Cưỡng Tình - Nãi Hoàng Lưu Tâm

Chương 46: Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê




Thật ra Lỵ Hương vô cùng tò mò về bối cảnh của Minh Mị.

Khi bọn họ lăn lộn trong vòng tròn này, người có vẻ ngoài xuất chúng như Minh Mị, nếu gia cảnh bình thường, số dựa vào quy tắc ngầm bò lên trên cũng không ít, từng vòng đều có quy tắc riêng, sau khi dựa vào quy tắc ngầm trở nên nổi bật, có thể an toàn trở ra, hoàn toàn là ít càng thêm ít.

Lỵ Hương từng gặp vệ sĩ của Minh Mị, với khí chất và ngoại hình của vệ sĩ, dựa vào trực giác nhìn người của Lỵ Hương, cô cảm thấy anh nhất định không phải người bình thường. Hơn nữa Lỵ Hương cũng đã đến biệt thự bên sườn núi của Minh Mị, cô mới biết thì ra bảo bối nhà mình có xuất thân cực kỳ giàu sang.

Mãi cho đến hot seach lần trước, Lỵ Hương mới phát hiện, bảo bối nhà cô đâu chỉ giàu sang, mà còn nặng về phú quý nữa.

Lỵ Hương cảm thán nghệ sĩ nhà mình số mạng tốt, mà đại khái cô cũng hưởng hưởng ké hào quang của Minh Mị, các nghệ sĩ khác đều tranh giành chế tác lớn sứt đầu mẻ trán, thế nhưng các chế tác lớn đều gửi kịch bản đến cho Minh Mị, hỏi cô có thích nhân vật nào hay không.

Có điều quay xong , Minh Mị luôn trong trạng thái đình công, bởi vì Lỵ Hương biết người cực kỳ quan trọng với bảo bối nhà mình đã xuất hiện.

Mà điều khiến Lỵ Hương ngoài ý muốn chính là, câu chuyện ở phía sau.

Lần nọ, người thân của Lỵ Hương vấp phải rắc rối lớn, nhưng bởi vì rắc rối quá lớn nên Lỵ Hương biết chèo kéo quan hệ cực kỳ khó, gần như cô đã vận dụng tất cả các mối quan hệ, nhờ người ta mốc nối, nhưng kết quả chỉ tìm được người trung gian.

Có đôi khi Lỵ Hương cảm thấy, dù cô lăn lộn trong giới giải trí xây dựng được khoảng trời riêng, nhưng sự thật vẫn cách giới quyền thế quá xa.

Ngày đó, Lỵ Hương vốn muốn đến gặp người hiểu biết về vụ án của người thân mà vất vả lắm cô mới dùng quan hệ mốc nối được.

Lỵ Hương rất ít khi tới các đơn vị hành chính này, khó khăn lắm cô mới tìm được chỗ đỗ xe, chuẩn bị đậu xe.

Có điều lúc đi ngang một chiếc Audi màu đen, tài xế hạ kính xuống, lộ ra sườn mặt tinh tế như ngọc thạch của một người đàn ông, Lỵ Hương nhận ra đó là vệ sĩ của Minh Mị, hơn nữa anh ta còn xuất hiện ở chỗ này, nhìn đến hiệu xe, Lỵ Hương bỗng vỡ lẽ, chiếc xe này rất ít xuất hiện, thậm chí là số lượng giới hạn, có điều biển số xe mới là thứ vô giá, vệ sĩ của bảo bối Minh Mị nhà cô chắc chắn thuộc tầng lớp quyền quý của đế đô.



Nhất thời, Lỵ Hương trợn mắt há hốc mồm, chiếc xe kia dừng lại, cửa sổ xe được hạ xuống lần nữa, Diêm Thần gật đầu chào hỏi cô.

Đối với chuyện của Minh Mị, Diêm Thần đều để tâm, cho nên mới gặp Lỵ Hương một lần anh đã nhớ kỹ, Minh Mị thường nhắc đến Lỵ Hương trước mặt anh, vì thế vì phép lịch sự, anh nên chào hỏi.

