Lúc này hắn đã hiểu tại sao mình lại quan tâm người con trai này như thế, đó là bởi vì hắn đã bất tri bất giác đã yêu Khải Nhạc.
Cảm giác kì lạ này chính là yêu!
“Khải! Xin em tha thứ cho ta, vì giải độc cho em, vì an nguy của em, ta không thể không làm như vậy.” Oropesa Seth hạ quyết tâm nói.
Những suy nghĩ trong đầu tất cả đã bay đi, duy nhất chỉ có khuôn mặt tuấn tú của Khải Nhạc không ngừng mở rộng, mê hoặc tâm trí hắn, linh hồn hắn, làm cho hắn cơ hồ đã quên mất hô hấp.
Oropesa Seth hôn lên trán cậu tựa như đang trấn an, giống như thành kính đối đãi bảo vật hắn trân quý.
“Khải! Đáp ứng ta, không rời xa ta!” Ôn nhu nói sau đó nụ hôn của hắn đặt lên môi cậu, Oropesa Seth cảm thấy luồn điện mãnh liệt không an phận ập đến, sự ôn hòa lúc nãy đã thành một đám khói nhẹ bay đi.
Tinh tế tỉ mỉ hôn, động đến dục hỏa Oropesa Seth. Hắn đứng lên cởi bỏ quần áo trên người, đem dây xích, đai lưng vàng, những gì có trên người toàn bộ đều cởi xuống, không bỏ sót thứ gì.
Hắn lần nữa cúi người, nhẹ hôn lên khuôn mặt mỹ lệ.
Trong mắt Oropesa Seth tràn đầy cuồng loạn, hôn khắp ngực đang lõa lồ của Khải Nhạc, ánh mắt bỗng dừng lại nơi vết thương, trong nội tâm tràn đầy thương tiếc, hắn tránh miệng vết thương, ở bốn phía cẩn thận từng li từng tí mà hôn lên, Khải Nhạc vẫn còn hôn mê không có bất kỳ phản ứng nào.
Tay của hắn thuận theo thắt lưng Khải Nhạc mà đi xuống dưới, nhu hòa cởi bỏ áo bào màu trắng, thân thể trắng nõn hoàn toàn hiện lên trước mắt hắn, kích thích dâng lên mãnh liệt cấp độ dục vọng Oropesa Seth càng cao, môi nhẹ hôn lên da thịt cậu.
Oropesa Seth vuốt ve cơ thể Khải Nhạc, bàn tay lớn mở hai chân thon dài, nhẹ nhàng vuốt ve bên đùi.
“Ưm…” Khải Nhạc nhịn không được kêu lên một tiếng, mặc dù cậu vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, nhưng khuôn mặt ửng hồng tựa hồ đã tái nhợt, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập. Oropesa Seth thấy cậu như vậy, tay không an phận vuốt ve nhanh hơn.
“a..aaa…” Oropesa Seth không ngừng khuấy động lên xuống, trong hôn mê Khải Nhạc tựa hồ cảm thấy khó chịu nên giãy dụa thân thể, cuối cùng phóng xuất dục vọng trong tay Oropesa Seth.
Có lẽ là vì động tác của Oropesa Seth đã đánh thức Khải Nhạc, cậu trợn mắt mờ mịt vô thức nhìn Oropesa Seth trước mắt, mí mắt chớp liên tục, trong đầu ngoại trừ trống rỗng vẫn là trống rỗng.
Nhìn Khải Nhạc như vậy trong mắt Oropesa Seth đúng là vô cùng đáng yêu, ánh mắt mang theo sắc thái dâm mị nhìn Khải Nhạc, Oropesa Seth hiện tại điên cuồng muốn cậu.
Môi Oropesa Seth dán lấy tai Khải Nhạc, giọng nói khàn khàn không thể che lấp dục vọng nói: “Khải, em thật đẹp! Ta nghĩ ta muốn em!”
“Hửm??” Khải Nhạc chớp chớp mắt mê ly, phát ra một tiếng, trong nháy mắt, cậu đột nhiên trừng lớn hai mắt, thân thể giống theo phản xạ tự nhiên cong lên, thét lớn: “Ahhh ──!”
Đau quá! So với bị trúng mũi tên còn đau hơn! Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Là Oropesa Seth đang xâm phạm cậu, đem dục vọng của hắn tiến vào trong cơ thể cậu. Tựa hồ có thể nghe được âm thanh giống như tiếng vải vóc bị xé rách. Khải Nhạc khóc rống giãy dụa thân thể, tay nắm chặt ga giường màu trắng, cảm nhận đau đớn sâu sắc từ dưới thân lan tràn khắp cơ thể, thân thể đã vượt qua cực hạn, cơ hồ như sắp chết.
Hắn… Tại sao lại làm như thế?
Khải Nhạc há to miệng, trong cổ phát ra những âm thanh không liền mạch, kêu thảm thiết: “Không muốn… Ah… Buông tôi ra…”
Môi dưới bị cậu cắn chặt, trong mắt tràn đầy nước mắt thống khổ, có một loại cảm giác như sắp chết.
Tại sao… Tại sao lại đối với cậu như vậy…
Hắn không biết giữa nam nhân giao hợp sẽ làm cho cậu thống khổ như thế, Oropesa Seth bất động trong cơ thể Khải Nhạc không dám làm động tác tiếp theo, thậm chí có chút bối rối.
Nhìn Khải Nhạc hai hàng lông mày cau chặt, hai gò má ửng đỏ, cánh môi nửa mở mà run rẩy, bộ dạng thật sự chật vật.
Hình như chảy máu rồi… Thật sự rất đau sao?