Không chỉ có Tô Cẩm Khê cảm thấy bất ngờ mà ngay cả Cố Nam Thương cũng chưa từng nghĩ tới Tư Lệ Đình biết chỗ này.
Chẳng lẽ Tô Cẩm Khê không thể đi tiệc tùng cùng bạn bè?
Thứ đầu tiên đập vào mắt Tư Lệ Đình chính là cảnh Tô Cảm Khê ngã vào lòng của Có Nam Thương, xung quanh còn có không ít người ồ lên, dễ dàng tưởng tượng ra sắc mặt lúc ấy của anh khó xem đến thế nào.
Anh từng bước đi tới trước mặt Tô Cảm Khê, vốn dĩ cô định gọi anh một tiếng chú ba, nhưng ở trong tình huống như thế này lại có chút kì quái.
“Cái đó, tại sao anh lại tới đây?”
Tư Lệ Đình dùng một tay kéo cô ra từ trong lòng Có Nam Thương, mọi người đều đang suy đoán xem chàng soái ca lai ngoại quốc này có quan hệ gì với Tô Cẩm Khê.
Là bạn trai sao? Chính vì vậy mà Tiểu Búa Tử mới thờ ơ với Môn chủ như vậy.
Tư Lệ Đình ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, lời nói ra mang theo một tia nguy hiểm khó mà phát hiện được, cúi người nói bên tai cô: “Bảo bối, không phải là em gọi anh tới sao?”
Tư thế thân mật của hai người khiến mọi người đều choáng váng, thế này, thế này… Thế này cũng quá kích động rồi.
Trước đó, khi mà Tư Lệ Đình còn chưa xuất hiện, tất cả mọi người đều cảm thấy Tô Cẩm Khê và Có Nam Thương thật xứng đôi.
Còn giờ đây, Tô Cẩm Khê đứng cùng một chỗ với người đàn ông này, không phải là rất hài hòa nhưng lại đem tới cảm giác như đang xem phim thần tượng.
Nghe được câu trả lời của Tư Lệ Đình, Tô Cẩm Khê mở to mắt nhìn, “Anh, anh chính là T?”
Lúc đầu tất cả mọi người đều cho rằng người đàn ông này là bạn trai của Tô Cẩm Khê, không thể ngờ được đây lại chính là đại thần T thần bí trong truyền thuyết.
Tiểu A che ngực lại, ông trời à, tại sao ông lại bất công đến vậy, cứ ngỡ người chơi game giỏi như thế thì hẳn phải xấu lắm.
Ai mà ngờ được, người ta vừa chơi game giỏi vừa có giá trị nhan sắc siêu cao.
“Đại thần, anh chính là đại thần T?”
“Trời ạ, anh chính là thần tượng của tôi, có thể kí tên cho tôi không?”
“Đại thần, anh và Tiểu Búa Tử quen biết nhau sao?”
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, hứng thú của mọi người đều đổ dồn vào Tư Lệ Đình, tình hình này có lẽ là T quen Tô Cẩm Khê nhưng cô ấy lại không hề biết thân phận của anh.
Cố Nam Thương cũng không nghĩ tới T lại chính là Tư Lệ Đình, theo như lời anh nói thì đúng là như vậy.
Vì sao đột nhiên T lại xuất hiện trùng hợp như vậy, thì ra là vì Tô Cẩm Khê.
Tô Cẩm Khê còn đang đắm chìm trong những kí ức về T, trước đây khi mà cô chưa thích anh, anh đã làm nhiều chuyện như vậy?
Mỗi ngày anh đều bận trăm công nghìn việc, vậy mà chỉ cần cô gửi tin nhắn là anh sẽ lập tức chơi game cùng cô.
Đây cũng chính là lí do tại sao trước đây cô bị người ta ức hiếp, anh mới hỏi cô muốn như thế nào mới hài lòng.
Cô nói nếu được ăn đồ ngọt sẽ rất vui, vậy là trong công ty khắp nơi đều có bánh kẹo, chính là do Tư Lệ Đình sắp xếp.
Thì ra T chính là Tư Lệ Đình, Tư Lệ Đình chính là sư phụ của cô.
Hồng Linh đứng ở một bên đồ kị gần chết, Môn chủ đối xử tốt với Tô Cảm Khê không nói, chàng soái ca lai ngoại quốc này lại là sự phụ của cô ta.
