Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng

Chương 106-1: Người nào giở trò sau lưng?




Monica đã từng gặp Lucus ở trong phòng làm việc của boss nhiều lần, chỉ có điều không ngờ bé lại là con trai của Hoắc Nhĩ Phi và boss, Lucus quả thật rất đáng yêu, không chỉ có cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào, nụ cười càng thêm đáng yêu.

“Rất vui có thể gặp Hoắc tiểu thư lần nữa.” Monica cười cười.

“Cô cứ gọi tôi là Phi Phi như trước đi, Hoắc tiểu thư rất kỳ cục!”

Monica cảm thấy rất khó, cô ấy là bà xã của boss, mình quả thật không biết nên gọi như thế nào cho thỏa đáng.

Thư Yến Tả  biết băn khoăn của cô, “Bây giờ không phải trong lúc làm việc, tùy ý chút, chỉ ăn cơm bình thường, để cho hai người ôn chuyện một chút.”

Cứ như vậy, Monica lập tức buông lỏng rất nhiều, dù sao mình vẫn là lần đầu tiên ra ngoài ăn cơm thường với một nhà boss, trước đó từng có cũng chỉ là bởi vì xã giao.

Trong bữa cơm, Hoắc Nhĩ Phi và Monica nói chuyện phiếm, vừa gắp thức ăn cho con trai.

“Mẹ, con muốn ăn cánh gà nướng đó, còn muốn nhúng sốt cà chua đó!” Lucus kéo thật dài âm cuối nói.

Hoắc Nhĩ Phi rất kiên nhẫn giúp con dfienddn lieqiudoon nhúng sốt cà chua, lại nhét một chiếc khăn tay trên cổ áo bé, sợ bé dây lên quần áo.

Monica nhìn động tác sao mà tự nhiên của cô ấy, cảm thấy cô ấy có khác biệt rất lớn so với năm năm trước, có lẽ tình yêu thương của người làm mẹ tương đối tràn lan thôi.

Lúc Monica đi phòng vệ sinh, Hoắc Nhĩ Phi cũng mượn cớ đi.

“Monica, cám ơn cô, vẫn không có cơ hội gặp cô, cho dù nói như thế nào, cô cũng coi như giúp tôi một chuyện.” Hoắc Nhĩ Phi rất chân thành nói cám ơn, dù sao khi đó cô ấy hoàn toàn có thể tố cáo, nhưng cô ấy không làm, cũng rất thông minh ném sim điện thoại đi.

“Tôi đã sớm quên, lại nói bây giờ cô vẫn ở cạnh boss, vậy cũng không nên suy nghĩ đến chuyện không vui vẻ trước kia.” Monica cười đến nhạt.

“Chúng ta không phải như cô nghĩ, tôi bởi vì Lucus mới đến Hương Cảng, thật ra thì tôi đã đính hôn.”

“Không phải cùng với boss?” Lần này, đổi thành Monica kỳ quái, mới vừa rồi nhìn một nhà ba người bọn họ, rất hạnh phúc mà!

“Không phải, năm năm trước anh ấy để cho tôi rời khỏi Hương Cảng, sau lại xảy ra rất nhiều chuyện, lập tức cũng không thể nói rõ ràng, tôi cảm thấy mình vẫn không thể hoàn toàn tiếp nhận anh ấy, hơn nữa tình cảm giữa tôi và chồng chưa cưới rất tốt, tôi không thể có lỗi với anh ấy.” Hoắc Nhĩ Phi nói đúng sự thật, đối với Thư Yến Tả, cô vẫn không hoàn toàn tha thứ cho anh, chẳng qua không ghét anh mà thôi, còn mang theo thiện cảm nhàn nhạt, nhưng những thứ kia không phải là tình yêu, ở lại chỗ này cũng vì Lucus.

Monica không ngờ tới chuyện lại là như vậy, cô nhanh chóng từ trong kinh ngạc khôi phục như cũ, kiếp sống thư ký bảy năm để cho cô học khống chế tâm tình của mình rất tốt, cho dù gặp phải chuyện lớn dường nào, cô luôn có thể nhanh chóng tỉnh táo lại.

Hai người cùng nhau từ trong toilet đi ra ngoài, hai cha con còn đang vui vẻ uống nước.

Buổi tối sau khi trở về, Hoắc Nhĩ Phi suy nghĩ rất nhiều, còn một tháng nữa sẽ bước sang năm mới rồi, cha mẹ đã thúc giục cô đi về, hơn nữa sáng hôm nay còn nhận được điện thoại của Tuyết Luân, dáng vẻ muốn nói lại thôi của anh khiến cho cô rất kỳ quái, Lucus lại cố tình ở bên cạnh quấy rối, cô chỉ đành phải sau khi trở về thì tán gẫu tiếp với anh, rồi cúp điện thoại.

