Cửu Châu Đại Lục

Chương 8: Hết tiền và rắc rối của nữ nhi




"LẦU XANH MỘNG HỒ ĐIỆP "

Túy Tửu há hốc mồm không ngờ cái con chuột này chỉ mình đến đây, cậu đang há mồm bỡ ngỡ thì hai cô nương mỗi người cầm một tay của cậu kéo vào trong.cậu chưa hiểu điều gì thì một bà mụ tuổi tầm bốn mươi mặt son phấn đóng cả lớp ( ngoài má mì ra thì còn ai). Mụ nhìn Túy Tửu ăn mặc đồ cũ rít ( có mấy bộ mặc từ Nam quốc đến Mông quốc, phơi sương nắng cũ là phải rồi) lưng đeo một cái túi kì lạ, nhìn là biết nghèo rồi. Mụ hỏi:

” công tử đây có tiền không mà vào đây?”

Túy Tửu ú ớ thì mụ lục túi bên hông cậu thì thấy bên trong có vài bộ quần áo cộng một ít vàng bạc. mụ nói:

” nhiêu đây đủ hun một cái với được sờ ba giây”

Nói đến đây mụ hôn cái choắc lên má cậu rồi lấy tay cậu xộc thẳng vào áo mình. Túy Tửu chỉ thấy cái gì ước ước ngay má, rồi tay cậu bị kéo đy cậu cảm giác cậu sờ một thứ rất êm, rất mềm cậu nhủ thầm “mềm quá” cậu hung hăn bóp một cái. chưa được tò mò xong tay cậu bị lấy ra, mụ nói:

” hết ba giây, thanh niên sau này có tiền rồi mới đi chơi gái nha, người đâu tiễn khách”

Từ đâu hai tên gia đinh lôi cậu ra ngoài, cậu ấm ức chưa hiểu mô tê gì thì bị trấn lột hết tiền bạc. cậu đang bực tức thì lão chuột cười khúc khích khoái trá. Nó nói:

” không ngờ ngươi tiền vào kỹ viện cũng hông đủ, ta chưa thấy người tu tiên nào ngốc như ngươi đem tiền cho bọn thuộc hạ hết, à cảm giác lúc nãy thế nào thoải mái không, tuy bà ta hơi đứng tuổi nhưng vòng một đúng là cực phẩm” mặt túy Tửu đỏ lên nói:

“ đừng nhắc đến đây nữa, bây giờ làm sao kiếm chỗ qua đêm đây, hết tiền rồi”

”đúng là ngu lâu dốt bền, không có tiền thì ngủ ké, thế cũng không biết!”

”ngủ ké?”

Túy Tửu há mồm, không biết con chuột đê tiện này lại nghĩ ra trò gì mới đây.

”tất nhiên rồi, ta biết có một ngôi nhà còn bỏ trống một phòng trong kinh thành, chủ nhân của nó thường xuyên đi vắng có khi cả tháng mới về một lần.”

Nghe đến đây Túy Tửu cũng động tâm, nhưng lo lắng cái con chuột này giở trò nên dặn kỹ:

” nếu ngươi lừa ta, thì ta thà ngủ bờ, ngủ bụi ta sẽ tự đi đến yêu thú sơn. hừ”

” ka ka yên tâm, yên tâm”

Một lúc sau, Túy Tửu đến một dinh cơ khá đồ sộ, sau khi vòng vèo một lúc cậu vào được một phòng khá to không người ở. bên trong trang trí rất chi là con gái, cả căn phòng màu chủ đạo là hồng, trên tường tranh thêu hoa hoè khá tao nhã, giường thì khá lớn ba bốn người ngủ còn được, trên giường thì có các con thú thêu nhét bên trong không biết thứ gì khá êm ( thú nhồi bông đó mà:D), mền thì khá lớn và dày, trên giường trải da thú rất êm. từ Nam Quốc đến Mông quốc túy tửu ngày đy đêm minh tưởng đâu có lúc nào ngủ ngon, nên Túy Tửu cởi áo xếp lại cất vào tủ, cái nhà chuột thì treo trên trần nhà rồi lên giường đắp mền ngủ một giấc thiệt là đã.