“Cô còn dám nói quan hệ của cô với sự phụ cô là trong sạch, vừa mới gặp mặt đã ôm ôm ấp ấp, sau lưng mọi người không biết còn làm ra những chuyện xấu xa gì nữa, Môn chủ, bây giờ cậu đã biết cô ta là loại phụ nữ bản thỉu như thế nào chưa?”
Tư Lệ Đình bây giờ mới chú ý tới người phụ nữ xấu xa ngoài cửa: “Vị tiểu thư này, không biết cô đã có hiểu nhầm gì với bạn gái tôi?”
Đổi thành tính khí trước kia của anh, chắc chắn sẽ không chừa lại mặt mũi cho Hồng Linh.
Nghĩ đến xung quanh còn rất nhiều bạn bè của Tô Cẩm Khê, nếu anh xử lí không tốt sẽ làm mát thể diện của cô.
Hồng Liên bị anh nhìn chằm chằm, căn bản không dám tức giận với người đàn ông đẹp trai ở đối diện.
Mặt của cô ta bỗng ửng hồng, giọng nói cũng nhỏ nhẹ đến buồn nôn.
“Anh nói cô ta là bạn gái của anh?”
Tô Cẩm Khê cắn môi, hiện tại quan hệ của cô và Đường Minh vẫn chưa rõ ràng, nhưng chú ba lại cố tình khẳng định thân phận của mình.
Lần duy nhất hai người công khai mà cô ở trong thân phận bạn gái của anh cũng là do cô tự nhận.
Người ngoài không biết những điều này, chỉ có người trong cuộc mới biết được cô và Tư Lệ Đình gặp phải bao nhiêu khó khăn.
Tô Cẩm Khê dựa vào vòng tay của Tư Lệ Đình, thân thể nhẹ nhàng run rầy.
Tư Lệ Đình càng ôm cô chặt hơn, anh biết Tô Cẩm Khê đang nghĩ gì.
Trên mặt vẫn duy trì biểu cảm bình tĩnh: “Đúng vậy, từ trước tới nay tôi vẫn luôn theo đuổi cô ấy, nhưng mà vẫn chưa nhận được sự đồng ý.
Vậy nên tôi mới phải dùng thân phận này để tiếp cận cô ấy, cùng cô ấy chơi game, không để cho cô ấy biết.”
*Oa, thật là lãng mạn, Chùy Tử, cô nói xem tại sao số cô lại tốt như vậy chứ?” Tiểu A bày ra vẻ mặt thiếu nữ, cười đến là ngốc nghếch.
Vẻ mặt của Cố Nam Thương không tốt lắm, nói vậy là lúc đó trong lòng của Tô Cẩm Khê không hề có Tư Lệ Đình, chính xác thì gần đây họ mới ở bên nhau.
Mình vẫn đến trễ rồi sao?
Tiểu B hứng thú quan sát Hồng Linh: “Cô nghe rõ chưa?
Cho dù là Môn chủ hay T thần cũng đều chủ động tiếp cận Tiểu Búa Tử.”
“Bây giờ cô biết được đáp án rồi cũng nên rời đi thôi.”
Hồng Linh lạnh lùng hừ một tiếng rồi xoay người rời đi, may là trước đó cô đã chụp không ít ảnh, trở về cũng có cái để ăn nói với cô chủ.
Cố Nam Thương đưa tay ra muốn bắt: “Thật không nghĩ tới anh chính là T, mời ngồi.”
“Tôi cũng không ngò anh chính là Thương Hải.” Sau khi Tư Lệ Đình bước vào cửa liền nhận thấy sự xuất hiện của Có Nam Thương.
Thương Hải, Cố Nam Thương, anh bỗng hiểu ra mọi chuyện.
Trong lòng anh cũng thầm cảm thấy may mắn vì mình và Tô Cẩm Khê đã tiền thêm một bước sớm hơn, nếu không kết quả khó mà đoán định được.
Tư Lệ Đình nắm tay Tô Cẩm Khê cùng ngồi xuống, có sự hiện hữu của anh, những người khác không dám… tự do chơi đùa cùng Tô Cẩm Khê và Môn chủ nữa.
Suốt bữa tiệc, Tư Lệ Đình và Cố Nam Thương cứ anh một cốc tôi một chén, thay phiên mời rượu, những người khác đều đã gục, chỉ còn có hai người là tỉnh táo.
