Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng

Chương 127: Mèo nhỏ, em bằng lòng gả cho anh không (Đại kết cục 2)




Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy mắt Yến có ma lực, khi anh tràn ngập thâm tình nhìn chăm chú vào mình thì tim mình sẽ thình thịch nhảy không ngừng, mặt cũng cảm thấy phát sốt, nóng quá.

Cử động này, không thể nghi ngờ đưa tới rất nhiều người chú ý, tất cả mọi người đều rất thưởng thức người đàn ông phương Đông dũng cảm và trực tiếp.

Lucus ở bên cạnh ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên tha thiết nhìn mẹ bé, hình như muốn nói: Mẹ, nhanh đồng ý!

“Em bằng lòng.” Hoắc Nhĩ Phi từng nói cả đời này mình nhất định sẽ bám lấy người đàn ông này rồi, tại sao có thể không muốn, Yến lại lãng mạn thổ lộ với cô như vậy, không chỉ khiến cô cảm động đến không xong, còn cưc kỳ thỏa mãn lòng hư vinh của phụ nữ là cô.

Đoạn lưu manh còn nói Yến không hiểu lãng mạn, tuyệt đối là nói bừa!

Khóe miệng Thư Yến Tả từ từ tràn ra một nụ cười nhộn nhạo, quyến rũ đến khiến người ta mở mắt không ra, nhẹ nhàng cầm tay phải của mèo nhỏ lên, đeo chiếc nhẫn kim cương vào.

Trong đám người lập tức bộc phát ra mấy tiếng hoan hô, mặc dù không nghe hiểu tiếng Trung Quốc, nhưng có thể nhìn ra ý tứ mà!

Hoắc Nhĩ Phi nhất thời mắc cỡ dinendian.lơqid]on đỏ bừng cả khuôn mặt, có một cảm giác hạnh phúc truyền khắp toàn thân, trong mắt đều lộ ra tình cảm ngọt ngào.

Thư Yến Tả kìm lòng không được hôn lên, ánh mặt trời màu vàng chiếu lên hai người đang đóng cảnh uyên ương triền miên, khúc xạ ra hào quang nhiều màu, hạnh phúc đến khiến cho người ta hâm mộ.

Có lẽ do hai người quá mức tập trung, cho nên quên mất con trai vẫn đứng ở bên cạnh, Lucus chu cái miệng nhỏ nhắn kéo váy mẹ thì Hoắc Nhĩ Phi mới thẹn thùng đẩy Thư Yến Tả ra.

“Mẹ, cha, Lucus cũng muốn thân ái.” Lucus chu cái miệng nhỏ nhắn ra, rất không vui lòng khi cha mẹ bỏ lại một mình bé chơi trò thân ái.

Hoắc Nhĩ Phi chỉ đành phải “Chụt” một cái lên mặt con trai, trong lòng thầm than mình không nên hôn Yến trước mặt con trai, như vậy có được tính là dạy hư trẻ con không?

Thư Yến Tả đột nhiên cảm thấy có phải cần đưa con trai về hay không, bằng không tối nay thế giới hai người của anh và mèo nhỏ khẳng định không vui, quả nhiên thời gian này không thích hợp mang theo con trai, quá không dễ làm chuyện.

Quả nhiên, buổi tối Lucus thức đến rất khuya mới ngủ, còn nhất định ôm mẹ ngủ chung, Thư Yến Tả rất muốn ném con trai ra ngoài, đáng giận hơn chính là mèo nhỏ ôm con trai quay lưng về phía anh chế nhạo hai cái, để cho anh ngứa ngáy trong lòng mà không có cách gì.

Hoắc Nhĩ Phi sao lại không hiểu ý định của Yến, mặc dù tối nay nên thỏa mãn anh, nhưng con trai ở đây, cô cũng không có cách nào.

Mãi cho đến khi Lucus phát ra tiếng hít thở đều đều, Thư Yến Tả mới bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy, rón rén bò đến bên cạnh mèo nhỏ, bàn tay trực tiếp luồn vào trong quần áo cô, đôi môi càng thêm không nhàn rỗi, giống như bàn ủi, in một dấu ấn như bị bỏng.

Hoắc Nhĩ Phi ngăn tay sờ loạn của anh lại, dùng khẩu hình miệng nói, “Con trai ở bên cạnh đó.”

“Nó ngủ thiếp đi rồi.” Thư Yến Tả tiếp tục công thành chiếm đất, anh nhịn đã lâu rồi, thật sự không nhịn nổi nữa.

Rất nhanh, áo lót và quần lót của Hoắc Nhĩ Phi bị cởi bỏ, trong huyệt mật cũng có mấy ngón tay thăm dò, quậy đến cô ý loạn tình mê, thở hổn hển kêu dừng.

Thư Yến Tả đã là tên lắp vào cung không bắn không được, một động thân chui cả vào, còn chưa bắt đầu rung động, Lucus bên cạnh đã lật người, bị sợ đến Hoắc Nhĩ Phi hung hăng bấm ngang hông Thư Yến Tả một cái.

“Đừng.... Ở chỗ này... Nhỡ Lucus tỉnh...”

“Vậy chúng ta ra ngoài phòng khách.” Thư Yến Tả ôm cổ mèo nhỏ, để cho hai chân cô vòng quanh hông mình, cố ý đi từ từ, đâm đến Hoắc Nhĩ Phi kêu khổ thấu trời.

