Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 906: C906: Hàn mộc xuân




Sau đó, họ lên xe.

Sau khi nghe toàn bộ chuyện vừa xảy ra, Đường Y Y mỉm cười nói với Diệp Lâm.

"Anh đẹp trai, vậy thì anh phải cảm ơn bạn trai của tôi rồi.". Ch𝑢yên‎ 𝘁𝙧ang‎ đọc‎ 𝘁𝙧𝑢yện‎ [‎ T‎ R‎ 𝑢‎ M‎ T‎ R‎ U‎ 𝖸‎ e‎ 𝙉﹒𝑉n‎ ‎ ]

"Nếu không nhờ anh ấy dọa hai võ cổ giả kia bỏ đi, vừa rồi anh đã gặp rắc rối rồi!"

"Cho dù anh giỏi đánh nhau đến đâu liệu có thể đánh bại võ cổ giả không? Nếu võ cổ giả ra tay thì sẽ chết chắc đấy!”

Nhà họ Tân, một trong bảy gia tộc cổ võ, thống trị dãy núi Tần Lĩnh, ai cũng phải sợ hãi, không dám đối đầu.

Chính nhờ sự chống lưng của những võ cổ giả đãng sau họ, nhánh này của họ Tăn ở thế tục, cũng chính là gia tộc của họ Tân Tịch Dao, mới có thể đứng vững ở Ung Châu và trở thành một gia tộc nổi tiếng ở' địa phương.


"Ha ha!" Hàn Mộc Xuân kiêu ngạo cười nói: “Mặc dù võ cổ giả rất mạnh, nhưng quân đội Ung Châu có đến ba mươi vạn quân, khí thế ngút trời, ngay cả Võ cổ giả cũng không dám xem thường."

"Hơn nữa, anh họ của anh là một trong Bát Kỵ của Ung Châu, có nhiều khả năng sẽ trở thành chiến thần mới. Những võ cổ giả biết điều tất nhiên sẽ phải nể. mặt chúng ta rồi!"

Diệp Lâm nghe được lời này, khẽ mỉm cười.

hầm nghĩ: "Lý do khiến những võ cổ giả đó sợ hãi bỏ chạy chẳng phải vì họ đã nhận ra mình hay sao?"

Nhìn thấy Diệp Lâm chẳng những không nói cảm ơn cũng không biểu đạt gì, thậm chí còn lắc đầu chán ghét.

Đường Y Y lập tức không vui, cho rằng người này thật bất lịch sự, giả vờ lạnh lùng gì cơ chứ?

"Dao Dao, sao hai người lại gặp nhau vậy?” Lúc này, Đường Y Y tò mò hỏi.

Cô ta thầm nghĩ: “Nếu là quan hệ bình thường thì lát nữa mình sẽ đá anh chàng thô lỗ này xuống xe”

"Ồ, là như thế này, có một ông già.. Sau đó, Tân Tịch Dao kể lại chuyện thần kỳ về Thiên Cơ Tử, người đã chỉ cho cô một con đường sáng suốt.

"Ông già đó thật tài giỏi, tớ đã thành công tìm

được anh Diệp, anh ấy thực sự đã giúp đỡ tớ rất nhiều. Nếu không, tớ đã bị vệ sĩ ở nhà bắt về rồi.”

Nghe vậy, Đường Y Y không tin tưởng cho lắm.


"Người đầu tiên gặp được cái gì chứ, chỉ là trùng hợp mà thôi!' Đường Y Y nói: 'Có lẽ thầy bói đó đang nói về bạn trai của tới Dù sao lúc đó bọn tớ cũng ở gần đây!"

Nghe được lời này, Tần Tịch Dao cảm thấy cũng có khả năng.

Tuy nhiên, dù sao thì Diệp Lâm cũng đã cứu cô, quả thực đúng như lời ông lão nói, anh là người đầu tiên cô gặp, điều này khiến Tân Tịch Dao cảm thấy rất biết ơn.

"Vì sao bọn họ lại bắt cô?" Lúc này, Diệp Lâm mới tờ mò hỏi.

"Ừ, sao đột nhiên cậu lại bỏ nhà đi thế?” Là bạn thân của cô, Đường Y Y vẫn chưa biết nội tình.

Nghe vậy, Tân Tịch Dao bất đắc dĩ thở dài: "Tất cả là do những võ cổ giả kia."

"Y Y, chắc cậu cũng biết nhà họ Tân chúng tớ chỉ là một nhánh của gia tộc võ cổ họ Tân. Gần đây, bên bọn họ hình như có xáo trộn gì đó, nghe nói có rất nhiều các tài năng trẻ tuổi đã chết.”

"Vậy là họ muốn mở rộng nhánh, đào tạo thêm nhiều người trẻ, thậm chí còn chọn những người từ thế giới trần tục của chúng ta để kết hôn và sinh con?”


"Haiz, tớ là người xui xéo bị họ chọn trúng, họ còn nói tớ có chút tài năng, nhưng tớ không hiểu họ đang nói gì nên lén lứt chạy ra ngoài

Nghe vậy, Đường Y Y cảm thấy cưới một võ cổ giả xem ra cũng không tệ.

Suy cho cùng, các võ cổ giả cũng mạnh hơn người thường rất nhiều.

"Đừng nằm mơ nữa” Tăn Tịch Dao nói: "Nghe nói người tớ sắp cưới là một ông già bốn mươi tuổi, vừa. mới mất đi con trai!”

"Hả, xui xẻo quá vậy?" Đường Y Y vừa nghe nói người kia đã bốn mươi tuổi thì lập tức không có hứng thú nữa: “Vậy thì đúng là phải chạy thật, tớ ủng hộ cậu!"

Diệp Lâm nghe được lời này, trong lòng có chút chột dạ, thầm nghĩ: “Chẳng lẽ là bị mình giết sao?”

Khó trách Thiên Cơ Tử lại dẫn người này tới chỗ của mình, đúng là có chút quan hệ.