Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 126: Anh Rể Ly Hôn Với Cô Ta Đi






Trên người Tô Cẩm Khê không có chỗ nào khô, tất cả đều bị mồ hôi làm ướt, mồ hôi thấm vào mắt làm mò đi tầm nhìn của cô.

Chóp mũi cô đều là mùi máu tanh gay mũi, cô rất muốn từ bỏ, như vậy thực sự rất đau.

Sau cơn đau là dục vọng của thể xác, cô không dám đi ra ngoài, cô sợ mình sẽ không thể cưỡng lại khi nhìn thấy những người đàn ông khác.

Thời gian trôi qua từng chút một, cô cảm thấy cuộc đời mình cùng máu trôi theo thời gian.

Mỗi lần không nhịn được cô sẽ lại tiếp tục gửi tin nhắn cho Tư Lệ Đình, cô mong chờ Tư Lệ Đình sẽ đáp lại cô dù chỉ là một chữ.

Cô lại lần nữa chuẩn bị gửi tin nhắn cho Tư Lệ Đình, chỉ mới gõ được một chữ ba, mắt cô tối sầm lại, không tự chủ được mà ngã xuống.

Chú ba, xin lỗi, em đã cố gắng hết sức rồi.

Sân bay.

Tư Lệ Đình sải bước ra từ lối VIP, Lâm Quân đi theo sau anh, “Cậu chủ, bây giò chúng ta trực tiếp đến chỗ du thuyền à?”
“Ừ, không cần dừng lại, trực tiếp đến đó đi.


Đã mấy ngày anh không gặp Tô Cẩm Khê, Tư Lệ Đình chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy cô gái nhỏ của anh.

Nhìn đồng hồ, không còn sớm, lòng Tư Lệ Đình như lửa đốt, “Đi nhanh lên.


“Cậu chủ, lúc này xe nhiều người nhiều, nhanh nữa sẽ không an toàn.

Tôi biết anh vội, nhưng tình hình giao thông thế này cũng không có cách nào khác.


Lâm Quân không hiểu, hôm nay không gặp, ngày mai Tô Cảm Khê sẽ xuống thuyền, đến lúc đó gặp cũng giống nhau mà, một hai phải nóng lòng như vậy làm gì?
Anh ta làm sao biết giờ phút này Tư Lệ Đình nóng lòng như nào, lúc này ngoại trừ muốn gặp Tô Cẩm Khê, anh không có suy nghĩ nào khác.

“Cậu không hiểu.

” Tư Lệ Đình chỉ nói ba chữ ngắn gọn, người chưa từng yêu đương sẽ hoàn toàn không biết cảm giác này.

“Cậu chủ… anh lại cười nhạo tôi là cầu độc thân!”
Chiếc xe đang chạy trong vòng, thì bất ngờ có một chiếc xe tải lớn lao từ vành đai ngược chiều ra.

Chỉ nghe thấy một tiếng phanh gấp, chiếc xe trượt bánh, phanh khẩn cấp nên xe bị nghiêng đi.


Dù không va chạm với xe tải lớn nhưng đã trực tiếp tông vào lề đường.

“Cậu chủ!”
Tiếng xe cấp cứu 120 vang lên, phần đầu xe bị va quệt, biến dạng.

Sau vụ va chạm mạnh Lâm Quân và Tư Lệ Đình đều hôn mê sâu.

Do bị va chạm nên trên người cả hai đều có vết bầm tím, cho đến sáng hôm sau Tư Lệ Đình mới tỉnh lại.

Sau khi mở mắt ra, cả người như rã rời, Lâm Quân tỉnh sớm hơn anh.

“Cậu chủ, anh cảm thấy như nào?” Lâm Quân căng thẳng hỏi.

“Không ổn lắm.

” Trong đầu Tư Lệ Đình thoáng hiện lên hình ảnh cuối cùng về vụ tai nạn xe.

Anh đau khắp người, không xác định được mình bị thương chỗ nào.

