Hai người ra khỏi khách sạn, Trương trợ lý đi lấy xe, trùng hợp gặp Thẩm Thần Phong ở đại sảnh của khách sạn, trong lòng người đàn ông này đang ôm một cô gái xinh đẹp. An Noãn hy vọng Thẩm Thần Phong say rượu, không thấy được bọn họ. Nhưng Thẩm Thần Phong vẫn còn tỉnh, Mạc Trọng Huy lại rất chói mắt, đi đến đâu chỉ cần một cái liếc mắt cũng có thể nhận ra.
Thẩm Thần Phong buông cô gái ra, huýt sáo đi đến trước mặt An Noãn, ngón tay ngả ngớn nâng cằm An Noãn, trêu chọc: ”Chậc chậc, không phải là em gái của anh sao? Các đến thuê phòng?“
Thẩm Thần Phong nói xong ôm lấy cổ An Noãn: ”Nha đầu, ở nhà em luôn mồm nói với mọi người em và Huy tử không thể nào, lúc này hai người lại ân ân ái ái, trốn tránh mọi người, tới khách sạn thuê phòng.“
Thẩm Thần Phong lại chuyển hướng Mạc Trọng Huy, duỗi tay: ”Như vậy đi, một trăm vạn, phí bịt miệng, chịu hay không?“
Mạc Trọng Huy vỗ vai anh, lạnh lùng nói: ”Cậu say rồi.“
Tuy rằng Thẩm Thần Phong là anh họ của An Noãn, nhưng nhìn anh ta đang ôm vai An Noãn, sờ mặt của cô, trong lòng anh vẫn cảm thấy chua chua.
Bên kia, cô gái xinh đẹp bị bỏ quên đã lâu, bắt đầu không vui, lắc lắc mông đi tới, cánh tay mảnh khảnh ôm cổ Thẩm Thần Phong, hờn dỗi: ”Thẩm thiếu, tán gẫu xong chưa, người ta chờ anh lâu rồi.“
An Noãn xì cười ra tiếng, nụ cười này hoàn toàn chọc giận cô gái trẻ. Cô gái trợn mắt trừng An Noãn, An Noãn chưa bao giờ gặp qua người có thể trừng mắt lớn như vậy.
”Cô là ai mà dám cười tôi?“
Ỷ có Thẩm Thần Phong là chỗ dựa, cô gái vươn tay định tát An Noãn, đến giữa không trung, bị Mạc Trọng Huy ngăn lại, chỉ nghe ‘Lộp bộp’ một tiếng, cánh tay mảnh khảnh vang lên tiếng xương cốt bị gãy, lập tức cô gái không để ý hình tượng gào khóc thét chói tai.
Mạc Trọng Huy liếc Thẩm Thần Phong một cái, lạnh lùng hừ nói: ”Ánh mắt cậu chọn phụ nữ thật không dám tin.“
Thẩm Thần Phong hướng về phía bọn họ gầm nhẹ một tiếng: ”Đương nhiên chỉ có cậu là tinh mắt nhất, chọn trúng Noãn Noãn của nhà tôi.“
Nhìn bọn họ rời đi, cảm thấy bọn họ rất xứng đôi. Bên này cô gái khóc la giống như heo bị chọc tiết: ”Thẩm thiếu, anh phải làm chủ cho em.“
Thẩm Thần Phong thét lớn một tiếng, ánh mắt như đao: ”Lão tử không bẻ gãy tay cô là may rồi, cô nên thắp hương bái Phật.“
--
Mạc Trọng Huy đưa cô về Thẩm trạch, giọng lão gia tử oán giận lập tức vang lên: ”Trễ như vậy mới về, ngay cả cái điện thoại cũng không gọi về, gọi điện thoại di động cho cháu lại tắt máy, thật đúng là gấp chết người.“
”Ngoại công, thực xin lỗi.“ Mở miệng nói chuyện, An Noãn chỉ cảm thấy cổ họng có chút đau: ”Ngoại công, cháu đi lên nghỉ ngơi trước, có chút không thoải mái.“
Lão gia tử nguyên bản còn muốn trách cứ, lúc này cũng chỉ còn lại lo lắng. Khẩn trương hỏi: ”Làm sao không thoải mái, có muốn gọi bác sĩ đến hay không, sắc mặt hình như không tốt.“
”Ngoại công, cô ấy mắc mưa, bị nhiễm lạnh, để cô ấy về phòng nghỉ ngơi đi, cháu kêu người đưa thuốc Đông y tới, cháu sẽ nấu cho cô ấy uống.“
”Tốt, mau đi nấu. Ngoại công xem, có phát sốt hay không.“
Thấy lão gia tử khẩn trương, An Noãn ngược lại ngượng ngùng. Chỉ là cổ có chút đau, hai người này lại khoa trương như vậy.