Bất luận ở ngành nào, luôn có người để tâm tiểu tiết.

Sau đó, Lỵ Hương tiếp xúc với người phụ trách vụ án, ngoài ý muốn người phụ trách này lại vô cùng khách sáo và nhiệt tình với cô.

Rõ ràng cô có việc cầu cạnh người ta, ngược lại người được cầu còn nhún nhường chào đón, Lỵ Hương lập tức hiểu rõ mọi chuyện không đơn giản.

Lúc tạm biệt, người nọ còn bóng gió nói một câu thay anh ta hỏi thăm tham mưu trưởng Diêm.

Nháy mắt đó, Lỵ Hương hiểu một chuyện, xem ra cô không thể nhờ người này giúp đỡ, thì ra khách sáo và nhúng nhường là có chuyện muốn nhờ vả cô.

Có điều Lỵ Hương cũng biết, chuyện này chỉ là hiểu lầm, từ trước đến nay con người cô vốn ngay thẳng, cần giúp đỡ sẽ lên tiếng, chứ không muốn lôi kéo những người không liên quan vào cuộc.

Huống chi, giới chính trị còn sâu hơn giải trí gắp trăm lần.

Mà vị kia của bảo bối Minh Mị nhà cô lại càng không chọc nổi.

*

Rồi có một lần, Minh Mị lần đầu đóng phim võ hiệp.

Trong màn ảnh, cô gái mặc váy cổ trang màu trắng bồng bềnh, động tác tự nhiên mây trôi nước chảy, mỹ nhân khí chất thiên tiên mang theo một chút rung động khó tả.



Vừa kết thúc cảnh quay, Lỵ Hương âm thầm trầm trồ khen ngợi, muốn tiến lên ôm bảo bối nhà mình.

Nhưng chẳng biết người nọ bến thăm ban từ lúc nào, thậm chí còn nhanh chân hơn cô, đi đến trước mặt Minh Mị.

Đương nhiên Lỵ Hương nhận ra Diêm Thần, anh đưa người nhà và người giúp việc theo, mục đích là mời đoàn phim uống trà chiều.

Đối với mọi người, Diêm Thần tỏ thái độ xa cách nhưng không kém phần lịch sự, mọi người chỉ biết anh là chồng Minh Mị, nhưng lại không biết thân phận chân thật của anh.

Có điều, Lỵ Hương đều thu hết vào mắt, một người đàn ông cao cao tại thượng, cẩn thận từng ly từng tý đỡ cô gái vừa đu trên dây thép xuống, sau đó nhẹ nhàng cởi dây thừng buộc quanh eo cô.

Trong mắt anh chỉ có bóng dáng Minh Mị, ánh mắt không thể che giấu ân cần và thâm tình.

Vài năm sau, Lỵ Hương đến nhà thăm Minh Mị vừa hết tháng ở cử, ấn tượng của cô về Diêm Thần lại càng tăng thêm, chỉ ở cữ thôi mà trong nhà có đủ thiết bị chuyên dụng và nhân viên chuyên nghiệp.

Có điều, dù sao cũng là lần đầu làm mẹ, Minh Mị đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng vẫn luống cuống tay chân.

Đứa trẻ vừa gào khóc, Minh Mị muốn bế con lên dỗ, song Diêm Thần nhanh tay ngăn lại, sau đó để cho bảo mẫu bế ra ngoài.

"Tối qua em không nghỉ ngơi tốt, chỗ này đã có anh và bảo mẫu, đừng lo lắng, mau đi ngủ một giấc đi."

Dỗ Minh Mị đi ngủ xong, Diêm Thần vừa tự chiêu đãi Lỵ Hương, vừa thành thạo dỗ con nhỏ.

Lỵ Hương đã nhìn rõ, dù có cặp song sinh long phượng, trong mắt trong tim tham mưu trưởng Diêm chỉ có một người là Minh Mị mà thôi.