Ngay cả Tô Cẩm Khê, uống có mấy chén mặt đã đỏ ửng, tựa vào lòng Tư Lệ Đình ngủ thiếp đi.
Cố Nam Thương cố gắng bỏ qua Tô Cẩm Khê: “Tửu lượng của Tư tổng thật tốt.”
“Cổ tổng cũng không kém, lại nói Cố tổng đúng là con người bận rộn, muồn hẹn gặp quả thực rất khó.”
Mục đích hôm nay Tư Lệ Đình đến đây không đơn giản như vậy, nếu Cố Nam Thương chính là tổng giám đốc của Tập đoàn G thì bây giờ chính là thời cơ tốt để bàn chuyện hợp tác.
“Nói tôi khó gặp chỉ bằng nói anh đi, tổng giám đốc của Đề Hoàng từ trước tới nay nỏi tiếng thần bí và khiêm tốn, bao.
nhiêu người đứng xếp hàng cũng không cách nào gặp được.”
Trong mắt Tư Lệ Đình lóe lên một tia sáng, ngay cả Đường Minh cũng không biết thân phận của anh, vậy mà Có Nam Thương lại biết.
“Anh biết tôi?”
*Trước đầy thì không nhưng dạo gần đây nhà họ Lâm bị Đề Hoàng chèn ép, tôi mới phát hiện ra một người.”
“Ai?”
“Lâm Quân, cậu ta là người ở bên cạnh anh, cho nên tôi mới đoán anh chính là tổng giám đốc của Đề Hoàng.” Tính cảnh giác của Cố Nam Thương rất cao.
Nếu Có tổng đã biết thân phận thật của tôi, tôi cũng không vòng vo với anh làm gì nữa, gần đây tôi rất có hứng thú với một hạng mục trong tay Có tổng.
Cố Nam Thương nhìn khuôn mặt bé nhỏ đang đỏ bừng của Tô Cẩm Khê ở trong lòng của anh nói: “Tư tổng, về vấn đề này gần đây Đường tổng cũng có liên lạc với tôi.”
Tư Lệ Đình và Đường Minh đều muốn có được hạng mục này, nhưng mục đích của Tư Lệ Đình không phải lợi nhuận mà chỉ muốn không chế được Đường Minh.
Nhưng người nắm quyền chủ đạo vẫn là Có Nam Thương, nếu như xét đến quan hệ trước đây của Cố Nam Thương và Tô Cẩm Khê thì anh ta chính là tình địch của anh, nói không chừng anh ta sẽ đứng về phía Đường Minh.
“Tôi phải nói rằng hạng mục lần này rất quan trọng đối với .
tôi.” Mặc kệ kết quả như thế nào, Tư Lệ Đình cũng muốn cố gắng thử một lần.
“Đối với Đường tổng cũng vô cùng quan trọng.”
Kể từ ngày ở trên du thuyền hôm đó, bởi vì Tô Cẳm Khê mà Tư Lệ Đình cùng với Đường Minh chính thức tuyên chiến, có thể nói lựa chọn của anh ta đối với cả hai người đều vô cùng quan trọng.
“Có tổng, nếu đem công ty Đế Hoàng và công ty nhà họ Đường đặt lên bàn cân để so sánh thì Đế Hoàng áp đảo công ty nhà họ Đường về mọi mặt, từ quy mô đến những phương diện nhỏ nhất.
Dự án đầu tiên kể từ khi mở rộng chỉ nhánh vào trong nước của Tập đoàn G, chắc hẳn anh cũng vô cùng coi trọng, và chỉ có cường cường liên thủ anh mới sớm chiếm được thế thượng phong của người chiến thắng.”
Cố Nam Thương chỉ cười nhẹ: “Ngày hôm nay chỉ là bữa tiệc họp mặt vui vẻ, chúng ta không nên bàn chính sự ở đây, đúng lúc ngày mai tôi có cuộc hẹn với Đường tổng, nếu Tư tổng không ngại thì hãy đến cùng chúng tôi luôn.”
Tư Lệ Đình nhìn người đàn ông đang trò chuyện vui vẻ trước mặt, không đoán ra được ý nghĩ ẩn sâu bên trong lòng anh ta.
Trong hồ lô của anh ta chứa cái gì không ai biết.