“Cậu chủ, vết đau trên người anh đều do bị va chạm mạnh mà đau, tay của anh bị trật khớp, đã được xử lý rồi.

Lần nay xem như chúng ta phúc lớn mạng lớn, chỉ bị thương nhẹ, bây giờ tài xế vẫn nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt.


Nghĩ đến tình huống lúc đó rất nguy hiểm, nếu không có tài xế kinh nghiệm phong phú kịp thời bẻ lái tránh chiếc xe tải lớn.

Nếu bị một chiếc xe tải lớn đâm vào, thì trong giây lát sẽ bị nghiền nát ra từng mảnh.

“Đang êm đẹp sao lại có chiếc xe tải lao tới?” Tư Lệ Đình nghỉ ngờ hỏi.

“Hình như do tài xế mệt mỏi.


“Vậy à.

” Tư Lệ Đình trầm ngâm, “Bây giờ là lúc nào rồi?”
“5 0j0° “Không ổn!” Đột nhiên Tư Lệ Đình nghĩ đến điều gì đó, anh và Tô Cảm Khê đã hẹn gặp nhau trên thuyền.

Vụ tai nạn hôm qua xảy ra quá đột ngột, anh chưa kịp nói với Tô Cẩm Khê, chắc là cô rất lo cho anh rồi.

“Điện thoại của tôi đâu?”
FÓ đây.


” Lâm Quân đưa nó cho anh, điện thoại đã tự động tắt máy, Tư Lệ Đình nhanh chóng thử bật nó lên, may mà vẫn lên nguồn.

Vừa mở máy lên, liền thấy rất nhiều thông báo cuộc gọi nhỡ, cơ bản đều là cuộc gọi của Tô Cẩm Khê.

Nhấp vào hộp tin nhắn, Tư Lệ Đình gần như phát điên, cô gái nhỏ bị hạ thuốc.

Nhìn thấy sắc mặt của Tư Lệ Đình thay đổi, Lâm Quân không nhịn được hỏi: “Cậu chủ, sao vậy?”
“Cô gái nhỏ xảy ra chuyện rồi, du thuyền đã quay lại chưa?”
“Chưa, dưới tình huống bình thường thì phải đến 7 giờ mới đến cảng, còn hai tiếng nữa, cô Tô bị làm sao vậy?”
“Đợi thuyền cập bến thì muộn mắt, ngay bây giờ cậu mau sắp xếp một chiếc trực thăng và nhân viên y tế.


“Vâng.


Nhìn thấy sắc mặt Tư Lệ Đình nghiêm trọng như vậy, Lâm Quân cũng không dám hỏi thêm, chỉ có thể làm theo chỉ dẫn của anh.

Tư Lệ Đình xem từng cái tin nhắn.

“Chú ba, anh đang ở đâu? Lúc nào thì anh tới?”
“Nha, thuyền sắp rời bến rồi, chú ba chậm chạm sao mãi không tới?”
“Hừ, sao lại không nghe điện thoại của em? Chú ba là đồ ngốc.


“Chú ba, anh xảy ra chuyện gì à?”
“Chú ba, anh gọi cho em một cuộc đi, cho dù anh trả lời một cuộc cũng được, đừng làm em lo.


“Chú ba, em bị người ta hạ thuốc, bây giờ thân thể rất khó chịu, nhưng anh đừng lo, em nhát định sẽ chịu đựng được.


“Chú ba, hừ hừ, em không chịu nổi nữa, nhưng em tuyệt đối sẽ không phản bội anh.


“Chú ba, em chảy rất nhiều máu, chỉ có đau mới khiến em không nghĩ tới.


“Chú ba, anh đang ở đâu?”
“Ba”

Tin nhắn cuối cùng chỉ có một chữ ba, cách đây mười phút, Tư Lệ Đình vội vàng bắm số của Tô Cẩm Khê.

Không ai trả lời chỉ có tiếng bíp phát ra từ điện thoại.

