Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng

Chương 123-1: Thư Yến Tả, cứu mạng! Em bị vây đánh rồi! (Đại kết cục đếm ngược thời gian 3)




Editor: Puck - Diễn đàn

Thành phố L, Chử Tuyết Nghê vừa mới nhận được tin tức anh trai chuẩn bị kết hôn với chị Lệ Chi, Chử Tuyết Nghê không kết giao quá nhiều với Thẩm Lệ đó, chỉ có điều bởi vì chị ta là bạn tốt của mấy người anh trai, cho nên tạm được.

Từ lần đầu tiên Hoắc Nhĩ Phi nhìn thấy Thẩm Lệ, đã nhìn ra tâm tư của chị ta, chỉ có điều không ngờ Tuyết Luân lại sớm kết hôn với chị ta như vậy, rất tốt, cô sẽ chúc phúc cho bọn họ.

Âu Dã Sâm cũng chỉ có hai chữ: Chúc phúc đối với lựa chọn của bạn tốt.

Phi Phi và tiểu Luân cuối cùng không thể đi đến chung một chỗ, quả thật rất đáng tiếc, Tuyết Nghê cũng có thể hiểu lý do bọn họ chia tay, anh cần gì phải rối rắm chứ? Mỗi người đều có nơi chốn đi về của tình cảm của mình, hạnh phúc mới quan trọng nhất.

Tin tức Chử Tuyết Luân và Thẩm Lệ kết hôn lan truyền nhanh chóng ở thành phố L, các nhà truyền thông lớn càng thêm đăng tin về chuyện này, tất cả mọi người đều thật tò mò, Hoắc Nhĩ Phi tiểu thư đi đâu rồi?

Chẳng lẽ vì đau lòng mà rời đi?

Vì vậy, các tờ báo lớn tranh nhau viết bài: Hoắc Nhĩ Phi bị chồng chưa cưới Chử Tuyết Luân vứt bỏ, đau lòng rời đi, thậm chí từ chức tổng giám đốc kế hoạch ở Âu Kỳ, thấy vậy lần này đau lòng không nhẹ!

Sau khi Hoắc Nhĩ Phi nghe được Tiêu Tiêu nói chuyện này, chỉ cảm thấy rất bất đắc dĩ, báo giải trí đúng là sẽ đổi trắng thay đen, nói cái gì cũng do bọn họ nói, may mà bây giờ mình không ở nhà, lỗ tai được yên tĩnh vui vẻ.

Chỉ có điều Thư Yến Tả sẽ không tin tưởng những lời đó chứ? Thời gian quả thật trôi rất đúng dịp, cô lo lắng lòng tin tưởng mình của Thư Yến Tả vừa mới có sẽ lại xuất hiện vết rách, không khỏi suy tính mình có cần bay về Hương Cảng một chuyến không.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Cha mẹ nhà họ Chử mặc dù tỏ vẻ hoài nghi với lựa chọn của con trai, nhưng bọn họ cũng nhìn con bé Lệ Chi kia từ nhỏ đến lớn, nếu hai đứa bằng lòng kết hôn, bọn họ làm cha mẹ sao lại không đồng ý đây?

Công ty trách nhiệm hữu hạn vật liệu xây dựng Trí Thắng của nhà họ Thẩm cũng có tiếng tăm lừng lẫy ở thành phố L, hai nhà liên thủ mạnh mẽ có thể nói ghen chết rất nhiều người, cứ như vậy, hai nhà Chử, Thẩm trên căn bản lũng đoạn thị trường xây dựng của thành phố L.

Về phần phía Phi Phi, bọn họ chỉ có thể cảm thấy rất có lỗi, chuyện đứa nhỏ người lớn không quản được, haizzz...

Cha mẹ nhà họ Hoắc khi biết được Tuyết Luân muốn kết hôn với người khác, biểu hiện thật bình tĩnh, die ennd kdan/le eequhyd onnn con cháu tự có phúc của con cháu, không quản được! Hơn nữa con gái đã có một đứa con trai lớn như vậy, con rể tương lai tám chín phần mười chính là cha đứa bé, chỉ cần tốt cho Phi Phi, bọn họ cũng không có ý kiến gì lớn.

Vì vậy, chuyện náo động gần đây nhất ở thành phố L chính là tin tức Chử Tuyết Luân và Thẩm Lệ tuyên bố kết hôn, bởi vì Chử Tuyết Nghê còn một tháng nữa sẽ sinh, nên không thể tham dự hôn lễ của anh trai, vì vậy tặng mười búp bê tình yêu bản số lượng hạn chế toàn thế giới cho anh trai chị dâu, mong ước tình yêu và hôn nhân của anh chị mười phân vẹn mười, không xa không rời.

