Cuồng Tế Vô Song

Chương 313: Mạng Của Anh Ta Không Giữ Nổi






“Grào!”
Điện Giảo giống như đang tức giận, há to miệng gầm lên, khuôn mặt dữ tợn.

Mà trêи đầu nó giống như đang gồ lên vài cục u có màu sắc trắng như tuyết.
Phù phù!
Sáu luồng ánh sáng phun chính xác đến sáu phía, so với khi định vị lúc công kϊƈɦ còn chuẩn hơn rất nhiều.
Đám người Đạo Tư bắt đầu có chút mơ hồ.
“Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?”
Rầm!
Trong bảy người đứng xem có năm người nhanh chóng cầm lấy vũ khí trong tay chạy đi…
Ở một vài hướng vang lên tiếng nổ, ánh điện quang nhấp nháy lóe sáng.
Ngoài ra có hai người dùng tốc độ thật nhanh mới miễn cưỡng né tránh được công kϊƈɦ của điện quang.

Đó chính là người đàn ông tóc vàng và Đạo Tư.
Bọn họ cố gắng hợp lại cảnh giới thực lực của bản thân!

Thế nhưng những người khác đều thảm lắm rồi, mặc dù đã phá vỡ được điện quang thế nhưng lực điện mạnh mẽ khiến bọn họ chịu cảnh điện giật vô cùng đau đớn.
Khuôn mặt của mấy người đó đều trở nên trắng bệch, cắn răng chịu đựng.
Trong hai người nước Hama, có một người thực lực khá thấp đã chết khi điện lực đi qua trực tiếp nổ tung trêи người bọn họ từ bên trong.
Kết quả như vậy bắt đầu khiến đám người Đạo Tư cảm thấy yêu thú không phải vô tri như bọn họ tưởng tượng.
Bắt đầu ý thức được việc chết giết Điện Giảo khó đến đâu!
Đạo Tư không suy nghĩ liền tiếp tục ra hệnh: “Từ các hướng khác nếu có thể né tránh các đợt tấn công hãy tiếp tục tránh, không đứng trước mặt.

Chúng ta vẫn còn cơ hội, đừng lo!”
“Tóc vàng, cậu và tôi cùng nhau né tránh công kϊƈɦ, mục đích là xuyên trúng tim nó.”
“Tuân lệnh, đại úy!” người đàn ông tóc vàng trả lời.
Mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp thôi.
Lúc này, một cường giả nước Tây Âu Hama vẫn sống sót hình như có tình nghĩa tương đối sâu sắc với người đàn ông đã chết kia, anh ta cũng không nghe Đạo Tư sắp xếp mà trực tiếp lấy ra khẩu súng lục đặc chế bắn vào người Điện Giảo.
Giống như một cuộc tấn công hạt nhân của các luồng năng lượng.
Nhưng nhìn theo hướng bắn chỉ trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng Điện Giảo đâu.
Điện Giảo cũng không phải chỉ biết tiêu hao linh lực tấn công người khác, ở trong thủy vực này nó mới chính là kẻ làm vua.
Rào!
Dòng nước bắt đầy chảy xiết, một bóng đen khổng lồ từ dưới nước xuất hiện.

Đương nhiên đó chính là Điện Giảo, mà ở trêи nó chính là vị cường giả nước Hama kia.
Móng vuốt của Điện Giảo giơ lên, xẹt qua người của vị cường giả đó.
Xoẹt!
Ánh sáng vừa lóe lên liền thấy chỗ vị cường giả kia bắn ra toàn máu tươi, anh ta dĩ nhiên đã bị xé nát dưới móng vuốt của Điện Giảo.
Tốc độ ra tay của Điện Giảo so với suy đoán của bọn họ nhanh hơn rất nhiều.
Cú điện giật vừa rồi đã làm cho bọn họ đủ kinh ngạc rồi, hiện giờ còn có thể tay không xé đôi người khiến vị Hóa Thần cường giả kia không kịp phản ứng, đây là chuyện rất đáng sợ.
Một màn này đều khiến mọi người khϊế͙p͙ sợ, ngay cả người của doanh trại Thần Long cũng bắt đầu nhíu mày.
Ầm!
Điện Giảo lại một lần nữa biến mất.
Bọn họ biết hành động của Điện Giảo tuyệt đối không phải là bỏ đi, mà là chuẩn bị tiến hành công kϊƈɦ thêm lần nữa.
Lúc này, cường giả Hóa Thần cảnh giới của nước Tây Âu D hoàn toàn bị sợ hãi chi phối, chỉ còn lại Đạo Tư và người đàn ông tóc vàng còn giữ được tỉnh táo.
Đạo Tư dẫn dắt họ: “Yên lặng, chú ý quan sát dưới chân hẵng hành động.”
Cường giả nước Tây Âu D cố gắng trấn tĩnh lại, toàn lực chú ý phía dưới chân, vừa rồi cường giả nước Hama bị giết chết chính là từ dưới chém đến.
Bình Xuyên nhíu mày, trầm giọng nói: “Tổng giáo đầu, tình hình này không đúng!”

