Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!

Chương 102




Edit:Tiểu Hạ

Beta: Miêu Nhi

Thù Lẫm nhìn tin nhắn trong điện thoại cứ nghĩ đây là trò đùa của một kẻ rảnh rỗi nào đó nên không để trong lòng, mãi cho đến khi Bạch Yến gọi điện thoại cho hắn.

"Cậu nhìn thấy những tin nhắn kia chưa?"

"Cái gì?"

"Tử Thần phát tin nhắn trong nhóm kín." Giọng nói khàn khàn của Bạch Yến từ loa điện thoại truyền vào tai Thù Lẫm, mang theo một chút lạnh lẽo, lạnh đến đáy lòng, làm hắn có một dự cảm chẳng lành...

"Chắc là cậu chưa xem đâu đúng không! Cậu mau xem đi, sau khi xem xong thì đến chỗ cũ hội họp, tớ thông báo với hai người còn lại."

Thù Lẫm mơ màng cắt liên lạc, mở ra di động, không biết từ khi nào đã có thêm một nhóm kín trên Wechat. Trong nhóm chỉ có năm người, hắn, Bạch Yến, Tây Nguyệt, An Hòa, còn có một người lạ mặt dùng ID là Tử Thần. Giao diện trò chuyện có một tin nhắn được gửi tới từ Tử Thần:

"Bạn có muốn sống không? Muốn biết được sống có ý nghĩa gì không? Chúc mừng các bạn đã trở thành những người chơi may mắn được Tử Thần lựa chọn! Đây là một trò chơi, cũng là một canh bạc khổng lồ, tiền đặt cược là... mạng sống của các bạn! Nếu muốn sống sót thì rất đơn giản, chỉ cần làm theo những gì tôi nói, xử lý những người khác. Bốn người các bạn chỉ có một người được phép sống sót đến cuối cùng. Kẻ thắng cuộc sẽ được Tử Thần ban cho sự sống vĩnh hằng.

Nhắc nhở: Trò chơi này không có quy tắc, bạn có thể sử dùng bất cứ thủ đoạn nào!

Ván thứ nhất: Con đường làm giàu."

Nhìn thấy một tin nhắn thần kinh như vậy chắc chắn ai cũng sẽ khó chịu mắng một câu "bệnh tâm thần". Thù Lẫm ban đầu cũng lười xem, nhưng nếu Bạch Yến đã cố ý gọi điện thoại nhắc nhở hắn thì chứng minh tin nhắn này có vấn đề.

Chắc không phải là thật đúng không?

Trong đầu Thù Lẫm hiện lên ý nghĩ này, nhưng hắn cũng không suy nghĩ quá sâu xa, vội vàng lấy áo khoác rồi đi ra ngoài. Đến tột cùng có cái gì kì lạ hay không, cứ đến chỗ cũ gặp Bạch Yến thì sẽ rõ ràng thôi.

"Chỗ cũ" trong lời của Bạch Yến là một trang viên thuộc sở hữu của hắn, vào năm Bạch Yến mười lăm tuổi, trang viên này là do hắn tự tay thiết kế và xây dựng lại, bao gồm vô số trò chơi tiêu khiển giải trí khi rảnh rỗi. Ban đầu xây dựng nó chỉ với mục đích làm nơi giải trí, sau này lại có danh tiếng trong giới thượng lưu, càng ngày càng có nhiều người biết đến. Bạch Yến không thiếu tiền, nên đi theo hướng thanh tịnh, mười ngày nửa tháng mới mở cửa đón khách một lần. Kết quả, thứ gì càng khó có được người ta càng muốn sở hữu, việc làm ăn cứ thế tốt đến bất ngờ, có thể nói là hốt bạc hàng ngày.

Lúc Thù Lẫm đến nơi, ba người còn lại đều đã đến. Người phục vụ rót cho hắn một ly trà rồi lui ra, trong phòng chỉ còn lại bốn người bọn họ, Bạch Yến nhìn chung quanh một vòng, lúc này mới nói: "Đều đọc rõ hết đúng không?"