Tiểu ngu ngốc, mau trả lời điện thoại, anh cầu xin em mau trả lời điện thoại đi! Em phải chống đỡ, đợi anh, anh sắp tới rồi!
Tư Lệ Đình không biết tối qua Tô Cẩm Khê trải qua như thế nào, chắc cô cũng có cảm giác như anh bây giờ.

“Cậu chủ, máy bay trực thăng đã chuẩn bị xong, tình huống bây giờ của cô Tô sao rồi?”
“Cô ấy bị người ta hạ thuốc, vì để chống lại tác dụng của thuốc, cô ấy đã tự làm mình bị thương.

Bây giờ cô ấy đã hôn mê.

Chúng ta phải nhanh lên, nếu không cô ấy sẽ mất máu mà chết!”
Lâm Quân thấy Tư Lệ Đình sắp đứng dậy, anh ta nhanh chóng ngăn anh lại, “Cậu chủ, anh bị thương nặng hơn tôi.

Bây giờ anh cần phải nghỉ ngơi, tôi sẽ đến cứu cô Tô.


“Tránh ra.


Tư Lệ Đình đẩy Lâm Quân ra, bây giờ cô gái nhỏ sống chết không rõ, sao anh có thể khoanh tay đứng nhìn?
“Cậu chủ, máy bay trực thăng còn chưa tới, anh vội vàng cũng vô dụng.


Tư Lệ Đình khó chịu đến cực điểm, anh ghét cảm giác này, hận mình không thể bay lên trời, để anh có thể bay tới bên cạnh cô gái nhỏ.

Tô Tô, em phải kiên trì, chú ba sắp tới rồi, xin em, nhất định phải kiên trì!
Trên du thuyền, một đêm Đường Minh muốn Tô Mộng rất nhiều lần cứ lặp đi lặp lại, trong lòng rất thoả mãn, đây là người anh ta thích.

Tô Cẩm Khê, cuối cùng tôi cũng có được em.

Anh ta ôm chặt Tô Mộng, khi trời vừa sáng, Đường Minh vẫn luôn ôm chặt người đó vào lòng, như thể cô ta là bảo bối của anh ta.

Mới ngủ được vài tiếng anh ta từ trong mộng tỉnh lại, cả đêm qua anh ta không thấy mặt Tô Cẩm Khê, đây là điều tiếc nuối lớn nhất của anh ta.

Anh ta mở mắt ra, muốn nhìn bức tranh trong tâm trí của mình, gương mặt nhỏ nhắn ngượng ngùng, nhưng vừa mở mắt ra anh ta đã ngây ngốc tại chỗ.

Người nằm trong vòng tay anh ta không phải là Tô Cẩm Khê, mà là Tô Mộng!!!
Anh ta đột nhiên đẩy người trong lòng ra, “Sao lại là cô?”
Tô Mộng mê man mở to mắt, “Anh rễ…”
Nghĩ đến chuyện tối hôm qua, Đường Minh tức giận đến mức muốn nỗ tung!
“Tô Mộng, sao cô lại ở trên giường tôi! Cô tốt nhất nên giải thích rõ cho tôi.


“Anh rẻ, thực ra em vẫn luôn thích anh, không phải tối qua anh cũng thích thân thể em sao?”
Tô Mộng không ngờ Đường Minh có vẻ hào hoa phong nhã lại lợi hại như vậy, nghĩ tới chuyện đêm qua cô ta liền thấy thoả mãn.

Cô ta nào biết Đường Minh có cảm giác như vậy là vì coi cô ta thành Tô Cẩm Khê!

Tô Cẩm Khê là người phụ nữ mà anh ta nhớ mong bấy lâu nay, anh ta cho rằng Tô Cẩm Khê chủ động nên anh ta mới vui vẻ đầu óc hỏng.

