Cửu Đỉnh Ký

Chương 429: Oai Phượng Hoàng




'Thanh Loan, nó...' Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên, không thể dấu được vẻ khiếp sợ.

Hắn cảm giác thấy rõ ràng lực Hành Hỏa vô tận từ bốn phương tám hướng điên cuồng đang tràn một quả cầu lửa rộng chừng một dặm, rồi sau đó dung nhập vào trong cơ thể con thần điểu ở giữa quả cầu lửa này. Con thần điểu đang ở trên trời cao tắm trong ngọn hỏa diễm đang dang rộng hai cánh, mắt thường có thể trông thấy thân thể cũng không ngừng biến hóa, không ngừng lớn lên!

'Đó là cái gì?'

'Là thần thú gì?' Hàng vạn vũ giả, dân chúng Thanh Phong thành đều chết lặng người. Quả cầu lửa khổng lồ phương viên một dặm, dù là người ở trong Thiên Phong thành cũng có thể thấy rõ! Bất luận người có biết hay không biết Thanh Loan, ai cũng đều vô cùng khiếp sợ. Tất cả mọi người đều từ quả cầu lửa khổng lồ này mà cảm giác được sự đáng sợ của con thần thú này!

Đột nhiên!

- U!

Tiếng kêu cao vút vang dội, ẩn chứa sự hưng phấn vô cùng vang vọng cả thiên địa. Bất tử Phượng Hoàng trong ngọn hỏa diễm tỏ ra rất kích động, nó dang rộng đôi cánh như một nữ vương cao cao tại thượng nhìn xuống dân chúng của nó.

'Thanh Loan là vương giả trong yêu thú phi cầm.' Đằng Thanh Sơn nhìn lên con Bất tử Phượng Hoàng trên trời. Tư thái trở nên đẹp hơn, toàn thân đã biến thành màu đỏ rực.' Sau khi lột xác, ' Bất tử Phượng Hoàng' còn lợi hại hơn cả yêu thú hư cảnh bình thường nhiều! Trong bộ sách có ghi lại, nó là một trong những thần thú đứng đầu, đáng sợ nhất. Không biết bây giờ Thanh Loan rốt cuộc mạnh tới đâu!'

Yêu thú và nhân loại khác hẳn nhau.

Cường giả hư cảnh nhân loại muốn đánh nhau, cái quan trọng nhất là xem mức độ nắm được linh lực trong thiên địa! Nhưng yêu thú hư cảnh thì khác. Mặc dù chúng cũng có thể khống chế lực thiên địa... Nhưng từ yêu thú tiên thiên kim đan tới yêu thú hư cảnh, thân thể chúng sẽ phát sinh lột xác. Thân thể lột xác sẽ ảnh hưởng rất lớn tới thực lực của chúng!

Tỷ như giao long 'Tử Tích', căn bản không cần phải khống chế linh lực thiên địa, trực tiếp phun ra một hơi hàn khí là đủ giết chết vạn quân sĩ. Một đám tiên thiên cường giả cũng bị đông cứng thành tro bụi! Còn cường giả hư cảnh nhân loại dù lợi hại tới đâu, cũng không thể một chiêu có thể diệt sát trên vạn quân sĩ.

Hư cảnh yêu thú được gọi là 'thần thú', tuyệt không phải không có đạo lý, bởi vì về bản chất, sinh mạng chúng sau khi lột xác đều đạt tới một tầng rất cao.

Cho dù là Đằng Thanh Sơn, khi chưa đạt hư cảnh thân thể hắn hoàn toàn có thể ngạnh kháng với yêu thú tiên thiên kim đan. Nhưng khi hắn và yêu thú đồng thời đạt tới hư cảnh, thân thể Đằng Thanh Sơn không hề tăng lên chút nào. Nhưng thân thể của yêu thú lại có thể biến hóa nghiên trời lệch đất! Đây là cái khác nhau giữa yêu thú và người!

Trời rất công bình!

Sau khi lột xác cho yêu thú một cấp độ sinh mạng mới, cho chúng được sống rất lâu. Nhưng cũng làm chúng không thể trở thành chí cường giả! Nhân loại có thể xuất hiện chí cường giả!

- U...

Một tiếng hót thánh thót vang lên như tuyên bố nó lại vừa được sinh ra. Quả cầu lửa có phương viên cả dặm trên bầu trời nhanh chóng nhỏ lại, rồi sau đó hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể Bất tử Phượng Hoàng. Lúc này bộ dáng của Bất tử Phượng Hoàng mới hoàn toàn xuất hiện trước mặt đám nhân loại.