Thẩm Thần Phong cũng đã về tới, ho khan hai tiếng kêu: ”Gia gia, nói cho ông biết một bí mật, Huy tử vừa mới mang theo Noãn Noãn ở bên ngoài thuê khách sạn.“
‘Oanh --’ một tiếng, An Noãn chỉ cảm thấy đỉnh đầu như có tiếng sét ngang qua.
Lão gia tử cũng giật mình, sắc mặt xanh mét.
”Ngoại công, không phải, chúng cháu không có, Thần Phong anh nói bừa.“
”Huy tử, tôi có nói bừa không? Vừa rồi, chúng ta ở khách sạn gắp nhau, gia gia, ông nói đi đã trễ như vậy hai người bọn họ cùng nhau từ khách sạn đi ra, không phải đi thuê phòng thì làm gì?“
An Noãn nhìn Mạc Trọng Huy cầu cứu, Mạc Trọng Huy lại cố ý không thấy, cũng không giải thích, cúi đầu nói: ”Ngoại công, cháu đi nấu thuốc.“
An Noãn bị tức hỏng rồi, cũng may lão gia tử không chất vấn cô, ngược lại hỏi Thẩm Thần Phong: ”Còn cháu trễ như vậy đến khách sạn để làm gì?“
Thẩm Thần Phong xấu hổ sờ sờ chóp mũi, cúi đầu nói: ”Cháu cũng phụ nữ đi thuê phòng, vừa vặn gặp bọn họ.“
”Cháu thật không đâu ra đâu, ngày ngày ở bên ngoài chơi đùa phụ nữ, đừng chơi đến nổi một thân mang bệnh đem về.“
Thẩm Thần Phong xì cười ra tiếng, cà lơ phất phơ nói: ”Ngoại công, ở phương diện nào đó cháu rất chú ý vệ sinh.“
Lão gia tử bị anh chọc tức giận đến hộc máu.
An Noãn không đành lòng nhìn thấy giết chóc, có chút mỏi mệt nói: ”Ngoại công, cháu thật sự không thoải mái, lên lầu trước.“
Cô mệt mõi đi lên lầu, Thẩm Thần Phong đuổi theo, theo thói quen choàng tay qua cổ cô, ái muội nói: ”Huy tử có phải rất lợi hại, làm cho em mệt thành như vậy.“
”Thẩm Thần Phong!“ An Noãn dùng hết toàn lực lớn rống lên.
Ngay cả ở phòng bếp Mạc Trọng Huy cũng nghe tiếng chạy lên, Mạc Trọng Huy cùng Thẩm Thần Phong cao bằng nhau, nhưng khi đứng trước mặt Thẩm Thần Phong uy nghiêm hơn rất nhiều.
Anh cau mày, lạnh lùng mở miệng: ”Dừng trêu chọc cô ấy nữa.“
Thẩm Thần Phong lập tức lấy lòng nói: ”Tôi làm sao dám khi dễ phụ nữ của cậu, tôi chỉ hỏi cô ấy có phải cậu rất lợi hại, làm cô ấy mệt thành như vậy, kết quả cô ấy nổi giận với tôi. Kỳ thật cũng không phải chỉ mình tôi tò mò, là các anh em khác cũng đều như vậy, bên cạnh cậu không có một người phụ nữ nào, mọi người đều hoài nghi cậu có phải đồng tính hay không. Sau này, nếu có thể nên đưa em gái của tôi ra ngoài, tránh cho người ta hiểu lầm cậu.“
Mạc Trọng Huy nhíu mày thật chặt, An Noãn hung hăng một cước đá vào chân Thẩm Thần Phong, chạy lên lầu.
Thẩm Thần Phong vỗ vỗ vai Mạc Trọng Huy, nghiêm trang nói: ”Mọi người đang hoài nghi cậu với trợ lý của cậu có gian tình."
Mạc Trọng Huy lạnh lùng trừng mắt nhìn anh, cảnh cáo: ”Da mặt cô ấy rất mỏng, về sau đừng trêu chọc cô ấy loại chuyện này, cũng đừng khi dễ cô ấy nữa."