Cường Sủng Nam Thê

Chương 5: Chương 5





Khung cảnh phía trước cửa sổ kiểu Pháp, một bóng người cao lớn ngất ngưởng đang đứng.

Tây trang cắt may tỉ mỉ vừa vặn ôm lấy một thân hình thon dài thẳng tắp, khoẻ mạnh, cơ bắp săn chắc không bởi vì quần áo trói buộc mà mất đi sức hút, ngược lại càng tăng thêm vẻ tuấn mỹ cấm dục.

Đôi mắt của anh ấy sâu xa khó lường trước.

Ánh nhìn của anh trông tựa như đang ngắm những kiến trúc từ phía xa, nhưng thật ra không có tiêu điểm, càng giống như là đang suy nghĩ gì đó.
Trên bàn làm việc dài rộng, bên trên có một xấp tư liệu thật dày để ở nơi dễ nhìn thấy, phía trên tư liệu toàn bộ đều là hình ảnh của một người thanh niên thanh lịch và nhỏ nhắn, thanh nhã.
Người đàn ông dạo bước thong thả quay trở lại phía sau bàn làm việc đến trên ghế ngồi xuống, tùy tay cầm lên một tấm ảnh chụp, giọng điệu trầm trầm nam tính đầy gợi cảm nhẹ vang lên,
- Nhìn rất đẹp mắt.
Sau đó tùy ý mở ra một xấp tư liệu kia, một trang lại một trang xem rất cẩn thận, hiển nhiên xem hết tất cả, tiếp theo gọi điện thoại nội bộ,
- Tiểu Ngũ, vào đây.

Một lát sau, một người đàn ông cao lớn uy mãnh đi đến, trên khuôn mặt không có biểu tình gì, thái độ cung kính nghiêm túc,
- Cậu cả, cậu tìm tôi.

Xem hết một trang tư liệu cuối cùng, lại cầm lên một tấm ảnh chụp nhìn, giọng điệu đều đều trầm trầm vang lên,
- Tất cả đều ở đây?
Tiểu Ngũ biết rõ cậu chủ hỏi cái gì, cung kính trả lời,
- Đúng vậy, thưa cậu cả.

Đại Chu đích thân đi điều tra ra kết quả, nhất định không có bỏ sót.
Tiểu Ngũ cẩn thận nói.

- Ừ.

Đại Chu tự mình xuất thủ, vậy sẽ không sai sót.

Vẫn đang nghĩ đến tất cả thông tin trong tư liệu liền phân phó một câu
- Thông báo cho Đại Chu, tra một chút chuyện của Mộc di tộc, nhanh chóng.

Tiểu Ngũ khom người,
- Vâng.

Chờ vài phút sau, xác định cậu chủ không có phân phó gì khác, mới lặng yên lui đi, đi tìm Đại Chu.
Cậu chủ cho tới bây giờ không có đối với bất kỳ cái gì hay bất kỳ người nào để tâm như thế.

Mặc dù nói chuyện này là do bà nội cậu chủ tự mình quyết định chọn cháu dâu, bên ngoài là thiếu gia nhà giàu không được yêu thích, nhưng mà theo như Đại Chu điều tra kết quả đưa đến cho cậu chủ.

Vậy mà cậu chủ nhếch miệng cười, hơn nữa còn nói một câu
- Là một người thú vị.

Đại Chu kinh ngạc đến cái cằm thiếu chút rơi xuống đất.

Bởi vì kết quả điều tra cho thấy người này có hai thân phận, cũng bởi vì nhìn thấy mà cậu chủ trong mắt có một chút ý cười.

Bọn họ là từ nhỏ đã đi theo bên cạnh cậu chủ, cho tới bây giờ chưa từng thấy cậu chủ cười, càng đừng nói đến ý cười rõ ràng như vậy.

Phòng làm việc rộng lớn sang trọng, người đàn ông vẫn mang gương mặt vô cảm ngồi trên ghế dựa ngã người ra phía sau, tay cầm lấy tấm ảnh chụp kia, trong đầu nhớ lại thông tin vừa mới biết được từ trong tư liệu liên quan đến đứa trẻ sắp trở thành vợ mình kia.