“Được thôi, thời gian cũng không còn sớm nữa, tôi đưa Tô Tô đi trước.” Tư Lệ Đình bé Tô Cảm Khê lên.
“Tư tổng, xin dừng bước.”
“Cố tổng?”
“Nếu như anh thực sự yêu cô ấy, hãy đối xử tử tế với cô ấy, anh mà dám để cô ấy chịu bất cứ tổn thương nào, tôi sẽ không tiếc giá nào mang cô ấy đi từ trong tay anh.”
Đêm nay Cố Nam Thương đã trải qua quá nhiều điều bất ngờ, từ khiếp sợ rồi đến thất vọng.
Không biết đó có phải bởi vì Tô Cảm Khê chính là Tiểu Búa Tử hay bởi vì cô có người đàn ông khác ở trong lòng, còn đau khổ vì người ấy.
Nhưng tình cảm không giống như hạng mục, không phải cứ dùng mọi cách đoạt lấy là được.
Cho dù có cướp được Tô Cẩm Khê về bên người, nhưng nếu trong lòng của cô ấy vẫn còn bóng dáng của Tư Lệ Đình thì anh còn có thể làm được gì?
“Tôi sẽ không, mãi mãi không bao giờ để chuyện đó xảy ra.”
Cố Nam Thương châm một điều thuốc, trong thâm tâm mình anh lại mong Tư Lệ Đình biết, vì chí ít lúc đó anh có thể có một tia hi vọng nhỏ nhoi.
Tư Lệ Đình ôm Tô Cẩm Khê rời đi, chỉ khi có anh bên cạnh thì mới cho phép cô uống rượu.
Lúc ra cửa, có một người phụ nữ gọi anh lại: “Đình, anh cũng tới đây ăn sao?”
Bước chân của Tư Lệ Đình hơi ngừng lại, xoay người thì nhìn thấy Hoa Tinh mặc một bộ váy đen gợi cảm, toàn thân tỏa ra mùi rượu nồng nặc đi tới.
“Chuyện này có liên quan tới cô sao?”
Hoa Tinh vốn dĩ còn muốn nói gì đó, nhưng lại nhìn thấy cô gái mà Tư Lệ Đình đang ôm trong lòng.
“Cô ấy là ai?”
Tô Cẩm Khê vùi đầu vào trong lòng của Tư Lệ Đình, Hoa Tỉnh không nhận ra cô chính là trợ lý bên cạnh Tư Lệ Đình.
“Chuyện này có liên quan tới cô sao?” Tư Lệ Đình vẫn trả lời cô ta như cũ.
“Đình, anh nhất định phải đối xử với em như vậy sao? Em biết anh vẫn còn trách em năm đó đã…”
“Được rồi, chuyện năm đó tôi đã quên đến bảy tám phần rồi, cô cũng không cần thiết phải nhắc lại như thế.
Bảo bối nhà tôi uống say rồi, tôi phải đưa cô ấy về nghi ngơi, dừng lại tại đây thôi.”
Hoa Tỉnh không cam lòng một chút nào: “Em không tin! Rõ ràng bao nhiêu năm qua anh không hề có người phụ nữ nào bên cạnh.
Ông nội giới thiệu cho anh bao nhiêu phụ nữ như thế, anh chưa từng đi gặp mặt, rõ ràng trong lòng anh vẫn còn có em.”
Tư Lệ Đình nhếch miệng cười lạnh, “Cô diễn nhiều phim quá rồi đấy, diễn đến nghiện, ảo tưởng mình là nữ chính và ai cũng phải nhớ thương cô sao?”
Sở dĩ tôi không gặp mặt làm quen bắt kì người phụ nữ nào là bởi vì bọn họ đều giống như cô, đều có dã tâm muốn bám lên người tôi để trèo cao, hiện tại cô lại cứ nhận bản thân có quan hệ với tôi, chẳng phải là đang tự dát vàng lên mặt mình đó sao?”
“Đình, cho tới tận bây giờ em chưa từng quên anh, lúc đó em chỉ là…”
“Tôi không có hứng thú với lí do của cô, tôi chỉ muốn nói với cô một câu, đừng tới làm phiền tôi nữa, hiện tại tôi sống rất tốt.” Nói xong, anh không nán lại nửa giây, trực tiếp nhắc chân rời đi.