Cuồng Phi Sủng Vương

Chương 988




Chương 988

Không ngờ Hoa Khởi La lại như hiểu ra được chuyện gì mà nhanh chóng đồng ý nói: “Đúng rồi, sao ta lại quên chứ, đan dược của Cố tỷ tỷ lúc nào cũng bị người khác tranh nhau giành giật đến từng phần nhỏ, làm gì có ai có đủ bản lĩnh mua được một viên đan dược hoàn chỉnh của tỷ chứ”.

Lời nói này…

Cứ như thể Cố Thanh Hy là một cao thủ luyện đan vậy.

Nếu như nàng là cao thủ luyện đan thì bọn họ chắc chắn là thiên tài luyện đan rồi!

Những luyện đan sư khác đều lộ ra vẻ mặt khinh thường.

Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời, kiến thức nông cạn, đợi một lát nữa bọn họ sẽ cho nàng ta biết thế nào mới là thuật luyện đan.

Nạp Lan Lăng Nhược nói: “Đã có người muốn mua trước một phần đan dược của A Hy, còn ai muốn mua đan dược của nàng hay không?”

Những người thuộc các thế lực vừa và nhỏ đều lộ ra ánh mắt đầy khinh miệt.

Thất trưởng lão vừa lắc đầu vừa mỉm cười nhấm nháp rượu ngon ở bên kia.

Nạp Lan Lăng Nhược này không xứng với A Hy.

Với tính khí của A Hy, nếu không thấy được những viên đan dược cuối cùng ra lò thì sao nàng có thể bán được?

Còn mua một phần trước…

Lỡ như A Hy luyện chế ra được đan dược từ tứ phẩm trở lên thì sao có thể bán từng phần được.

Đúng là quá nhảm nhí.

Tịch Thấm nở nụ cười quyến rũ, nàng ta cất tấm gương trong tay vào, khóe môi nhếch lên.

Đan dược do lâu chủ của nàng ta luyện chế ra mà còn muốn mua trước một phần? Không có tiền thì có thể mua nổi hay sao?

Bạch Cẩm lại nở nụ cười bí hiểm.

Nếu như Cố Thanh Hy thật sự là thánh nữ của bọn họ thì đan dược mà nàng luyện chế ra được chắc chắn sẽ gây chấn động toàn thiên hạ.

Mua trước một phần…

Đường đường là đan dược do thánh nữ của bọn họ luyện ra, nào có phải rau cải ngoài chợ!

Huyết Sát lo lắng nhìn Ma chủ vẫn đang chiến đấu kịch liệt ở đằng xa, trong lòng rối loạn.

Tuy rằng chủ nhân của hắn ta bình thường tàn nhẫn khó đoán nhưng cũng không đến nỗi vừa gặp đã đánh, nhưng gần đây hắn ta phát hiện chủ nhân chỉ cần vừa nhìn thấy Dạ Mặc Uyên thì bất luận trong tình huống gì đều sẽ xông vào đánh nhau một trận.

Đáng ghét nhất chính là mỗi lần hai người xông vào đánh nhau thì đều ngang sức ngang tài, bất phân thắng bại.

Bây giờ chủ nhân không có ở đây, hắn ta cũng không biết có nên bỏ tiền ra mua đan dược do Cố cô nương luyện chế ra trước hay không.

Ôn Thiếu Nghi đang mặc một bộ y phục màu trắng tiêu diêu thoát tục, hắn ta vẫn luôn giữ thái độ ôn hòa khiêm tốn, cặp mắt sáng ngời vẫn luôn dán chặt trên người Cố Thanh Hy.