“Sẽ không xảy ra chuyện chứ? Chúng ta có nên ra tay giúp họ không?” Ông Trùng nói.
Tiết Khải Dương: “Thưa các tiền bối, chúng ta ra tay có ích gì không? Cảm giác thực lực của Điện Giảo mạnh hơn rất nhiều so với dự đoán của chúng ta…”
“Lão đại, vẫn là anh nói đúng, tin tình báo thật sự không đáng tin.” Viên Quỳ nghiêm túc: “Chúng ta sẽ làm gì tiếp?”
Yêu thú tấn công thuyền dùng không đến vài phần thực lực, hơn nữa trước kia chưa từng xuất hiện kinh nghiệm đối phó với yêu thú, cho nên tình báo nhất định sẽ đánh giá thấp thực lực của nó.
Trương Thiên lạnh lùng nói: “Để người nước Tây Âu D tiếp tục liều mạng…”
“Chúng ta không nên phát ra động tĩnh lớn, bình thường yêu thú sẽ không vô duyên vô cớ tấn công.”
“Rõ!” người của doanh trại Thần Long cười, đáp lại.
“Quỳ, cậu chú ý xung quanh, bảo vệ tốt cho bọn họ là được.” Trương Thiên vẫn dặn dò thêm, anh không muốn người của doanh trại Thần Long xảy ra chuyện.
“Được rồi!” Viên Quỳ trả lời.
Ầm! một tiếng động lớn vang lên, Điện Giảo lại xuất hiện rồi.
Lần này không phải từ dưới lên mà là tấn công từ trái qua phải, há to miệng như muốn nuốt trọn lấy một đội viên nước Tây Âu D…
Vị cường giả Toàn Thần đó chỉ chăm chú nhìn dưới chân, không chú ý xung quanh nhất định sắp bị thương!
Vào lúc này Đạo Tư hét lên: “Tóc vàng, tất cả mọi người cùng xông lên.”
Lần này Điện Giảo xuất hiện có lẽ là cơ hội duy nhất của họ.
Bốn người còn lại ai nấy đều cầm binh khí của mình xông vào Điện Giảo, miệng không ngừng niệm chú.
Các loại cương lực mãnh liệt hiện ra, hàn quang từ vũ khí cũng lóe lên không dứt!
Đặc biệt là Đạo Tư vẫn luôn thúc giục: “Thần lực thăng cấp, Hiến Tế Đao.”
Một luồng Hắc Viêm nồng đậm sáng lóe lên, trêи lưỡi đao phát ra ánh sáng đen, tựa như yêu khí quấn quanh…
Một cây đao Thần cấp cường giả như vậy đặt trêи đất liền có thể chặt đôi cả một khe núi.
Bốn phía đều có người tấn công, lúc này có còn cơ hội trốn thoát nữa không?
“A!” một cường giả ý thức được mình đang bị Điện Giảo công kϊƈɦ liền hô lên.
Đáng tiếc, miệng Điện Giảo vẫn khép lại, nuốt xuống tên cường giả đó.
Mượn cơ hội hy sinh đồng đội, bọn họ cuối cùng cũng đã tấn công tới, bốn phương đều có người công kϊƈɦ dày đặc, người mạnh mẽ nhất dĩ nhiên là Đạo Tư!
Điện Giảo nhanh chóng xoay người đối mặt trực tiếp với Đạo Tư.
Một đao của Đạo Tư vốn là muốn xuyên thẳng vào tim của Điện Giảo, thế nhưng khi Điện Giảo quay người lại đã tránh được một đao trí mạng.
Một đao của Đạo Tư chém vào móng vuốt của Điện Giảo.
Xoẹt! Bốn đạo hàn quang đều đã xuyên vào thịt.
Ba người còn lại mỗi người đều chém một nhát vào đuôi, lưng, lưu lại ba vết thương bắt đầu chảy máu.
Mạnh nhất chính là một đao của Đạo Tư, chém đứt một móng vuốt của Điện Giảo, cùng lúc đó máu tươi phun ra, từ từ nhuốm đỏ vùng nước xung quanh.
Mặc dù không giết chết được Điện Giảo nhưng vết thương như vậy bắt đầu khiến Đạo Tư cao hứng!
Anh ta cảm thấy Điện Giảo cũng không phải là khó đối phó…
Nhưng Đạo Tư vẫn đang vui mừng quá sớm!

