Cuồng Phi Sủng Vương

Chương 157




Chương 157

Cố Thanh Hy cầm bầu rượu, ngửa cổ lên uống từng ngụm rồi nói với giọng điệu bất đắc dĩ: “Ai đó từng nói muốn chúc mừng ta cơ đấy, giờ có rượu lại không có mỹ nam, chả thú vị gì cả!”

“Mắt cô mù rồi à? Chẳng lẽ vẻ ngoài của chúng ta thua đám tiểu quan đó?”

Cố Thanh Hy thành thật gật đầu: “Thần Phi đại ca, ngươi biết đánh đàn không?”

“Biết một chút!”

“Vậy có thể mời ngươi đàn một khúc giúp vui được không?”

“Được tam tiểu thư xem trọng, Dịch mỗ thật sự cảm thấy vinh hạnh”.

“Dễ nói chuyện vậy à?”, Cố Thanh Hy túm lấy ống tay áo hắn ta, cười hề hề: “Vậy ngươi có biết nhảy không? Nhảy mấy cái điệu nóng bỏng ấy!”

Tiêu Vũ Hiên xoa trán.

Giáng một tia sét xuống đánh chết hắn ta đi!

Sao hắn ta lại quen biết một nữ nhân không biết xấu hổ như vậy chứ?

Dịch Thần Phi là một nhân vật lớn thuộc Nho gia, rất coi trọng nhân, lễ, nghĩa, trí, tính. Vậy mà nha đầu xấu xí này lại nói ra chuyện hoang đường như vậy…

Hắn ta không biết sắc mặt Dịch Thần Phi sẽ đen như thế nào nữa.

Tiêu Vũ Hiên lẳng lặng chờ Dịch Thần Phi nổi giận, nhưng không ngờ Dịch Thần Phi chỉ cười khẽ rồi nói: “Tam tiểu thư muốn xem cũng được, tuy nhiên, ngoại trừ tam tiểu thư thì những người khác không đủ tư cách thấy Dịch mỗ nhảy điệu nóng bỏng đâu!”

“Má nó, Dịch Thần Phi, ngươi có còn là Tam tiên sinh của Nho gia không đấy? Ngươi không cảm thấy ngượng khi nói vậy à? Chẳng lẽ ngươi quên mất Nho gia các ngươi đã học cái gì rồi sao?”

“Tiêu công tử, ta là đệ tử Nho gia, chứ không phải đệ tử Thiếu Lâm”.

Một câu thờ ơ nhưng lại khiến Tiêu Vũ Hiên nghẹn cả buổi không đáp lại được, hắn ta chỉ có thể tức giận trừng Dịch Thần Phi.

“Nha đầu xấu xí, người nam nhân này rất xấu, ngươi bớt giao du với hắn đi. Theo ta thấy thì hắn mặt dày mày dạn đi theo ngươi chỉ là vì bảo bối của ngươi mà thôi!”

Cố Thanh Hy buồn cười chọc chọc vào trán hắn ta.

“Ngươi bị ngốc à, nếu hắn thật sự vì vật kia thì sao lại từ bỏ vòng chung kết của đại hội đấu văn”.

“Ta vẫn thấy hắn có mưu đồ!’

Nghe bọn họ đối thoại, trong đám đông đột nhiên có người hô to: “Trời ạ, ta cứ thấy nam nhân bên cạnh Tiêu công tử quen quen, nhưng nhìn mãi không ra, nào ngờ đó lại là tiên thơ Dịch Thần Phi”.

“Cái gì? Hắn là tiên thơ Dịch Thần Phi à? Sao có thể chứ? Dịch Thần Phi không phải Tam tiên sinh của Nho gia sao? Sao hắn lại đến nơi trăng hoa như Vô Ưu Quan được?”

“Đúng là Dịch Thần Phi, ta từng xem qua bức hoạ của hắn ta, ta chắc chắn đó chính là hắn ta”.

“Thi Tiên là nam thần của ta, thực không dám tưởng tượng lại có thể chiêm ngưỡng hắn ta trong hoa lâu thế này”.

“Nữ nhân bên cạnh hắn ta là ai? Hình như có lai lịch không tầm thường”.

“Các ngươi nói, nếu như Cố tam tiểu thư mà gặp phải Thi Tiên thì ai sẽ thắng? Bài thơ của Cố tam tiểu thư trong đại hội đấu văn, đến nay khắp cả thiên hạ này đã không nhà nào không người nào không biết, được liệt vào hàng kinh điển rồi”.

“Việc này cũng khó nói, thơ của Thi Tiên hay, thơ của Cố tam tiểu thư cũng hay mà”.