Hạ Trường Ninh, 20 tuổi, cao 1m80, nặng 68 kg, là cậu ba của Doãn gia, cha là Doãn Chi Niên.

Mẹ Hạ Trường Ninh lúc cậu hai tuổi đã nhảy lâu tự sát, không lâu sau vợ nhỏ thượng vị.

Chưa đến ba tuổi Hạ Trường Ninh do một tay dì Tần chăm sóc lớn lên.

Mặc dù cậu ở trong Doãn gia nhưng mà giống như không hề tồn tại.

Khi đi học sau đó bởi vì diện mạo tuấn mỹ, mỹ mạo có thể so với Phan An, từng có không ít các nam nam nữ nữ bên người trêu chọc theo đuổi, bất quá bản thân cậu học tốc độ tương đối nhanh, tốc độ nhảy cấp khiến người líu lưỡi, cứ thế người ta còn chưa nghĩ kỹ làm thế nào thổ lộ với cậu, làm sao triển khai thế công thì cậu đã tốt nghiệp nhàn hạ ở nhà.

Ở trước mặt người Doãn gia, Hạ Trường Ninh cho tới bây giờ đều là ngoan thuận, tồn tại hay không không quan trọng, thậm chí có thể nói là bị bỏ qua.


Nhưng mà bản thân cậu cũng không thèm để ý việc này, hoặc là nói tạo thành cục diện hiện tại ở Doãn gia không bị chú ý, là một tay cậu vạch ra sách hoạch.

Thỉnh thoảng xoát một chút cảm giác tồn tại, e rằng cũng chỉ là muốn làm cho một số người ngột ngạt đi.
Việc này chỉ là mặt ngoài Hạ Trường Ninh, cậu còn có một thân phận, cho dù người khác nghĩ nát đầu cũng tưởng tượng không ra.

Mấy năm gần đây trên mạng có một nhà văn khá nổi danh với bút danh [ Thanh Thủy Trục Niên ], có một tác phẩm tên là [ Năm kia cùng Năm đó ], cuốn tiểu thuyết này chỉ trong một đêm cấp tốc bạo hồng, điểm kích suất vượt trăm triệu.

Các tác phẩm sau đó cũng nhận được đánh giá tích cực, fan não tàn không ít, fan tác phẩm quơ bừa cũng một bó to.

Một năm gần đây cậu viết bộ tiểu thuyết trinh thám [ Thế Giới Của Tôi ] bộ thứ nhất đã xuất bản, cuốn sách gốc lần thứ nhất in ấn một trăm ngàn ngàn bản, không đến hai tháng vậy mà bán sạch không còn, lần thứ hai in ấn hai mươi ngàn bản, nghe nói cũng như thế, fan tranh đấu mua không còn.

Có thể nghĩ, [ Thanh Thủy Trục Niên ] chính là một người có mức độ ấn tượng và danh tiếng như vậy, thế mà chưa từng có người nhìn thấy qua gương mặt thật của cậu ta, tác phong của cậu ta cũng giống nhau, tương đối bí ẩn.

Cho dù là cậu có thân phận bí ẩn đối với người khác đi nữa.

Nhưng mà đối với người sắp trở thành chồng cậu thì không, cũng không phải là cậu muốn che giấu liền có thể che giấu.

Trong tư liệu có nói, Hạ Trường Ninh đối với năng lực học văn tự và ngôn ngữ, cùng với năng lực phân tích vượt qua người thường, cho nên tác phẩm của cậu mới được hoan nghênh như thế.

Muốn cùng cậu hợp tác, trang web nhiều vô số kể, muốn xuất bản tác phẩm của cậu nhà xuất bản cũng rất nhiều.

Rất nhiều công ty văn hóa truyền thông từ nhỏ đến lớn đều muốn mời cậu gia nhập, cậu đều nhất quyết cự tuyệt.