Toàn thân đỏ rực, không có lấy một chút tạp sắc nào!

Hai mắt mờ ảo lóe lên hồng quang pha lẫn với bảy màu, làm cho người ta cảm thấy như lâm vào mộng ảo. Trên đầu nhô lên một đám lông trông tựa như một cái vương miện. Người bị Bất tử Phượng Hoàng nhìn chằm chằm không khỏi cảm thấy áp lực cường đại! Đây là áp lực tinh thần của cấp độ sinh mạng!

- Đây rốt cuộc là yêu thú gì?

Thiên Phong Chiến Thần cảm thấy không hợp lý.

Trong lúc nhất thời lão cũng không liên tưởng đến Thanh Loan. Dù sao lông, thể trạng của Thanh Loan hoàn toàn khác hẳn Bất tử Phượng Hoàng.

- Tiểu Thanh.

Đằng Thanh Sơn mỉm cười.

Vèo!

Từ giữa không trung, Bất tử Phượng Hoàng lưu lại một hỏa quang mơ hồ, sau đó đã xuất hiện bên cạnh Đằng Thanh Sơn.

- Xoẹt xoẹt...

Tuyết dưới chân Đằng Thanh Sơn nhất thời hoàn toàn tan ra.

'Nhanh thật.' Đằng Thanh Sơn chấn động.'Tốc độ Tiểu Thanh bây giờ còn nhanh hơn tốc độ cực hạn của ta gấp hai gấp ba! Quá... quá nhanh! ' Sau khi đạt tới hư cảnh, tốc độ của Đằng Thanh Sơn đã rất ghê gớm, tốc độ của Bất tử Phượng Hoàng có thể nói là đứng đầu trong số thần thú phi cầm.

Nhanh hơn Đằng Thanh Sơn gấp ba lần là rất bình thường.

- U.. u...

Bất tử Phượng Hoàng cảm kích kêu to vài tiếng với Đằng Thanh Sơn, sau đó nhìn về phía Thiên Phong Chiến Thần gần đó, hai mắt lóe ra sát ý.

Vèo!

Chỉ để lại một tàn ảnh đỏ rực, Bất tử Phượng Hoàng đã bay đến trên bầu trời cách đầu Thiên Phong Chiến Thần hơn mười trượng, há mồm phun ra một ngọn lửa màu tím. Ngọn lửa màu tím vừa bay ra, đã làm cho không gian hoàn toàn méo đi. Thiên Phong Chiến Thần chỉ cười khẩy một tiếng:

- Nghiệt súc, ngươi muốn chết!!!

Thiên Phong Chiến Thần nhảy lên, cầm kiếm muốn giết chết ngay Bất tử Phượng Hoàng.

Nhưng khi ngọn lửa màu tím chạm vào vòng bảo hộ linh lực ngoài thân hắn...

- Xoẹt xoẹt...

Như củi khô gặp phải liệt hỏa, vòng bảo hộ bằng lực thiên địa ngoài thân Thiên Phong Chiến Thần nhanh chóng bị tan rã. Thiên Phong Chiến Thần biến sắc tái nhợt, vội khống chế lực thiên địa bảo vệ mình, đồng thời lập tức cấp tốc rơi xuống đất!

Nhưng bởi vì Thiên Phong Chiến Thần chủ động chọn nhảy lên, nên khi hắn tránh né ngọn lửa màu tím hơi chậm một chút.

- A!

Thiên Phong Chiến Thần kêu lên đau đớn.

Đồng thời một bóng kiếm u mang lóe lên. Tay trái của Thiên Phong Chiến Thần bị chặt đứt. Cánh tay do hắn vừa tự mình chặt đứt vừa rơi xuống đã hóa thành tro bụi.

'Đây là quái vật gì thế?' Thiên Phong Chiến Thần hóa thành một ảo ảnh, nhanh chóng chạy trốn. 'Ta đã có thể nắm giữ được năm thành lực thiên địa. Nhưng năm thành lực thiên địa, lại chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản trong nháy mắt thôi. Ngọn lửa này rốt cuộc là cái thứ lửa gì!' Đích xác, Thiên Phong Chiến Thần chỉ nắm được có năm thành lực thiên địa!

Nhưng lão đạt tới hư cảnh hai trăm năm, cũng đã sáng chế ra tuyệt chiêu. Hoàn toàn có thể làm cho năm thành lực thiên địa phát huy được uy lực của sáu thành lực thiên địa!

Cũng tương tự như Đằng Thanh Sơn, chiêu 'Xích Kim Hổ Bào' cũng có thể cao thêm một thành uy lực.