An Hòa là một người nóng tính, lập tức tiếp lời hắn: "Đọc qua rồi! Yến Tử, chẳng lẽ cậu tin đó là sự thật sao? Còn sốt ruột hoảng hốt gọi chúng tớ đến đây, loại chuyện ma quỷ này cậu cũng tin?"

Tây Nguyệt bắt chéo chân, trên mặt nở nụ cười nghiền ngẫm: "Yến Tử cũng không phải là một người nôn nóng như vậy, điều tra được cái gì rồi có đúng hay không?"

Bạch Yến gật đầu, khẽ đẩy gọng kính vàng: "Không tra được cái gì, nhưng phát hiện một chút việc thú vị!"

"Tử Thần gửi tin nhắn, đi cùng với bốn chữ "Con đường làm giàu" còn có chỉ dẫn: mỗi người sẽ được chuyển vào tài khoản một trăm vạn, trong vòng ba tháng xem người nào sẽ kiếm được nhiều hơn. Nếu chỉ có như vậy thì không có gì cần bàn, trùng hợp chính là trong tài khoản của tớ đột nhiên nhiều ra một trăm vạn. Các cậu có lẽ cũng sẽ thu được đúng không?"

Ba người Thù Lẫm vội vàng mở điện thoại ra kiểm tra, quả nhiên nhìn thấy một tin nhắn thông báo được chuyển khoản một trăm vạn. Phía trước không chú ý đến nó là bởi vì mấy người họ đều là người tài đại khí thô, một trăm vạn căn bản không để trong lòng, tiền tiêu mỗi tháng đều hơn con số này không biết mấy lần, cho dù có thấy cũng sẽ không để vào mắt.

Mà Bạch Yến là một người có tính cẩn thận, sau khi nhận được tin nhắn của Tử Thần liền kiểm tra toàn bộ tài khoản một lần, cũng phát hiện ra sự bí ẩn đằng sau bốn chữ "Con đường làm giàu". Đến khi nhận được tin nhắn chuyển khoản thì càng thêm tin tưởng nên mới gọi ba người còn lại đến bàn bạc.

Tây Nguyệt cười nhạo: "Nói như vậy, người này cũng thật ngây thơ, lấy bốn trăm vạn ra cùng chúng ta chơi một trò chơi tẻ nhạt. Hắn dựa vào cái gì để tin chắc rằng chúng ta sẽ không từ chối?"

Bạch Yến cười nhạo: "Nếu chỉ như cậu nói thì tốt rồi, nhưng tớ nghe mẹ từng đề cập đến việc tài khoản của công ty vô cớ bị mất một trăm vạn, làm thế nào cũng tra không ra, giống như là tan biến vào trong hư vô vậy!"

Ba người nghe hắn nói như vậy, cũng sôi nổi gọi điện thoại đi hỏi, quả nhiên cả ba công ty đều vô vớ mất một trăm vạn.

Thù Lẫm khẽ cười một tiếng: "Thú vị, lấy tiền của chúng ta rồi chuyển cho chúng ta, bảo chúng ta chơi cùng hắn, chẳng lẽ là một tên ngốc à?"

"Có lẽ hắn muốn dùng cách này để nói cho chúng ta biết hắn là một người có năng lực, để chúng ta đừng xem thường hắn!"

Tây Nguyệt nói làm mấy người đều nở nụ cười, cũng chưa để chuyện này ở trong lòng, tuy rằng người này thần bí lại rất có bản lĩnh, động vào tài khoản công ty của bọn họ mà không hề kinh động đến bất cứ ai, nhưng chỉ như vậy thì vẫn chưa đủ tư cách khiến bọn họ hạ mình cùng hắn chơi một trò trẻ con buồn cười như vậy.

Bọn họ từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử, từ trước đến nay luôn là người đứng ở trên cao, mắt lạnh nhìn người khác chém giết ở dưới chân mình, chưa từng có người nào đủ khả năng có thể khống chế bọn họ. Hành động này của Tử Thần đã đánh vào tôn nghiêm của bọn họ!

Cho nên, lần tụ họp này của bọn họ chỉ là để tìm ra kẻ ngu xuẩn này, khiến hắn phải trả giá cho việc làm ngu ngốc của mình.

