Cuồng Tế Vô Song

Chương 476: Không Hay Rồi!






Hai người ngồi bên trong chiếc xe màu đen, chính là hai tên tùy tùng Tư Đồ Hạo Đông dẫn theo đi đến nhà họ Châu, một tên sĩ quan miệng rộng và một tên sĩ quan mày rậm.

“Ra rồi?” Tư Đồ Hạo Đông ở đầu tai nghe bên kia nói: “Châu Nhu Nhu có ở trên xe không?”
Tên sĩ quan miệng rộng: “Có ở trong xe, em tận mắt nhìn thấy!”
Tư Đồ Hạo Đông quát lớn: “CMN! Trương Thiên! Tao vừa nãy đã cảnh cáo mày rồi, đừng có khiêu khích giới hạn cuối cùng của tao rồi mà.

Tốt, rất tốt!”
Tên sĩ quan mày rậm phụ họa nói: “Tên này thật sự quá kiêu ngạo rồi, thế mà dám hẹn chị dâu Nhu Nhu đi ra ngoài thật!”
Tên sĩ quan miệng rộng: “Vừa nãy em không chịu khuất phục hắn ta, hắn lại còn tát em một cái, hắn nghĩ hắn là ai cơ chứ?”
“Lão đại, anh ra lệnh đi, em lập tức gϊếŧ chết hắn!”
Tên sĩ quan mày rậm: “Dám hẹn chị dâu đi ra ngoài, lão đại, hắn là hoàn toàn không coi chúng ta ra gì, không thèm để chúng ta vào mắt, không xử lý hắn thì không được!”
Tư Đồ Hạo Đông lúc này nghiến răng ken két: “Trương Thiên, tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu!”
“Hai người lái xe đuổi theo cho tôi!”
Con xe màu đen lập tức đuổi theo bám sát xe của Trương Thiên, còn Tư Đồ Hạo Đông cũng lái chiếc xe Jeep trong quân doanh của anh ta đi theo ở đằng xa.

….


Châu Nhu Nhu suy nghĩ về những đạo lý mà Trương Thiên nói, hồi lâu lên tiếng: “Hình như ông nội em và bố em cũng chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với em cả, vẫn luôn cưng chiều em…Căn bản cũng không giống như là vì để liên hôn.


“Anh Trương Thiên, lời anh nói rất đúng.


Trương Thiên gật đầu nói: “Bọn họ chỉ muốn tìm cho cô một người đàn ông tốt mà thôi, quyết định như thế nào hẳn là vẫn là nằm trong tay của cô…”
“Ít nhất thì trong mắt tôi, bọn họ hẳn là suy nghĩ như vậy…”
Châu Nhu Nhu im lặng, gật đầu một cái: “Có lẽ em đã hiểu rồi!”
Trương Thiên mỉm cười, nói mấy lời có thể hiểu ra là tốt rồi…
“Nhưng tôi muốn bổ sung thêm một điều, là cái tên Tư Đồ Hạo Đông kia cũng không phải là người tốt lành gì, ít nhất về mặt đạo đức, cậu ta không đạt.


“Tôi cảm thấy chưa đủ để cô giao phó, thâm chí cần phải tránh xa người này ra.


Châu Nhu Nhu mỉm cười gật đầu: “Chỉ là ông nội em và bố em cảm thấy anh ta tốt hơn những người còn lại mà thôi, còn thật ra em cũng không có quan hệ thân thiết đối với anh ta.


“Em cũng sẽ không phát sinh bất cứ chuyện gì với anh ta hết…”
Châu Nhu Nhu liếc mắt nhìn Trương Thiên một cái, muốn Trương Thiên đừng hiểu lầm.

Trương Thiên cười nhạt: “Thật ra hôm nay tôi cũng nhìn ra được rồi, cô có thể nghĩ thông là tốt rồi.


“Ừm…” Châu Nhu Nhu xin lỗi: “Hôm nay để anh Trương Thiên nhìn thấy một màn này, thật sự ngại quá.


“Hơn nữa em cảm thấy, anh vì em mà đặc tội với cái tên Tư Đồ Hạo Đông kia, chỉ sợ rằng sau này ở trong quân doanh sẽ ảnh hưởng đến anh.


Ảnh hưởng?

Tư Đồ Hạo Đông thì có thể làm ra ảnh hưởng gì đến Trương Thiên được cơ chứ?
Trương Thiên hơi nhíu mày: “Không cần phải lo lắng, cậu ta không ảnh hưởng được đến tôi đâu.


Trương Thiên như có điều suy nghĩ, còn không ngừng nhìn kính chiếu hậu, khóe miệng khẽ nhếch lên…
Châu Nhu Nhu hiếu kì hỏi: “Anh Trương Thiên, hôm nay anh đến đây là để tìm em sao? Hay là vừa nãy chẳng qua là anh chỉ muốn kích động Tư Đồ Hạo Đông?”
Trương Thiên liếc nhìn Châu Nhu Nhu: “Tôi hôm nay đến đây chủ yếu là để gặp cô!”
Châu Nhu Nhu khẩn trương, vẻ mặt đầy lo lắng: “Anh Trương Thiên, anh tìm em có chuyện gì vậy? Có phải là Vân Thiên đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?”
Ánh mắt của cô cũng bắt đầu hoảng loạn, khuôn mặt đầy lo âu, thật sự là đang lo lắng cho Vân Thiên.

