Cửu Môn Ký Sự

Chương 157: Pn16: Sổ ghi chép chuyện lộn xộn của cửu môn




Chuyện kể rằng, sau khi thanh danh của Cửu Môn Đề Đốc vang lên, tuần báo “Lão Cửu Môn” trong một đêm đã trở thành hạng mục chủ yếu của tạp chí Trường Sa. Vì thế, nhà xuất bản sách báo lớn đến nhỏ, nhỏ đến tuần báo nhỏ hàng xóm, mỗi tuần đều muốn bày phần này lên mặt báo, nơi nơi đều chừa một khoảng không cho chuyên mục này.

Mượn những chuyện xưa mưa gió của Cửu Môn Đề Đốc, nhà xuất bản Lão Trường Sa thu lợi đếm không xuể. Vì thế, sau đó, vì muốn thu lại miếng bánh Cửu Môn, đồng thời vớt vát béo bở trên người Cửu Môn Đề Đốc, ban biên tập đặc biệt xí ra một trang riêng cho chuyên mục “Sổ ghi chép chuyện lộn xộn của Cửu Môn”, chủ yếu là dùng cách chó leo tường để biết được những chuyện của Cửu Môn.

[ Sổ ghi chép chuyện lộn xộn của Cửu Môn. Ô Long ] (1)

Mỗi người đều biết chuyện Phật Gia điểm thiên đăng ba lần để chiếm được trái tim mỹ nhân, nhưng rất ít người biết nguyên nhân và kết quả của việc đó.

—– Trích từ Lão Cửu Môn Nội tình độc gia đại bạo liêu

Giải Cửu gia bỗng nhiên cảm thấy các loại tin đồn trong thành Trường Sa bắt đầu nổi lên.

Người qua đường giáp: Nghe nói Trường Sa bảo vệ đại chiến giành được thành công, đã truyền tới Bắc Bình! Vì khen ngợi Cửu Môn Đề Đốc có công lớn, cấp trên muốn đem con gái gả cho một người trong Cửu Môn, nhưng cụ thể hoa lạc vào nhà ai thì không biết.

Người qua đường ất: Cậu chắc chắn?

Người qua đường giáp: Đương nhiên chắc! Là tin tức do thủ hạ của Phật Gia từ Bắc Bình mang về.

Người qua đường ất: Đương nhiên trên chiến trường Phật Gia càng vất vả công lao càng lớn, cứ như vậy, làm con rễ của quân gia chắc chắn là hắn.

Người qua đường bính: (thấp giọng chen vào) Này cũng không chắc. Nghe nói Phật Gia từ chối ngay tại chỗ, nói là thật không dám giấu diếm trong nhà đã có phu nhân, Trương mỗ vô phúc hưởng thụ vân vân, vị quân gia kia nghe xong ngược lại không để ý, nói nam nhân mà, tam thê tứ thiếp cũng là chuyện thường. Nào biết Phật Gia liền thể hiện khí phái hảo nam nhân Trường Sa, nói là tuy vợ như cám bã, nhưng Trương mỗ xem như không khí cả đời không thể thiếu, thần sắc lúc nói chuyện lại hiên ngang bình tĩnh đủ loại.

Người qua đường đinh: (vô cùng hưng phấn) Đúng vậy đúng vậy, lúc đó trên mặt quân gia còn có chút nhục nhã, hận không thể để cho con gái sinh ra sớm hơn vài năm để nắm chặt con rểể như ý này trong tay. Vì thế chủ ý đã định, quyết định nói hoặc là ngài bỏ vợ tái hôn, hoặc là thay ta chọn một người vĩ đại giống ngài để cưới con gái của ta.

Người qua đường giáp: Sau đó còn đem những chuyện tốt của người trong Cửu Môn đếm ra một lần, nói nếu không tính Phật Gia, vậy Nhị gia là hí tử, Tam gia tàn phế, Tứ gia lưu manh, Ngũ gia là người của Phật Gia (Phu nhân chính thức!), Lục gia nghiện thuốc, Thất cô nương là con gái, Bát gia là thầy bói, chỉ có Cửu gia là việc buôn bán đúng đắn, hành sự lại có bản lĩnh, nhất định là người được chọn tốt nhất.

Người qua đường ất: Ây ây, không biết Nhị gia biết rồi thì thế nào? Các người chớp mắt với tôi làm gì, a? Sau lưng tôi có gì sao? Cửu...... Cửu gia...... Chào buổi chiều!! Tiểu nhân không biết ngài đang ở phía sau, đáng chết đáng chết.

Đoàn người cúi người rời đi xa, Giải Cửu lại cảm thấy đầu bắt đầu đau.