Lý do là bản thân cậu quá tùy ý và lười biếng, không có biện pháp trở thành người trong giới văn phòng tinh hoa chăm chỉ từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều ngồi yên một chỗ, cho nên liền không thể quấy rầy thêm người khác.

Vừa nghĩ tới lý do tránh né này, Thương Ngự Thượng liền muốn cười,
- Thật là trẻ con mà.


Phát giác bản thân vậy mà đang cười, Thương Ngự Thượng ngây ra một lúc, bỗng nhiên lại nhếch khóe môi.

Có lẽ, từ nay cuộc sống về sau sẽ rất có ý vị.

Còn người "được" người khác quan tâm đến là Hạ Trường Ninh đây dĩ nhiên còn chưa ý thức được.

Chính là đang khoan khoái tự đắc nằm trên ghế ở ngoài ban công, trên khuôn mặt được che bằng một cuốn sách, buồn ngủ mơ màng, đang hưởng thụ thời gian tuyệt đẹp của mình, đối với việc sắp lấy chồng này, cậu đã không còn để ý, bản thân cậu luôn luôn biết hướng về phía trước, thuyền đến cầu đầu tự nhiên thẳng.

Dì Tần mang sữa tươi đến cho cậu, nhìn Hạ Trường Ninh nhàn nhã, bất lực lắc đầu, miệng lầm bầm
- Đứa nhỏ này, làm sao mà không biết lo lắng một chút?
Hạ Trường Ninh gỡ xuống sách trên khuôn mặt, uể oải trả lời,
- Có cái gì mà lo lắng.

Những việc kia không cần lo lắng, cậu cả gì đó lúc nào cũng có thể khởi nghĩa, giết lão Bát, diệt lão Cửu, đánh bại bà nội anh ta, rồi mới nghĩ đến chuyện khác, người chưa gả như con đây trước tiên không phải là cần nghỉ ngơi sao?
Dì Tần vội vã bịt miệng Hạ Trường Ninh
- Con muốn chết à, lời này con cũng dám nói ra bên ngoài.

Hạ Trường Ninh cười hì hì nói
- Con chính là nói chơi vậy thôi.
Dì Tần đem sữa tươi đưa cho cậu,
- Vừa rồi bà chủ mới phân phó dì chuyển lời đến con, hai ngày sau sẽ cùng người lớn hai bên gia đình gặp mặt, ra mắt Thương gia, cậu cả đó cũng sẽ đi, bảo con chuẩn bị cho tốt, đừng đến lúc đó mất mặt bà ta.
Dì Tần vô cùng bất mãn nói,
- Trường Ninh chúng ta muốn như thế nào sẽ như thế đó, muốn thể diện có thể diện, ai làm ai mất thể diện còn chưa biết.

Hạ Trường Ninh một bên uống sữa tươi, một bên nghe thấy dì Tần huyên thuyên, trong lòng lại đang suy nghĩ, muốn gặp mặt sao? Anh ta sẽ là dáng vẻ giống như mọi người nói sao? Anh ta đối với mình sẽ là có thái độ gì? Chán ghét, kinh tởm hay là khinh thường? Một người bị bán đến nhà bọn họ làm "vợ", còn mong chờ người ta đối với mình có thái độ tốt hay sao? Mình thật sự là quá ngây thơ.
Bất quá thì mình cứ mặc kệ mọi thứ chỉ cần kiên trì một năm, một năm sau, mình liền tự do.

Đến lúc đó mình cùng với dì Tần liền rời khỏi nơi này, dựa vào năng lực của mình nuôi sống bản thân và dì Tần xinh xắn có thừa.

Kể từ khi biết mình bị bán đến Thương gia, Hạ Trường Ninh liền thông qua người khác nghe ngóng một chút chuyện liên quan.

Nghe nói rằng, anh ta là người mười phần khó gần, trên khuôn mặt quanh năm luôn lạnh lùng vô cảm, mặt liệt kiệm lời, người khiết phách, tính cách khó đoán, tính khí thất thường.