Màng đêm buôn xuống, bên ngoài dinh cơ quân lính xếp hàng quỳ gối đồng thanh hô:

“ hoan ngên thái sư cùng tiểu thư đi sứ trở về”

Một người tuổi tầm sáu lăm bước xuống ngựa dáng oai phong, thần thái không giận mà uy, ông ta bước xuống một tên lính chạy đến quỳ xuống làm bậc thang để ông kê chân bước xuống. tiếp sau đó một cô gái dáng người thon thả, khuôn mặt xinh xắn cằm nhọn, tóc nâu đen suông mược, mắt đen, cao tầm một mét sáu lăm bước tiếp xuống. lúc này lão già nói với cô gái:

” cháu nghỉ ngơi trước, đường xa vất vả chắc cũng đã mệt rồi. ngày mai chúng ta bàn chuyện đại sự về việc con sẽ kết hôn cùng thái tử”

” dạ vâng, gia gia“.

Một lúc sau cô gái đi về phòng mình, oái ăm thay chính là phòng túy tửu đang ngủ, cô mở cửa ra bước vào. thật may lúc này túy tửu ngủ vì sợ mũi chít nên đắp lun mặt nên cô gái không nhận ra chỉ nghỉ là phòng bừa bộn, bên trong mền chính là mấy con thú bông của cô mà thôi không nghi ngờ gì cả. bởi trong tâm trí cô không ai dám to gan đột nhập vào đây để ngủ cả, như thế chính là tự tìm chết không thể nghi ngờ, với lại lính canh dinh cơ thái sư cẩn mật, một con kiến còn khó lọt.

Cô vặn đèn dầu để ánh sáng yếu đi, rồi lấy tay kéo mền chìm vào giấc ngủ cô ngủ ngay sau nhiều ngày đi đường mệt mỏi không phát hiện ra kế bên là một chàng trai đang ngủ trên giường cô.

Đêm càng về khuya trời càng lạnh, túy tửu không thấy mền đâu thì qươ tay kéo mền lại đắp nhưng nó như bị kẹt gì đó cậu kéo không được nên lăn người qua chui trong mềm ngủ, lúc này duy có Hắc Chuột Tinh trên trần nhà ngó xuống cười khúc khích nói thầm

” thiệt là sướng quá, ta cũng muốn có một lão chuột bà, không được ta phải kêu hắn nhanh chóng đến vùng đất yêu thú để ta kiếm một tộc chuột lăn lộn ở đó cho đã một phen hắc hắc”

Túy Tửu ngủ ngon thì tay cậu đụng một vật êm êm cậu mơ màng nghĩ là thú bông, nên ôm thật chặc bỗng cái vật cậu ôm lấy tay ôm chặc lại Túy Tửu. lúc này cảm thấy có tia không đúng Túy Tửu mở mắt ra thì thấy mình đang ôm một mỹ nữ, dường như cô gái cũng cảm thấy gì đó mở đôi mắt ra. Bốn mắt chặm nhau khoản năm giây, cô gái thấy mình bị một người con trai xa lạ ngủ chung giường lại ôm mình nữa chứ cô gái sau khi hết thất thần biết đây không phải mơ thì hét lên

”Á....Á...Á có tên biến thái, có tên biến thái”

Cô vùng dậy khỏi giường tay ôm mền lui về góc giường la hoản. túy Tửu cũng run quá lòng thầm mắn con chuột chết tiệt biết bây giờ có giải thích cũng không ai tin cậu vội nhảy lên lấy nhà chuột rồi mình trần nhảy khỏi của sổ thoát thân.

Vừa chạy ra khỏi dinh cơ thì hoàn loạt lính trán tay cầm đuốt tản ra truy lùng cậu khắp nơi, trong dinh bây giờ sáng như ban ngày Túy Tửu vận dụng tối đa Nhất Kê chi bộ chạy nhanh hết sức có thể, vừa chạy vừa mặc áo. Đến một góc hẻm mới có cơ hội thở dốc, thở hồng hộc.