Thư Yến Tả đồng ý mèo nhỏ nói phải về nhà, chỉ muốn cô mang theo Lucus đi cùng, bởi vì gần đây mình thật sự quá bận rộn, chuyện của công ty khả đại khả tiểu*, cần anh hết sức tập trung đi đối phó, còn có thị trường Ả rập thời kỳ đầu khai phá, đều cần tinh lực, anh không đành lòng bỏ con trai ở nhà một mình mỗi ngày, bản thân mình ngày ngày bận rộn đến nửa đêm mới trở lại.

(*) Khả đại khả tiểu: Chuyện không lớn không nhỏ, thật ra thì hơi lớn.

Hoắc Nhĩ Phi biết anh nói đều là sự thật, để một mình Lucus ở đây, thật sự không yên lòng, hơn nữa cha mẹ đều thích Lucus, mang về ở một thời gian ngắn cũng không tồi.

Lucus vẫn không bỏ được cha, nhưng lại rất muốn về nhà mẹ cùng mẹ, vì vậy, bé rất rối rắm.

Buổi tối lúc tắm, Thư Yến Tả ghé vào bên tai con trai nói: “Con trai ngoan, lần này còn trở về cùng mẹ, còn có một nhiệm vụ rất quan trọng biết không? Chỉ cần mẹ và chú Chử kia đi ra ngoài hẹn hò lập tức len lén nói cho cha, còn con nữa phải phát huy đầy đủ ưu thế của con, quấn mẹ dẫn con đi cùng, cố gắng không cho hai bọn họ có cơ hội đơn độc chung đụng, OK?”

Lucus chớp chớp tròng mắt của bé, rất ngoan ngoãn gật gật đầu, cái miệng nhỏ nhắn toét ra, “Cha, cha yên tâm, con sẽ không để cho người đàn ông khác cướp mẹ đi, mẹ là của chúng ta.”

“Con trai ngoan.” Thư Yến Tả cười đến rất cưng chiều, quả nhiên là con trai anh, thật biết tâm tư của anh.

Hoắc Nhĩ Phi dĩ nhiên không biết bí mật nhỏ die,n; da.nlze.qu;ydo/nn trong phòng tắm của cha con bọn họ, vẫn còn ở đằng kia nhàn nhã lên mạng.

Sáng hôm sau, Thư Yến Tả thật sự không có thời gian đi đưa hai mẹ con bọn họ, chỉ đành phải để Đoạn Tử Lang làm thay, vì vậy Đoạn Tử Lang rất đương nhiên đi theo chân bọn họ cùng trở về thành phố L, nói là đi bảo vệ Lucus thuận tiện trấn giữ “Nguyên Tân”, thật ra thì ai cũng rõ tính toán trong lòng anh.

Mặc dù Thư Yến Tả biết Lôi Nhất Hằng sẽ không ngu xuẩn bắt cóc Lucus một lần nữa, nhưng vì để đề phòng lỡ như, anh vẫn phái hai tâm phúc ở gần nhà mèo nhỏ, khi có thể để đề phòng tình huống bất ngờ.

Hoắc Nhĩ Phi biết chuyện này cũng không tỏ ý chống lại, sau khi trải qua sự kiện lần trước, vẫn cẩn thận chút thì thỏa đáng hơn.

Có câu nói: Cẩn thận chèo thuyền đi được vạn năm, chính là cái lý này thôi.

Sau khi Hoắc Kỳ và Thu Linh thấy Phi Phi mang theo cháu ngoại về, thật vui mừng! Đối xử hoàn toàn không giống như lần trước, quả nhiên ruột thịt khiến người ta thương yêu!

Sau khi mèo nhỏ và Lucus đi, Thư Yến Tả lập tức toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong công việc.

Buổi sáng mới vừa vào phòng làm việc, Monica đã cầm một sấp tài liệu đi vào, đặt ở trước mặt anh, “Boss, đây là do tổng giám đốc thị trường Camille đưa cho tôi vào buổi sáng, nói là phương án anh yêu cầu lúc họp ngày hôm qua.”

Camille này, đúng là có hiệu suất, cũng không biết phương án này có phải là chủ nghĩa hình thức, không có tính thực tế không.

Đại khái lật một lần, trong mắt dần thoáng qua vẻ khâm phục, quả nhiên rất lớn mật, ý tưởng đủ sáng tạo mới mẻ, không tệ! Vô cùng khá!

Bấm điện thoại của thư ký Monica, “Gọi Camille tới phòng làm việc của tôi.”

Không bao lâu, Camille mặc bộ đồ công sở màu trắng rất tao nhã mà thẳng bước đi vào, trực tiếp kéo ghế dựa đối diện Thư Yến Tả, ngồi xuống.

“Tổng giám đốc, anh tìm tôi?”