Năm hai mươi hai tuổi tiếp quản tập đoàn, trong thời gian tám năm đem công ty Thương Thế từ một công ty vừa và nhỏ phát triển tập đoàn đa quốc gia.


Tập đoàn Thương Thế liên quan đến rất nhiều lĩnh vực như khách sạn, nhà hàng, giải trí, xây dựng cùng nhiều ngành công nghiệp khác, các trung tâm mua sắm cao cấp hay trung bình đều có chuỗi hoạt động của tập đoàn.

Một người tài giỏi như vậy ở trên thương trường thủ đoạn quyết đoán mạnh mẽ, tác phong tàn nhẫn hơn người, sao có thể là người bị người khác dễ dàng chi phối thao túng được? Nếu như không phải, vậy vì sao anh ta lại đáp ứng cưới đàn ông làm vợ? Hay là anh ta thích đàn ông??
Nhưng mà coi như anh ta thích đàn ông đi chăng nữa, anh ta muốn cưới cũng sẽ là thích cưới người tài giỏi mới phải nha? Không lý nào lại tiếp nhận sự sắp đặt của người nhà, cưới một người chưa từng biết mặt hơn nữa còn là đàn ông về nhà.

Với lại, anh ta là cậu cả Thương gia và còn là người đứng đầu tập đoàn, là kim cương vương lão ngũ, người như vậy có bao nhiêu tên tiểu thư khuê tú, thậm chí là con cháu thế gia cũng không ngại mà quấn lấy anh ta, nói sao đi nữa cũng không có khả năng là người trong tình trạng bị ép hôn.

Từ một người bạn gửi cho Hạ Trường Ninh có được một tấm ảnh của người "chồng chưa cưới" này, người này nhìn không phải là đẹp mắt bình thường.

Cao gần 1m9, vai rộng eo hẹp chân dài thon,dáng người có thể so với người mẫu.

Ngũ quan rõ ràng tinh tế, đôi mắt sâu thẳm, mũi thẳng, môi mỏng, màu da lúa mạch khoẻ khoắn săn chắc, mái tóc ngắn màu hạt dẻ hơi xoăn.

Người đàn ông như vậy bất cứ người phụ nữ nào thấy cũng sẽ thét lên, người đàn ông nào nhìn thấy sẽ đố kỵ với ngoại hình đó.

Nghe nói, có không ít hào môn quý nữ muốn trèo lên giường với anh ta, chỉ muốn cùng anh ta tình một đêm nồng nhiệt, cũng có rất nhiều đàn ông, thí dụ như đại minh tinh, người mẫu quốc tế và vân vân...!cũng sẽ chủ động bò lên giường, chỉ cầu một đêm vui vẻ kia mà không cầu danh phận.

Tìm hiểu đến việc này, Hạ Trường Ninh không chịu được toàn thân dựng lông tơ, cậu thật là không thể hiểu được ý nghĩ của những người đàn ông và phụ nữ đó, còn có chuyện kia nữa cái gì mà trên giường chỉ cầu vui vẻ, cậu thật không có biện pháp tiếp nhận.

Nghĩ đến hai ngày sau sẽ gặp mặt, Hạ Trường Ninh lòng có chút xúc động.

Mặc dù việc này đều là do bên ngoài truyền miệng đồn đại, nhưng mà không có lửa làm sao có khói.

Nếu như anh ta thật sự nam nữ đều ăn sạch, mình thì có đáng gì đâu?
Thương gia tuyển vợ có nhiều người tham gia ứng cử như vậy sao chọn trúng cậu, thật không có đạo lý.

Nếu quả thật có cái gì đáng để nói, có lẽ là cậu nên vì bản thân mà tranh thủ chút ít, được cái gì cũng không biết chừng, cũng có thể lắm nha.

Nếu như chỉ là một cuộc giao dịch, cậu cũng không ngại vì mình tranh thủ nhiều hơn chút.

Hi vọng gặp mặt ngày đó, có thể có cơ hội cùng anh ta nói chuyện riêng.

.