”Sao ngươi nói với ta phòng đó không người ở, mà sao lại thế kia?”

Thấy túy Tửu đã giận thiệt nên lão chuột cũng nói áy náy

”ta nói là nơi đó gia chủ ít ở, ai mà ngờ lúc ngươi ngủ lại trùng hợp người ta về, mà ta thấy ngươi ôm người ta khoái lắm mà. thiệt ta không biết ngươi là xui xẻo hay là may mắn đây. ha ha lúc nãy mặt ngươi đơ ra nhìn tếu vãi ra, ta cam đoan với ngươi nữ giới tu tiên đẹp hơn vậy rất nhiều, tuy cô gái kia cũng đẹp nhưng khuôn mặt không tự nhiên, hài hoà nên ngươi đừng tiếc rẻ”

” ta không nói chuyện với ngươi nữa từ giờ trở đi, ngươi muốn ở lại hay đi tùy ngươi”

Lão chuột biết Túy Tửu thật sự giận rồi nên nói:

” được rồi, được rồi ngươi cầm lấy đi, coi như bồi thường vậy”

Túy Tửu nhìn thấy lão chuột giơ ra một quển sách, trên sách ghi năm chữ "kinh công pháp trọ bảy". lần này thì cậu kinh ngạc hỏi:

” sao ngươi có được bí kíp này?” lão chuột đắt ý nói:

” cuốn này của Tịnh Lâm lão xem rồi vứt đi, ta thấy tiếc nên giữ lại, cất trong nhà chuột của ta” nghe đến đây thì Túy tửu mắng:

” ngươi đã có bí kíp lại bắt ta khổ sở đến nước mông tìm nó thiệt là ngươi đang giỡn với ta sao?”

”ê, ê nhóc con quê mùa, cái này là của ta mắt mớ gì phải cho ngươi tại sao ta phải đưa ngươi. không phải vì lần này ta cũng có chút xíu lỗi nhỏ xíu xíu thì ta cũng không cho ngươi đơn giản vậy đâu.”

Nghe đến đây túy tửu cảm thấy có lý nên gật đầu xin lỗi rồi lấy cuốn bí kíp. lúc này bọn lính đang lùng sục cậu khắp nơi đang sắp đến đây. Túy Tửu nhảy lên nóc nhà nói:

“đy thôi đến biên giới yêu thú trước, vừa đi vừa tu luyện”

Sau khi dùng hết sức trong đêm trốn khỏi kinh thành.

Sau ba ngày, đến một thành thị gần biển cậu thấy vài tấm truy nã, trong đó có một tấm hình như là miêu tả cậu bên trên là khuôn mặt bặm trợn đôi mắt có vẻ dâm tà, khuôn mặt đê tiện, miệng cười đểu.

Túy Tửu cười khổ không thôi, cái hình chẳng tý gì giống cậu, hình như cái cô gái đó đã tưởng tượng cậu là như vậy. kèm bên dưới là dòng chữ

" đây là tên biến thái, chuyên đột nhập vào khuê phòng phụ nữ để ngủ nhằm ý đồ đồi trụy, hắn ta cơ thể hôi hám, từng mặt cái áo màu xanh như hình (áo cậu để tủ, bên phòng chưa lấy), hắn đã đột nhập phòng tiểu thư cháu thái sư nhằm thực hiện mưu đồ đồi trụy nhưng tiểu thư thông minh trác tuyệt đã phát hiện ra sớm, nay ai gặp hắn bắt được thưởng 20 ký vàng, khai báo nơi ở 2 ký vàng ".

Cậu nhìn thêm thì thấy có nhiều truy nã treo thưởng tương tự nhưng không cái nào nhiều tiền bằng cậu.

”ý”

Cậu thấy một tấm truy nã tiền thưởng khá cao.