Hoắc Nhĩ Phi biết mình đưa cái gì cũng không được, tốt nhất là đồ sau khi xem xong có thể vứt bỏ, tránh cho đặt trong nhà sẽ khiến bọn họ khó chịu, như vậy không tốt với ai, cho nên cô gửi thiệp chúc mừng kết hôn qua.

Chỉ có một câu: Chúc anh chị hạnh phúc mỹ mãn, đầu bạc răng long.

Khi Chử Tuyết Luân nhìn thấy tấm thiệp chúc mừng Phi Phi gửi tới thì không khỏi cảm khái trong lòng, chuyện cho tới bây giờ cũng là người và vật không còn.

Thẩm Lệ cướp lấy tấm thiệp chúc mừng anh cầm thật lâu không buông trên tay, liếc mắt nhìn, trong lòng âm thầm: Hoắc Nhĩ Phi này ngược lại rất biết điều, chỉ gửi thiệp chúc mừng.

“Luân, chúng ta đi vào thôi, bạn bè người thân đều đến.” Thẩm Lệ kéo tay anh đi vào trong sảnh chính.

Tấm thiệp chúc mừng bị rơi rớt trên bàn, cho đến khi hôn lễ kết thúc, bị người ta ném vào trong thùng rác.

Mỗi một người đều có cuộc sống thuộc về mình, nếu như đã bỏ qua, vậy cũng không cần thiết phải hối tiếc, quý trọng người trước mắt mới quan trọng nhất.

Hôn lễ này ít nhiều gì cũng đưa đến không ít tranh cãi, chỉ có điều những thứ kia cũng chỉ là râu ria, nếu thân là danh nhân, không có chút xì căng đan cũng có vẻ không bình thường, mà bây giờ mọi người đều thích thảo luận những chuyện này khi rảnh rỗi, làm trò tiêu khiển mà thôi.

Không sao cả.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Thư Yến Tả đương nhiên biết chuyện Chử Tuyết Luân kết hôn, trong nháy mắt đó, anh quả thật hoài nghi mèo nhỏ rồi, chẳng lẽ cô bị Chử Tuyết Luân vứt bỏ rồi mới tới tìm mình sao?

Nghe nói cô dâu của Chử Tuyết Luân là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, chẳng lẽ xa cách nhiều năm như vậy anh ta mới phát hiện mình yêu không phải là mèo nhỏ mà là cái gọi là thanh mai trúc mã đó sao?

Thật sự đủ tức cười!

Anh rất không bằng lòng đi tin tưởng mèo nhỏ bị vứt bỏ rồi mới đến tìm anh, nhưng thời gian quá mức khớp, để cho bức tường tin tưởng mỏng manh yếu ớt mới tạo dựng lên với cô lập tức xuất hiện vết rách.

Mà mèo nhỏ lại một cú điện thoại, một cái tin nhắn cũng không có, để cho anh càng thêm lo lắng, trên mặt cũng gắn đầy mây đen, nhân viên trong công ty rõ ràng cảm thấy mấy ngày nay tâm tình của boss thật sự không tốt, tất cả mọi người cố gắng tránh bãi mìn này ra.

Monica cũng cố gắng ít nói, qua nhiều năm như vậy cô cũng hiểu rõ tính tình của boss rồi, lần này chẳng lẽ có liên quan đến Hoắc tiểu thư?

Đường tình của boss đúng là biến đổi bất ngờ!

Những ngày qua thư ký Beryl cũng yên phận không ít, cả khu vực văn phòng làm việc của tổng giám đốc đều đắm chìm trong một mảnh mây đen đó, ai dám càn rỡ chứ!

Từ sau lần trước bị vứt bỏ trong bữa tiệc, Camilla khó chịu trong lòng đồng thời cũng cố gắng không đi tìm “Phiền toái” chỗ tổng giám đốc, cô biết rõ phụ nữ phải hiểu được từ chối lại ra vẻ mời chào, dfienddn lieqiudoon không thể cứ một mực quấn chặt lấy, huống chi tổng giám đốc là một người đàn ông cường thế khôn khéo, chỉ thích hợp thỉnh thoảng trêu chọc một chút, cô đã sớm lần mò rõ ràng tính tình của tổng giám đốc, mặc dù Thư Yến Tả là kiểu người cô thích, nhưng cô biết mình không thể giống như An Tình Hủy, luôn thích tìm đường sống trong cõi chết, cuối cùng vẫn khiến mình giỡn vào, không đáng giá! Cũng quá ngu xuẩn!

Lớn lên từ nhỏ ở nước ngoài đồng thời được tiếp nhận giáo dục cao cấp, cô chắc chắn sẽ không ngu xuẩn như vậy, nếu như biết rõ không thể nào còn liều chết dây dưa, đó không phải là tác phong của cô; trừ phi đã xuất hiện vết rách, có thể nhân cơ hội, cô tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Hỏi han ân cần thích hợp, hấp dẫn thích hợp, mời gọi thích hợp...