Nhưng mặc kệ bọn họ có làm thế nào cũng không tra ra được kẻ này, cho nên chỉ đành mặc kệ.

Sinh hoạt quay về quỹ đạo như ban đầu, mọi người ai làm việc nấy, vứt chuyện này ra sau đầu.

Thời gian trôi qua thật nhanh, thời hạn ba tháng đã đến. Điện thoại của bốn người đều nhận được một tin nhắn như nhau:

"Kỳ hạn ba tháng đã đến, xem ra các bạn không tin tưởng lời tôi nói, càng không làm nhiệm vụ tôi đã giao. Ở chỗ của tôi thì không được xảy việc khinh thường quy tắc, tất cả mọi người phải trả giá vì hành vi hời hợt của mình!

Trừng phạt: Liên tục gặp ác mộng

Thời gian: Ba ngày."

Bệnh thần kinh! Thế nhưng còn có hậu chiêu!

Bốn người cảm thấy buồn cười, liên tục trêu chọc ở trong group nhưng Tử Thần không hề đáp lại câu nào. Mấy người tự cảm thấy mất mặt nên cũng không nói gì nữa. Sở dĩ không rời group là bởi vì group này không có lựa chọn rời khỏi. Kết hợp với thân phận hacker của Tử Thần nên bốn người liền nhận định hắn là một cao thủ vi tính, cho rằng hắn ở trong group này động tay động chân, nếu không thì giải thích như thế nào về việc trong group không có lựa chọn rời khỏi?

Nhưng mà, chờ đến buổi tối, bốn người liên tục bị ác mộng hoành hành, bọn họ rốt cuộc cũng cảm thấy bất an. Liên tiếp ba ngày đều gặp ác mộng, mấy người hoàn toàn tin, người này là nghiêm túc!

Nhưng mà lúc này bọn họ vẫn tưởng rằng Tử Thần chỉ là một con người bình thường mà thôi, chỉ là thủ đoạn có chút cao minh, bởi vì chuyện làm cho người khác gặp ác mộng cũng rất đơn giản, có thể lợi dụng thuốc. Nhưng khiến cho bọn họ kiêng kị chính là thủ đoạn của đối phương quá mức xuất quỷ nhập thần, làm cho bọn họ không phát hiện được bản thân trúng chiêu từ lúc nào. Cho dù là hạ loại thuốc không màu không mùi không vị đi chăng nữa thì cũng phải từ người bên cạnh xuống tay mới có thể thành công, mặc kệ là người thân bên cạnh hay là thuộc hạ đều phải để lại chút manh mối. Nhưng lại không có, không hề lưu lại bất cứ một chút manh mối nào!

Mấy người điên cuồng điều tra tìm kẻ khả nghi, thậm chí vận dụng quan hệ của gia tộc nhưng vẫn không tra ra được gì. Bốn người mang theo hai mất thâm quầng, tinh thần uể oải đến nơi tụ họp.

"Làm sao bây giờ?" An Hòa biểu tình nản lòng hỏi: "Tìm không thấy người, chúng ta chỉ có thể làm theo lời hắn nói sao?"

Bạch Yến trầm giọng nói: "Đây là lựa chọn cuối cùng rồi!"

Không cần hắn nói, mấy người còn lại cũng hiểu. Không tìm được người thao túng ở đằng sau, bọn họ trừ việc nghe theo thì cũng không thể làm được gì khác.

Trừ khi bọn họ lại muốn gặp ác mộng liên tục ba ngày nữa!

Thần sắc của Tây Nguyệt trở nên vô cùng ngưng trọng: "Nếu như làm theo lời hắn nói chính là đang ép chúng ta..."

Nói tới đây, hắn tạm dừng một chút, bốn người liếc nhìn nhau, trong lòng đồng thời hiện ra năm chữ:

Tự giết hại lẫn nhau!

Tuy nhiệm vụ hiện tại chỉ đơn giản là muốn bọn họ kiếm tiền, nhưng mà đừng quên ngay từ đầu Tử Thần đã có nói trong bốn người bọn họ chỉ có một người sống sót đến phút cuối cùng. Ý nghĩa của việc này không phải muốn bọn họ tàn sát lẫn nhau thì là gì? Đến nỗi người sống sót duy nhất, sẽ được sinh mệnh vĩnh hằng, cái này cũng không có ai tin cả.