Thư Yến Tả nhìn cô một cái, người phụ nữ này rất quyến rũ cũng rất thông minh, phương diện mặc đồ cũng rất thỏa đáng, khép tài liệu lại, “Tôi xem phương án của cô, cũng không tệ lắm, có thể nói cụ thể một chút về ý tưởng của cô xem không?”

“Cám ơn tổng giám đốc thưởng thức.” Khóe miệng Camille tách ra nở một nụ cười mê người, bắt đầu nói rõ ràng, mạch lạc phương án tiến hành của mình, ‘Đầu tiên chúng ta có thể cử hành một triển lãm bán hàng ở cửa trung tâm thương mại lớn, đặt sản phẩm dùng thử có tính đại biểu cho công ty chúng ta triển lãm ở đó, và kèm theo mô tả bằng đồ họa, trên đó cần viết chính là nguyên vật liệu của sản phẩm cùng với tốt và xấu của nguyên vật liệu này với thân thể người như thế nào, dĩ nhiên, không cần thành thật như vậy, tôi nghĩ chẳng qua lấy hình thức tiêu thụ minh bạch này tới hấp dẫn khách hàng.”

“Tiêu thụ minh bạch, điểm sáng tạo mới mẻ quan trọng, tiếp tục.”

“Vâng, ngoại trừ lấy phương thức minh bạch này ra, chúng ta còn cần làm là mời một vài chuyên gia, làm vài thí nghiệm tại chỗ, cũng ví dụ như có người ở trên internet nói lắc tay của công ty chúng ta đeo lên bị dị ứng, như vậy thì mời chuyên gia làm thí nghiệm tại hiện trường, dùng sự thật nói chuyện, sau đó quay toàn bộ quá trình thí nghiệm thành video up lên trên trang web, tôi nghĩ tỉ lệ người xem nhất định sẽ rất cao.”

“Hơn nữa làm như vậy không chỉ khiến người tiêu thụ toàn thế giới đều thấy được thành ý của công ty chúng ta, còn có thể di3n~d@n`l3q21y"d0n xúc tiến tiêu thụ của chúng ta, không biết ý kiến của tổng giám đốc như thế nào?” Hình như Camille rất hài lòng với phương án của mình.

Thư Yến Tả chống cằm trầm tư một chút, “Không tệ, tiêu thụ minh bạch, thành ý, tôi rất thích hai điểm này. Nhưng cô nên rõ ràng chúng ta là công ty xuất khẩu  nước ngoài, phần lớn lễ phẩm là xuất khẩu ra nước ngoài.”

“Tổng giám đốc, tôi cũng đã cân nhắc tới vấn đề anh nói ra, bởi vì công ty chúng ta ở Hương Cảng, thiết lập triển lãm ở nơi này tương đối có lợi, hơn nữa bây giờ internet phát triển như vậy, tôi nghĩ những thương gia nước ngoài kia sẽ biết rất nhanh.”

Thư Yến Tả gật đầu bày tỏ ý tán thành, “Mặt khác bán sản phẩm dùng thử tại hiện trường làm lễ phẩm, tặng cho mỗi vị khách hàng có mặt, dĩ nhiên, phương án tặng cụ thể vẫn do phòng thị trường tới sắp xếp, vừa đúng phù hợp với ý nghĩa chính của lễ phẩm công ty Thư Á chúng ta.”

“OK, tôi hiểu.” Camille mỉm cười đồng ý, quả nhiên là boss, ra tay chính là lành nghề.

“Bây giờ là chín giờ, mười giờ trên hội nghị cô dùng phương thức trình chiếu đưa ra phương án này là được, biểu diễn và giảng giải cho mọi người nhìn, giống như mới vừa rồi là được.”

“Được, không thành vấn đề, nếu không còn chuyện gì nữa vậy tôi đi ra ngoài trước.”

“Ừ.” Thư Yến Tả tiếp tục lao đầu vào công việc, nhấn số nội bộ cho Monica, “Thông báo mọi người mười giờ tới phòng họp.”

Bên trong phòng họp, tất cả mọi người đang sôi nổi bàn tán, đều cực kỳ mong đợi phương án của tổng giám đốc phòng thị trường này, song khi thấy nội dung hiện lên trên máy trình chiếu thì tiếng phản đối hàng loạt.

“Tiêu thụ minh bạch? Quả thật không thể tưởng tượng nổi! Đây không phải biểu diễn khuyết điểm của mình trước mặt nhiều người sao? Như vậy khách hàng còn có thể mua lễ phẩm của chúng ta sao?”

“Đúng vậy! Là minh bạch rồi, người ta vừa nhìn sẽ tránh ra xa xa, chứ đừng nói tới mua hàng nữa.”

“Đúng vậy! Đúng vậy! Phương án này chắc chắn không được thông qua.”