Bởi vì, hắn tựa hồ đoán được sau khi vào rạp hát nhìn thấy người có gương mặt như tranh vẽ kia sẽ xảy ra chuyện gì, quay người đang định rời đi ngày mai lại đến, không ngờ lại nghe được một thanh âm quen thuộc truyền vào tai: “Nếu đã đến, thì vào ngồi một chút.”

Dĩ nhiên là giọng của Phật Gia!

Phật Gia đang ở trong phòng Nhị gia!

Này không khoa học!

Nhất định là lỗ tai của ta hôm nay có vấn đề!

[ “Lão Cửu Môn” Độc gia phê chú: Nguyên Phương, cậu thấy thế nào? ]

Lúc Cửu gia đang chống tường kìm chế xúc động, nhưng vẫn không nhịn được thầm rủa xả Phật Gia a tuy rằng bên ngoài đồn đại Cửu Môn đều là hậu cung của ngài nhưng trên thực tế ngài đã sớm tuyên bố nội bộ ngài là tổng công nhưng chỉ có Tiểu Ngũ mới là đồ ăn của ngài hiện giờ sao ngài có thể vứt bỏ người vợ như cám bã này để dòm ngó những người khác trong Cửu Môn nhất là đồ ăn của tôi lão tử dù đứng thứ chín nhưng bàn về thủ đoạn tuyệt đối là số một Cửu Môn cho nên dù là đấu trí đấu trí đấu dũng hay là đổ đấu với ngài tôi đều có thể cướp Nhị gia về sau đó trút giận giùm cho Tiểu Ngũ...... thanh âm quen thuộc bỗng truyền từ trong phòng ra: “Tiểu Cửu, cậu rủa xả có thể đừng nói ra miệng? Nói ra thì thôi, sao lại còn vừa nói vừa nghiến răng nghiến lợi để bọn tôi đều nghe được? Còn có, ai con mẹ nó nói lão tử là bà vợ cám bã?!” (Tiểu Cửu nói không ngừng nên không có chấm phẩy, không phải tui quên bỏ =)))

[ Lão Cửu Môn Độc gia phê chú: Là vị đang nhấp ngụm trà mặt không thay đổi như chuyện không liên quan đến mình vừa nói. ]

Thời khắc này Cửu gia lại cảm thấy thanh âm chửi thề của Ngũ gia còn đang yêu hơn giọng nói của thần tiên.

Hoàn hảo, hoàn hảo, nếu Ngũ gia ở đây, chứng tỏ lần này Phật Gia mang vợ theo, không có nam nam thụ thụ một mình một phòng với Nhị gia.

Nhưng thanh âm quen thuộc truyền ra từ trong phòng lại khiến cho nội tâm hắn lần thứ hai bị vạn mã giẫm đạp: “Đúng là người phải làm rể hiền, khó trách hôm nay ngay cả cái cửa này cũng không muốn vào.”

Nội tâm Cửu gia lệ rơi đầy mặt: Nhị gia, ngài hiểu lầm! Vừa rồi tôi chỉ muốn đi trước để giải quyết tình hình, chờ yên bình rồi mới đến để tránh cho ngài hiểu lầm, không ngờ đã bị hiểu lầm rồi. Biết trước sớm muộn gì cũng bị hiểu lầm, còn không bằng bày tỏ tâm ý kiên định với ngài trước rồi thương lượng đối sách, cũng tốt hơn bị ngài hiểu lầm.

Lúc này bỗng nhiên vang lên giọng nói của Tề Bát gia: “Nhị gia, Cửu gia không phải loại người như vậy, dù cho hắn cưới vợ, thì ngày nào cũng sẽ vào cánh cửa này của ngài mà.”

Thất cô nương ngạc nhiên nói: “Bát gia, uống công ngài tính toán tài tình, tuy rằng tôi vẫn không dám tin Nhị gia có thể đánh hạ Cửu gia, bất quá tôi giật mình nhớ ra Cửu gia quả thật là thụ, cho nên công có thể là tra công, nhưng thụ không có khả năng làm tra thụ.”

Tứ gia nghe vậy cắn răng nghiến răng nói: “Hừ, Thất cô nương cô không biết, nam nhân là công là thụ có thể nói trên bàn tiệc vậy sao? Thụ cũng sẽ có ngày phản công!”

Sau đó vang lên thanh âm trầm trầm của Tam gia: “Tứ gia, ta hiểu cảm nhận của cậu.”

Dừng một lát, Lục gia ho khụ một tiếng: “Tam gia, ngài không thể khi dễ Tứ Nhi như vậy.” (Tứ Nhi? Cứu mạng =)))))

Cửu gia đứng ngoài cửa nghe mọi người bàn luận khí thế ngất trời không coi ai ra gì, ngay cả Lục gia bình thường không nói một câu cũng gia nhập, hoàn toàn không nhìn đến cảm nhận của đương sự là mình, bỗng nhiên cảm thấy, bản thân mình có thể tìm một bang phái khác gia nhập không.