Cưỡng Tình - Nãi Hoàng Lưu Tâm

Chương 18: Người trong lòng




Tổ tiết mục sắp xếp xe du lịch chạy quay Tây Hồ thưởng thức cảnh đẹp.

Hai người ngồi trên xe, Giang Tuần ga-lăng cầm túi xách giúp Minh Mị.

Minh Mị thầm cảm thán, Giang Tuần không hổ là người mới xuất sắc phái thực lực, nhập vai nhanh quá rồi.

Khoảnh khắc khi nhìn thấy Minh Mị, Giang Tuần mừng như điên, camera man quay lại hình ảnh khi anh nhìn thấy Minh Mị cũng không phát giác ra đằng sau nụ cười đó là vui mừng như thế nào.

Trong lòng anh thật sự rất rất vui, gamashow này người đại diện của anh phải tốn hết sức lực mới tranh thủ được cơ hội cho anh, tuy chí hướng Giang Tuần là trở thành một diễn viên phái thực lực, nhưng anh cũng không muốn làm khó người đại diện.

Mà khi anh nhìn thấy "Đối tượng giả tưởng" là Minh Mị, chớp mắt đó, thật sự anh đã tin tưởng cái gì gọi là định mệnh.

Cảnh Tây Hồ rất đẹp, có điều người ngồi cạnh còn xinh đẹp hơn ngàn lần.

Nhưng Giang Tuần cũng biết không nên thể hiện quá rõ ràng, dù sao bọn họ cũng đang làm việc.

Sau này, bọn họ còn nhiều thời gian.

*

Hai người quay gameshow cả ngày.

Cho đến buổi tối, hành trình chủ yếu do nghệ sĩ tự sắp xếp.

Giang Tuần đề nghị cùng nhau chèo thuyền ngắm cảnh đêm Tây Hồ.

Hai người đi thuyền trên mặt hồ tĩnh lặng, thấy Giang Tuần ra sức chèo, chẳng hiểu sao Minh Mị bật cười thành tiếng.

Thế nhưng Giang Tuần lại đang trầm mê trong nụ cười thiếu nữ, không rõ phương hướng.



"Đẹp quá."

"Đúng vậy, tháng này trăng sáng soi bóng trên mặt nước, ánh sáng giao hòa, mỗi cái mang một vẻ đẹp riêng.

Nghe Minh Mị nói thế, biết là cô đang nói cảnh hồ, Giang Tuần vội nói chiêm vài câu hài hước che giấu sự thất lễ của bản thân.

Giờ phút này, không cần nói gì, chỉ cần ngắm thiếu nữ, đột nhiên anh hiểu rõ một câu.

Trăng trong nước là bầu trời của trăng, người trước mắt là người trong lòng.

*

Kết thúc một ngày mùa thu, Minh Mị không được nghỉ ngơi giây phút nào, cô phải trở về phòng tập của công ty, luyện bài múa mà mấy hôm trước giáo viên đã dạy.

Lần quay tới là một tuần sau, có điều lịch trình một tuần tiếp theo của cô thật sự rất bận rộn.

Về đến nhà, cô kiểm tra tin nhắn đã gửi đi mấy hôm trước nhưng vẫn không thấy hồi âm.

Cô nghĩ, dù sao sau này cô và Diêm Thần cũng là người lạ, cô cần gì vì một vài chuyện ngoài ý muốn mà thêm phiền hà.

*

Thời gian một tuần trôi qua rất nhanh, trong thời gian này Giang Tuần có liên lạc Minh Mị một lần.

Kỳ quay thứ hai đã đến gần, lần này địa điểm ghi hình là khu dân cư ngoại ô thành phố B.

Lúc Minh Mị nhìn thấy Giang Tuần, tinh thần anh trông rất sáng láng, có điều theo Minh Mị biết, gần đây công việc của Giang Tuần cũng không ít hơn cô bao nhiêu, Minh Mị bận học các loại kỹ năng, còn Giang Tuần ngoài quay phim ra vẫn là quay phim.

Lần này ghi hình suốt hai ngày hai đêm, khó có được thời gian rảnh rỗi.

Hai người cùng đi dạo siêu thị, chuẩn bị mua nguyên liệu nấu ăn cho hai ngày tới, hình thức ở chung này cực kỳ giống nam nữ yêu nhau bình thường, cũng là hiệu quả tổ tiết mục muốn theo đuổi.



Biết rõ đây là công việc, có điều thỉnh thoảng Giang Tuần vẫn cảm thấy tim mình đập thình thịch, dù sao cũng đang quay, không chỗ nào không có camera, Giang Tuần lại là một diễn viên biết nặng nhẹ.

Mà sau khi ghi hình xong, tất cả sẽ được tổ hậu kỳ cắt nối biên tập, biểu cảm của Giang Tuần không khỏi để lộ vẻ cưng chiều và vui vẻ thật lòng, khiến tim người xem tan chảy không thôi.

Còn khi Giang Tuần ăn cơm Minh Mị nấu, quả thật anh không thể tin nổi, mùi vị và hình thức món ăn không khác nhà hàng năm sao là mấy.

Canh cá thơm ngon thanh đạm, thịt cá trong suốt trơn trượt.

Chè củ sen, hương vị ngọt ngào mềm mại, vào miệng tan ngay.

Trà long tĩnh trong veo, hương trà thoang thoảng.

. . .

Hậu kỳ chương trình có phỏng vấn nghệ sĩ.

Minh Mị bị hỏi về tài nghệ nấu ăn.

Minh Mị nhớ về ước mơ đầu tiên của mình, công việc bận rộn khiến Diêm Thần không ăn cơm đúng giờ, có ăn thì cũng ăn đơn giản qua loa.

Nhưng cô đã là vợ anh rồi, không phải người ta nói muốn nắm giữ trái tim một người đàn ông, đầu tiên phải nắm giữ dạ dày của anh ta sao?

Cô chỉ muốn mỗi lần anh về nhà sẽ được ăn những món ngon cô làm.

Cô không có khiếu nấu ăn, năm lần bảy lượt bị nước sôi làm phỏng, dao cắt trúng tay mới luyện thành.

Tuy nhiên căn nhà kia, dường như Diêm Thần chưa từng về.

Cô làm cả bàn thức ăn, thế nhưng mãi mãi không thể chờ được người kia.