Vẫn có thể.

Buổi sáng thứ hai, Hoắc Nhĩ Phi mệt mỏi cả người đi ra từ sân bay quốc tế Hương Cảng, nhìn giờ một chút, mới chín giờ, ngáp một cái, thật sớm đó!

Trực tiếp thuê ô tô đi tòa nhà tập đoàn Thư Á, khi nhìn thấy tòa nhà hơn ba mươi tầng này thì Hoắc Nhĩ Phi chép chép miệng, quả nhiên đủ rộng lớn khí thế! Chỉnh trang lại cũng không tệ, đi vào.

Quả nhiên là công ty lớn! Thật sự khí thế! Nhân viên tiếp tân lầu một đứng đầy mấy người đẹp ngọt ngào, Hoắc Nhĩ Phi cười híp mắt đi đến, “Xin hỏi Thư Yến Tả ở đâu? A, phòng làm việc của anh ấy ở tầng mấy?”

Khi nghe thấy người phụ nữ quần áo tầm thường thậm chí tóc còn hơi rối gọi đích danh tên boss thì mấy người đẹp trước quầy lễ tân đều hít vào một hơi, người phụ nữ có ngũ quan dáng dấp coi như tạm được này là ai? Có quan hệ như thế nào với tổng giám đốc?

Căn cứ vào lòng ghen tỵ của phụ nữ, cho nên giọng nói chuyện của  người đẹp trước quầy lễ tân cũng không quá thân thiện rồi.

“Xin chào, xin hỏi cô có hẹn trước không? Tổng giám đốc của chúng tôi không phải ai cũng có thể tùy tiện gặp được.” Một nữ nhân viên tiếp tân trong đó cười đến quyến rũ, câu nói có hàm ý khác.

Sau khi Hoắc Nhĩ Phi nghe xong lời nói của cô ta, hơi nhíu mày, giở trò quỷ gì chứ! Phiền toái như vậy!

“Không có hẹn trước, nhưng tổng giám đốc của các cô biết toi, tôi tên Hoắc Nhĩ Phi, chỉ cần các cô nói tên của tôi ra, anh ấy nhất định sẽ gặp tôi.” Hoắc Nhĩ Phi vội kêu lên.

“Xin lỗi, người phụ nữ như vậy tới tim tổng giám đốc mỗi ngày thật sự không thể đếm được, chúng tôi không có lý do tin tưởng lời của cô nói, nếu như không có chuyện gì khác, cô có thể đi được rồi.” Người đẹp trước quầy lễ tân vẫn giữ khuôn mặt tươi cười, kiên quyết không nhượng bộ.

“Tôi thật sự biết tổng giám đốc của các cô, tôi là... Mẹ của con trai anh ấy.” Hoắc Nhĩ Phi vạn bất đắc dĩ chỉ có thể nói như vậy.

Người đẹp kia hơi ngẩn người, ngay sau đó cười, “Cái này còn hoang đường hơn! Tổng giám đốc quả thật có một con trai, die,n; da.nlze.qu;ydo/nn nhưng mẹ tiểu thiếu gia là ai, còn chưa từng công khai, cô nói chính là cô! Người giả mạo nhiều lắm, tiểu thư, cô còn cố tình gây sự như vậy tôi sẽ gọi bảo vệ tới.”

Hoắc Nhĩ Phi đột nhiên cảm thấy người đẹp này có phải cố ý với mình không! Không khỏi lôi điện thoại di động ra, tìm được số của Thư Yến Tả, gọi tới, nếu không thể cho anh niềm vui bất ngờ thì không thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại.

Nhưng vang liên tục một phút cũng không có ai nhận, giận đến chân cô cũng run run, ánh mắt của mấy người đẹp trước quầy lễ tân nhìn cô rõ ràng khinh bỉ thêm mấy phần, hình như đang nói: Xem đi! Xem đi! Cô chính là đồ giả mạo!

Hết cách rồi, cô chỉ đành đi đến một ghế salon ở góc sảnh chính ngồi xuống, gọi một cú điện thoại cho Nhiễm Nhiễm, kết quả cũng không ai nghe.

Không khỏi nâng trán than thở, chuyện gì xảy ra đây!

Bên cạnh đột nhiên có nhân viên bảo vệ đi tới, “Xin lỗi, tiểu thư, cô không thể ngồi ở đây.”

Hoắc Nhĩ Phi ngẩng đầu lên nhìn nhân viên bảo vệ tuổi cỡ bằng mình, giả bộ đáng thương cầu khẩn, “Tôi chỉ ngồi một lúc, một lúc là được rồi, tôi bảo đảm không náo loạn không làm khó, rất biết điều ngồi yên.”

Có lẽ nhìn cô nói chân thành, người còn rất xinh đẹp, người bảo vệ kia dao động, “Chỉ có thể ngồi một lúc.”