'Không, nhanh vậy sao?' Thiên Phong Chiến Thần vừa chạy trốn, chợt phát hiện ra trên bầu trời lại xuất hiện con Bất tử Phượng Hoàng. 'Tốc độ còn nhanh hơn ta nhiều ', Thiên Phong Chiến Thần vốn tự hào về tốc độ nhanh của mình chợt biến sắc, bất chấp tất cả, thân thể như một mũi chông nhọn nhảy thẳng xuống đất.

Xoẹt xoẹt... trên mặt đất lưu lại một huyệt động, rồi lão trốn xuống dưới đất.

Lúc này bọn người Đằng Thanh Sơn, Vân Mộng Chiến Thần đều đang quan khán cuộc chiến giữa Bất tử Phượng Hoàng và Thiên Phong Chiến Thần. Nói là chiến, kỳ thật là Bất tử Phượng Hoàng đuổi giết Thiên Phong Chiến Thần! Ngọn lửa của Bất tử Phượng Hoàng hiển nhiên rất lợi hại, khống chế được năm thành lực thiên địa, cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản trong tích tắc thôi.

- Thanh Sơn.

Lý Quân cũng chạy đến cạnh Đằng Thanh Sơn.

- Tiểu Quân, Tiểu Thanh quả thật lợi hại. Bất tử Phượng Hoàng chính là Bất tử Phượng Hoàng! Mới vào hư cảnh đã mạnh như vậy rồi.

Đằng Thanh Sơn không khỏi khen ngợi, đồng thời cũng cảm thán. Yêu thú trên một vài phương diện đích thật chiếm được ưu thế so với nhân loại!

- Thiên Phong Chiến Thần chạy trốn đâu rồi? - Lý Quân hỏi.

- Yên tâm.

Đằng Thanh Sơn cười.

- Tiểu Thanh bây giờ là Bất tử Phượng Hoàng, nó đã là yêu thú hư cảnh rồi. Nó cũng có khu vực của mình, chỉ cần trong phạm vi ba mươi bốn dặm có thể dễ dàng phát hiện ra vị trí của Thiên Phong Chiến Thần. Muội nghĩ rằng Hách Liên có thể chạy ra khỏi phạm vi ba mươi bốn dặm của Tiểu Thanh à?

Khi thấy tốc độ của Bất tử Phượng Hoàng, Đằng Thanh Sơn thậm chí còn cho rằng cường giả hư cảnh nhân loại, cho dù là hư cảnh đại thành chắc cũng không bằng được tốc độ của Bất tử Phượng Hoàng.

- Xoẹt xoẹt...

Thân thể Thanh Loan đột nhiên vờn quanh ngọn lửa màu đen bốn năm trượng rồi nhào xuống đất cực nhanh. Ngọn lửa màu đen vừa đụng vào đất đá, những tảng đá đất bùn cũng hóa thành tro bụi. Thanh Loan bay theo với tốc độ kinh người, không có có thể ngăn trở nó được.

'Cường giả hư cảnh sở dĩ khó giết một cường giả hư cảnh khác. Một là, có thể trong vòng ba mươi bốn dặm có thể phát hiện ra đối thủ.'

'Hai là, cường giả hư cảnh có thể đảo loạn lực thiên địa chung quanh, làm địch nhân không phát hiện được tình huống của đối phương trong vòng một dặm.'

'Ba là, chỉ cần đạt tới thần dung thiên địa, tốc độ cường giả hư cảnh cũng gần gần nhau.'

Đằng Thanh Sơn biết.

Cường giả hư cảnh phát hiện đối thủ chính là dựa vào lực thiên địa! Tỷ như Đằng Thanh Sơn hoàn toàn có thể khống chế, lực hành hỏa tụ tập chung quanh phạm vi một dặm tống hết lực thiên địa gần hắn ra ngoài! Đã không có lực thiên địa khác, vậy đối thủ sẽ không thể phát hiện ra cụ thể Đằng Thanh Sơn ở đâu trong phạm vi một dặm.

Đương nhiên, nếu đối thủ cũng biết Hành Hỏa Chi Đạo, hành Kim chi đạo, Đằng Thanh Sơn sẽ không thể làm lẫn lộn cảm giác của đối phương.

Về phần thần dung thiên địa là tốc độ khinh công cực hạn!

Tốc độ nhanh nhất khi nhân loại thi triển thân pháp bỏ chạy không phải là dựa vào lực thiên địa phụ trợ, mà là khi thân thể dung nhập lực thiên địa, hóa thành một bộ phận của lực thiên địa, mới có thể đạt đến tốc độ cực hạn. Tốc độ cực hạn bình thường của những cường giả hư cảnh đều không chênh lệch đáng kể. Trừ phi một ai đó có chỗ đặc thù mới có thể nhanh hơn một chút.