Sau khi Điện Giảo bị thương mới thật sự muốn thể hiện ra sức mạnh của bản thân, đó mới chính là bộc phát thú tính!
“Grừ” một tiếng gầm vang lên, lưng của Điện Giảo bắt đầu chuyển động, lộ ra một đường tuyết trắng.
Thủy vực cũng đang rung chuyển, không ngừng gầm lên giận dữ…
Ầm! một tia điện quang mạnh mẽ bắt đầu phun ra từ cái miệng khổng lồ của Điện Giảo, đồng thời cơ thể nó cũng nhanh chóng khuấy động vùng nước.
“Đây là?” tất cả các đội viên nước Tây Âu D đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Điện quang cùng lúc phi ra bốn phương, so với sự công kϊƈɦ của mỗi một cường giả nước D thì thứ năng lượng này còn đáng sợ hơn.
Đạo Tư càng thảm khốc, không chỉ bị điện quang xông thẳng tới mà Điện Giảo hình như cũng đang lao vào anh ta.
Có thể là một đao chặt đứt tay Điện Giảo của Đạo Tư đã chọc giận nó!
Đạo Tư cản lại luồngg điện quang mạnh mẽ đó ắt hẳn sẽ không thành vấn đề, nhưng đồng thời xử lý thế nào với thứ đang lao tới kia? Anh ta biết bản thân không thể dừng lại ngay lúc này.
Trong phút chốc, anh ta nhớ tới cách đó hơn mườim còn có một người lợi hại hơn, đó chính là Trương Thiên.
“Người Viêm Hạ các người mau ra tay giúp đỡ đi, Điện Giảo này đang phát tiết rồi!” Đạo Tư to tiếng nói.
Đạo Tưmột bên trốn chạy, một bên cầu cứu.
Thế nhưng anh ta biết tốc độ di chuyển của mình ở trong nước không thể nhanh bằng Điện Giảo.
Viên Quỳ lúc này hỏi: “Lão đại, hiện giờ chúng ta có nên ra tay giúp đỡ không?”
Trương Thiên lắc đầu.
“Đội trưởng, chúng ta thật sự không giúp sao?” ông Trùng nghi hoặc.
Bình Xuyên giải thích: “Tổng giáo đầu, Điện Giảo đã bị thương, mục tiêu của nó chính là người nước D.

Có thể bây giờ chúng ta cùng nhau ra tay sẽ nhanh chóng giết chết Điện Giảo!”
“Đây là cơ hội tốt nhất để ra tay đó!”
Người của doanh trại Thần Long đều đang đợi Trương Thiên đưa ra quyết định.
Viên Quỳ nhắc nhở: “Lão đại, Bình Xuyên nói có lý, đây là một cơ hội!”
Trương Thiên nhếch khóe miệng nói: “Vậy cũng phải đợi anh ta bị giết chết rồi, chúng ta mới động thủ.”
“Ý của lão đại là?” Viên Quỳ biểu lộ vẻ nghi hoặc, nói thế nào thì Đạo Tư vẫn là người của nước D, làm như vậy hình như không hợp với quy tắc.
Trương Thiên lạnh lùng nói: “Anh ta là người của Dương Tiêu, không thể giữ lại được…”.