậu có ý không buông tha tôi à? Lần nào cậu cũng cao hơn tôi một chút?”
Không ngờ một nữ sinh khoa học tự nhiên lại mạnh mẽ như vậy, nêu không có mình cô đã đè bẹp tất cả các nam sinh.

Mấu chốt là cô gái này còn muốn so đo với anh, anh liếc mắt nhìn cô, lạnh lùng nói: “Cậu còn kém xa lắm.


“Bạn học Giản, lần sau tôi tuyệt đối sẽ không thua cậu nữa!” Cô tức giận nói.

Anh vẫn nhớ vẻ mặt tức giận nhưng xinh đẹp của cô, “Được, tôi chờ cậu vượt qua tôi.


Thật ra Giản Vân đã sớm biết đến cô, một cô gái nỏi tiếng tài năng, hiếm có cô gái nào vừa xinh đẹp lại vừa có thành tích nghịch thiên như vậy.

Có lẽ nó đã khơi dậy tham vọng hiều thắng của anh, muốn đè bẹp thứ tự của cô.