Mấy người nhất thời có chút trầm mặc. Vừa cảm thấy lo sợ, lại vừa buồn cười vì bản thân thật sự điên rồi mới có thể làm theo lời người khác, để hắn xoay vòng vòng như thế này.

"Khụ." Thù Lẫm ho nhẹ một tiếng đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh: "Nhiệm vụ không thay đổi, vẫn là "Con đường làm giàu". Nhìn tình huống này, nếu chúng ta không làm theo, tuyệt đối không thể thoát khỏi bàn tay của hắn."

Bốn người cảm thấy nghẹn khuất cực kì, gậy ông đập lưng ông. Trước kia người ra quy tắc trò chơi đùa giỡn người khác đều là bọn họ, hiện tại biến thành kẻ bị người khác chơi đùa. Từ người khống chế biến thành người bị động tham gia, sự chênh lệch này tuyệt đối không thấp!

Nhưng không cam lòng thì làm gì được chứ? Cả tứ đại gia tộc xuất lực điều tra còn tìm không ra, bọn họ còn có thể làm gì khác?

Bởi vì không muốn lại gặp ác mộng liên tục, cũng vì muốn tương kế tựu kế tìm ra kẻ giấu mặt ở phía sau nên bốn người đều cầm một trăm vạn kia đi làm nhiệm vụ "Con đường làm giàu".

Mà người thiết kế tất cả mọi chuyện - Văn Khanh lúc này đang nghỉ phép ở một nơi vô cùng xinh đẹp, thích ý hưởng thụ khoảng thời gian nhàn nhã. Cách đó không xa có một soái ca dáng người không tồi, sau khi liếc nhìn cô ba lần liền chần chờ bước đến: "Hi, mỹ nữ, chúng ta có thể làm quen không?"

Ánh mặt trời, bờ cát, mỹ nam, Văn Khanh thích ý uống một ngụm nước trái cây, trong lòng thầm nghĩ: nhiệm vụ lần này thật sự quá tuyệt!

Đối lập với cô, bốn người Thù Lẫm đang thận trọng nghiêm túc kiếm tiền. Tuy nói đã chuẩn bị sẵn sàng tương kế tựu kế bắt người giật dây đứng ở đằng sau, nhưng ai cũng không dám bảo đảm kế hoạch thành công, cho nên vẫn phải chuẩn bị cả hai việc, cho dù có thất bại thì cũng xem như có thêm một lớp phòng bị. Vốn không phải anh em ruột thịt, chơi với nhau cũng chỉ vì lợi ích của gia tộc, đến hôm nay, nếu đã động đến lợi ích cùa nhau thì cũng không được gọi là anh em nữa rồi. Ba ngày gặp ác mộng kinh hoàng đã khiến bọn họ mệt mỏi đến cùng cực, làm sao còn có thể hi sinh vì người khác được chứ?

Ba tháng sau, bốn người một lần nữa hội họp với nhau, lúc này đây, biểu tình trên mặt từng người đã không còn sự nhẹ nhàng thoải mái như ban đầu mà đều vô cùng ngưng trọng.

Đều là bạn bè thân thiết, năng lực kiếm tiền của nhau như thế nào trong lòng họ đều rõ ràng. Nếu bàn về năng lực kiếm tiền thì mấy người ở đây thì Bạch Yến giỏi nhất, Thù Lẫm thứ hai, An Hòa kém cỏi nhất, lần này cũng không ngoại lệ. Kẻ kiếm nhiều thì trong lòng vô cùng nhẹ nhàng, kiếm ít thì lại có chút thấp thỏm, lo sợ bất an chờ tòa án đưa ra phán quyết cuối cùng.

Đinh.

Âm thanh thông báo có tin nhắn tới, mấy người vội vàng mở điện thoại ra xem:

"Thứ hạng từ cao xuống thấp theo thứ tự: An Hòa, Bạch Yến, Thù Lẫm, Tây Nguyệt. Cho nên, Tây Nguyệt bị loại trừ."