Sau khi đến phòng khách, Thư Yến Tả trực tiếp đè mèo nhỏ xuống ghế sa lon, hung hăng chạy nước rút...

Tối nay hai người đều nhiệt tình như lửa, biến đổi đủ loại tư thế, cực kỳ xinh đẹp mà hết lần này đến lần khác, diee ndda fnleeq uysd doon giống như đều không đủ, có một quyết tâm muốn tan đối phương ra nhập vào trong xương mình.

Từng góc trong phòng khách, đều tràn đầy tư vị kiều diễm xa hoa lãng phí...

Khi Thư Yến Tả thỏa mãn lui ra từ bên trong mèo nhỏ thì mèo nhỏ đã hơi mơ hồ, tay ôm cổ Thư Yến Tả cũng hơi vô lực, đôi môi ghé vào bên tai anh, khẽ nói một câu, “Em mang thai rồi.”

Bốn chữ này quả thật chấn động Thư Yến Tả, mèo nhỏ vừa nói mang thai rồi? Vậy tối nay mình mãnh liệt như vậy, có thể làm tổn thương đến đứa trẻ trong bụng không?

Chờ anh định xác nhận lần nữa thì mèo nhỏ đã ngủ thật say, hoàn toàn không để ý đến sự hưng phấn của anh.

Sáng sớm hôm sau, Thư Yến Tả đã không kịp chờ đợi mang mèo nhỏ đi bệnh viện kiểm tra.

Bác sỹ rất nghiêm túc kiểm tra một lần, “Đứa bé đã hơn hai tháng rồi, nói không chừng chính là sinh đôi, phương diện phòng the của hai vợ chồng vẫn còn cần cấm kỵ, bởi vì bây giờ giống như biến hóa tương đối lớn, chú ý một chút thì tốt hơn.”

Mới đầu Hoắc Nhĩ Phi và Thư Yến Tả bị cái từ sinh đôi này hấp dẫn, nghe đến một câu phía sau thì Hoắc Nhĩ Phi hơi ngượng ngùng, nhưng Thư Yến Tả lại giống như người không liên quan, vẻ mặt bình tĩnh.

“Ông nói bà xã tôi có thể mang thai đôi?” Anh hiển nhiên quan tâm vấn đề này hơn.

“Khả năng tương đối lớn, còn cần quan sát.”

“Vậy cám ơn ngài, chúng tôi cáo từ.” Hoắc Nhĩ Phi kéo Thư Yến Tả đi ra khỏi bệnh viện.

Vừa lên xe, Lucus hưng phấn bừng bừng hỏi, “Mẹ, trong bụng mẹ thật sự có em gái nhỏ rồi sao? Cũng xấu xí giống như tiểu Tinh Tinh sao?”

Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy vấn đề con trai hỏi rất có ý nghĩa rồi, chỉ đành phải nói sang chuyện khác, “Lucus thích em gái hay em trai?”

“Đều thích, như vậy có người chơi với con rồi.” Lucus ngược lại rất phóng khoáng, không hề nghĩ tới sau khi mẹ sinh em trai hoặc em gái, sẽ không thương yêu bé như trước, thật ra thì bé quả thật không cần lo lắng, chuyện như vậy sẽ không xảy ra.

Một nhà ba người trực tiếp bay từ Hawai đến Las Vegas, Thư Yến Tả và Hoắc Nhĩ Phi đều cảm thấy nơi này rất có ý nghĩa kỷ niệm, quyết định nhận giấy đăng ký kết hôn ở nơi này một lần nữa.

Đứng trước mặt cha xứ, hai người thề sau này cho dù gặp phải chuyện gì, hiểu lầm hay khó khăn, đều không buông tha đối phương, nhất định phải tin tưởng lẫn nhau, tha thứ cho nhau, di ien n#dang# yuklle e#q quiq on giữ vững tâm tình hòa nhã, làm được tư tưởng không ngăn cách.

Lucus cũng thật cao hứng, cha và mẹ cuối cùng kết hôn, hơn nữa còn cử hành một hôn lễ đặc biệt lớn, ngày đó mẹ thật xinh đẹp đó ~ ánh mắt cha nhìn thẳng vào ~ bé đoán chừng tối nay, cha lại không cho phép bé ngủ chung với mẹ rồi!

Cha thật hư!

Ngày đó tới thật nhiều người, rất nhiều chú dì, ông nội bà nội, ông ngoại bà ngoại, tất cả mọi người rất vui vẻ, trên mặt cha mẹ cũng cười tủm tỉm, cha mặc bộ âu phục màu đen và mẹ mặc bộ váy cưới màu trắng đứng chung một chỗ, dùng lời của cô: Đó chính là quá xứng đôi!

Một nhà chúng ta cuối cùng có thể ngày ngày ở chung một chỗ, chỉ có điều cha luôn nói bé là nam tử hán, không nên theo mẹ ngủ chung, nhưng chính cha càng làm nam tử hán, vì sao mỗi đêm khi trời tối đều ngủ chung với mẹ, như vậy có thể thấy được cha là một người xấu! Hu hu...

Còn có tiểu Tinh Tinh, em ấy không hề chơi tốt chút nào, luôn khóc không ngừng, lại không nói chuyện, cũng không đi, cả ngày đòi thím Tuyết Nghê ôm, thật đáng ghét!

Em trai em gái trong bụng mẹ rốt cuộc khi nào mới ra ngoài...

HOÀN CHÍNH VĂN