Nhìn Trương Thiên giống như đến là để đưa di thư vậy.

Trương Thiên nhẹ giọng giải thích: “Không cần phải lo lắng, Vân Thiên không xảy ra chuyện gì hết!”
Châu Nhu Nhu lúc này mới thở phào một hơi, trái tim đang thấp thỏm hạ xuống: “Vậy anh Trương Thiên đến tìm em là để…”
“Nhận lời phó thác của Vân Thiên, cố ý bảo tôi đến thăm cô một chút!” Trương Thiên cười nói.

Châu Nhu Nhu nghe thấy cái tên Vân Thiên, bỗng đỏ mặt, nhưng Châu Nhu Nhu thật sự là một tiểu thư khuê tú, cúi đầu mà cũng đoan trang có khí chất như vậy.

Vân Thiên tìm được một người vợ như thế này, cũng là phúc khí của anh ta!
Trương Thiên trêu chọc nói: “Thật ra tôi nói chưa được đúng lắm, lời Vân Thiên nói, phải là bảo tôi đến thăm mẹ con hai người một chút!”
Châu Nhu Nhu nghe thấy hai từ ‘mẹ con’, khuôn mặt ngập tràn vui vẻ, theo bản năng đưa tay sờ bụng của mình một chút: “Chuyện có con, Vân Thiên cũng nói với anh Trương Thiên rồi sao?”
Nhưng một khắc sau, vẻ mặt của cô ấy bỗng trở nên nghiêm trọng…
Bởi vì cô lo lắng bụng của mình mỗi lúc một lớn, nếu như Vân Thiên vẫn không xuất hiện, nhà họ Châu liệu có thù hận anh không? Hơn nữa, mình chưa kết hôn mà đã có con, nếu ông nội và bố mình biết, nhất định sẽ rất thất vọng về mình đúng không?
Cô muốn con của cô có thể danh chính ngôn thuận ra đời, cô cũng muốn chuyện của cô và Vân Thiên được nhà họ Châu tán thành!
Nhưng tình cảnh bây giờ của Vân thiên, rất khó để cô có thể mởi lời với nhà họ Châu…
Trương Thiên nhìn ra được sự lo lắng của cô, an ủi nói: “Chuyện của Vân Thiên sẽ được giải quyết sớm thôi, cô cứ yên tâm dưỡng thai là được, đứa bé là quan trọng hơn cả.


Châu Nhu Nhu vui mừng nói: “Thật vậy sao? Chuyện của Vân Thiên có thể được giải quyết sao?”
Trương Thiên gật đầu: “Tối đa trong vòng một tháng, không, nửa tháng thôi.


“Nói tóm lại, tuyệt đối sẽ không để bụng cua cô lộ ra trước, cô cứ yên tâm dưỡng thai là được.



Châu Nhu Nhu vui vẻ, đây là chuyện vui vẻ nhất của cô trong thời gian gần đây: “Vâng!”
Trương Thiên lúc này lật tay, lấy ra một cái hộp, đây chính là viên uẩn dựng đan quý giá nhất!
Anh đưa cho Châu Nhu Nhu, đồng thời giải thích: “Cầm lấy, Vân Thiên không chỉ giao phó tôi đến thăm mẹ con cô, mà còn bảo tôi mang tặng cho cô một món quà quý giá!”
Châu Nhu Nhu mở một nụ cười rung động lòng người, nhẹ nhàng nhận lấy hộp đựng đan, kích động nói: “Là quà của Vân Thiên tặng cho em sao?”
“Là cái gì vậy?”
Cô chậm rãi mở hộp đựng đan dược ra, chỉ thấy bên trong có một viên đan dược màu đen, hương đan lập tức bay ra ngoài, mùi hương lan tỏa khắp trong xe khiến tinh thần sảng khoái.

Trương Thiên mỉm cười giải thích với cô: “Cái này là uẩn dựng đan, là quà mà ông già Thiên Ma và Vân Thiên chuẩn bị cho cô cùng đứa bé trong bụng, ăn viên đan dược này vào sẽ rất có ích đối với việc dưỡng thai, đồng thời cũng có tác dụng tăng cường sức khỏe cho người mẹ, kéo dài tuổi thọ và giữ thanh xuân, thậm chí còn có tác dụng giúp xương rắn chắc.


“Tóm lại đối với cô và đứa bé trong bụng chính là một bảo bối lớn!”
“Hơn nữa, cái này còn là Vân Thiên đưa cho cô, không có chuyện gì đâu…Cô cứ trực tiếp ăn đi, Vân Thiên còn muốn tôi tận mắt nhìn cô ăn vào.


Châu Nhu Nhu biết trên dưới Vân Môn thành thạo nhất chính là luyện đan, hơn nữa còn là Vân Thiên đưa cho mình, thì chắc chắn là đồ tốt, cô cũng không lo nghĩ.

“Vâng!”
Châu Nhu Nhu tìm một chai nước khoáng trong xe.

Lúc này, ánh mắt của Trương Thiên quét qua kính chiếu hậu một cái.

Đột nhiên, vẻ mặt của Trương Thiên trở nên nghiêm túc, hai mắt mở lớn, một tay lập tức che chắn cho Châu Nhu Nhu ở ghế lái phụ, hô một câu: “Cẩn thận!”
Kít!
….