- Bùng!

Thiên Phong Chiến Thần từ dưới đất thoát ra.

- Đằng Thanh Sơn, muốn chết cùng chết!!!

Thiên Phong Chiến Thần điên cuồng nhằm phía Đằng Thanh Sơn, vẻ mặt dữ tợn. Vừa rồi trong quá trình chạy trốn, khi chạy xuống đất Thiên Phong Chiến Thần phát hiện tốc độ chạy xuống đất của lão chậm hơn Bất tử Phượng Hoàng nhiều. Dưới đất lão chậm hơn Bất tử Phượng Hoàng! Trên mặt đất, lão cũng chậm hơn Bất tử Phượng Hoàng

Còn trên không trung thì càng không cần nói, lão không biết bay!

Do đó Thiên Phong Chiến Thần có một quyết định điên cuồng:

- Chết cũng phải kéo Đằng Thanh Sơn chết theo.

Ta đã sống gần bốn trăm năm cũng đủ rồi! Gia tộc Thiên Phong ta có căn cơ thâm hậu, cho dù ta chết gia tộc có lẽ sẽ suy sụp một chút, nhưng tương lai một khi xuất hiện một cường giả hư cảnh sẽ có thể hưng thịnh lại!

Thiên Phong Chiến Thần phát điên lên, tốc độ lão trở nên cực nhanh!

- Hách Liên, muốn giết ta sao? -, Đằng Thanh Sơn cười.

- Chết!

Thiên Phong Chiến Thần biến sắc, lão nhận ra Bất tử Phượng Hoàng đã đến trên đỉnh đầu lão rồi.

- Vù..

Tử sắc hỏa diễm đầy trời trong nháy mắt bao trùm Thiên Phong Chiến Thần. Lần này Bất tử Phượng Hoàng đã bay đến đỉnh đầu Thiên Phong Chiến Thần, phun hỏa diễm rất gần. Thiên Phong Chiến Thần chui nhanh xuống dưới đất. Nhưng mặt đất sớm đã bị đốt cháy thành hư vô, Thiên Phong Chiến Thần không có chỗ nào có thể chạy trốn được.

- Ngao...

Trong tử sắc hỏa diễm Thiên Phong Chiến Thần đau đớn kêu rên, thanh âm vang vọng khắp thiên địa.

Sau đó, Thiên Phong Chiến Thần rốt cục hóa thành tro bụi một cách không cam lòng, đến cả thanh thần kiếm đen bóng cũng không ngừng tan chảy trong tử sắc hỏa diễm.

Thiên Phong Chiến Thần chết!

'Quá nhanh, quá nhanh. ' Vân Mộng Chiến Thần gần đó vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn như đóng đinh vào Bất tử Phượng Hoàng phía xa 'Lên trời xuống đất, tốc độ đều nhanh như vậy! Nếu thực lực không bằng nó, chỉ cần bị nó bám theo chắc chắn sẽ chết! Muốn ngăn cản ngọn lửa của nó, người tu luyện Hỏa chi đạo cũng có thể chống cự dễ dàng một chút. Nếu có thể nắm trong tay tới bảy thành thậm chí tám thành lực thiên địa, mới có thể hoàn toàn chống cự được ngọn lửa do thần thú này phun ra.'

Vân Mộng Chiến Thần cũng cảm giác được uy hiếp của tử vong!

'May mà nó cùng phe với Thanh Sơn. ' Vân Mộng Chiến Thần thầm nghĩ.

- Mục Vọng.

Vân Mộng Chiến Thần đột nhiên nói.

- Sư phụ?

Đại trưởng lão Mục Vọng đã tỉnh lại sau khi nhìn thấy cái chết của Thiên Phong Chiến Thần.

Vân Mộng Chiến Thần liếc nhìn tộc nhân của Hách Liên gia xa xa. Lúc này họ đều có vẻ khiếp sợ không dám tin. Lão thấp giọng phân phó:

- Mục Vọng, Thiên Phong Chiến Thần vừa chết, hơn nữa nhiều người thấy như vậy. Gia tộc Thiên Phong gặp phiền toái khẳng định sẽ dời các loại bảo vật đi để tiềm phục. Bây giờ, phải tìm được bảo tàng gia tộc Thiên Phong cất dấu hơn một ngàn năm.

- Vâng, sư phụ.

Mục Vọng nhãn tình sáng lên.