“Đây là sự giáo dục của nhà họ Tô cô sao? Cả ngày cô chỉ mong ước có thể trèo lên giường của anh rễ mình? Cô làm như vậy không sợ làm chị cô thất vọng?”
Lúc trước Đường Minh bị Tô Mộng lôi kéo, lúc đó anh ta cũng không nghĩ nhiều mà chỉ coi cô ta như một cô gái không hiểu chuyện.

Anh ta không ngờ cô ta lại làm ra những chuyện khoa trương quá đáng như vậy, rốt cuộc thì người ngoài cũng không biết anh ta và Tô Cẩm Khê chỉ là hợp đồng.

Nói cách khác, ngay cả khi cô ta biết anh ta và Tô Cẩm Khê là vợ chồng, cô ta vẫn tính kế mình, điều này cho thấy cô ta tàn nhẫn đến mức nào.

Tô Mộng cười ranh mãnh: “Anh rẻ, thật ra anh cũng không yêu chị gái em, nếu không, tại sao anh còn chưa công khai chuyện hai người đã kết hôn.

Dù sao thì anh cũng chỉ muốn liên hôn với nhà họ Tô, không bằng anh ly hôn với chị em, ở bên cạnh em.

Dù sao anh cũng không bị tổn thất gì, anh vẫn cưới con gái nhà họ Tô.


Đường Minh không ngờ Tô Mộng hoàn toàn không quan tâm đến cảm xúc của Tô Cẩm Khê, vậy mà cô ta lại có ý đồ nham hiểm như vậy.

“Tô Mộng, cô đặt chị gái mình ở chỗ nào?”
“Chị, mỗi người các anh đều hỏi em về chị em, từ nhỏ đến giờ em chưa bao giờ coi cô ta là chị em cả.

Cô ta có gì tốt? Không phải chỉ giống hồ ly tinh hơn em thôi Sao, rõ ràng người nên gả cho anh rễ là em.

Anh rễ, anh mau ly hôn với cô ta rồi cưới em, được không? Em có thể làm những gì Tô Cẩm Khê biết làm, cô ta không biết em biết.

Không phải tối qua em đã làm anh rễ thoái mái sao? Phụ nữ như Tô Cẩm Khê, chắc lúc trên giường rất chán phải không?
Mà anh rễ lấy em còn có một ưu điểm nữa, từ nhỏ ba mẹ em đã không ưa chị em, cho nên sau này nhà họ Tô sẽ không chia cho cô ta đồng nào.

Đừng thấy bây giờ nhà họ Tô đang gặp khó khăn, sau giai đoạn khủng hoảng này, nhà họ Tô vẫn sẽ như trước.

Đến lúc đó, em sẽ thừa kế tài sản nhà họ Tô, không phải anh là người thừa kế sao? Anh rễ, anh thấy sao?”
Nếu không phải Đường Minh tận mắt tận tai nghe thấy, anh ta sẽ không bao giờ tin đây là tình huống của nhà họ Tô.

Tô Cảm Khê thà hy sinh tương lai của mình để giúp đỡ nhà họ Tô, nhà họ Tô không những không có một chút ân tình, thậm chí họ còn tàn nhẫn với cô như vậy.

Nghĩ đến người phụ nữ có vẻ nhu nhược bị mình tát mà không nói lời nào, Đường Minh càng đau lòng cô hơn.

Anh ta đau lòng Tô Cẩm Khê bao nhiêu thì anh ta càng chán ghét Tô Mộng bấy nhiêu.

“Đều là con gái nhà họ Tô, tại sao không thích cô ấy?”
Trước đó anh ta muôn hỏi rõ một chuyện, từ ngoại hình đến năng lực Tô Cẩm Khê đều cao hơn Tô Mộng kiêu ngạo vô dụng này.

Tại sao người trong nhà họ Tô lại không thích Tô Cẩm Khê mà lại đi thích Tô Mộng? Vốn dĩ chuyện này đã không hợp với lẽ thường.

Chỉ khi biết được nguyên nhân anh ta mới có thể bảo vệ Tô Cảm Khê tốt hơn.