Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 641: C641: Lục địa kiếm tiên




Lục địa kiếm tiên?

Nghe cái tên này, mọi người ở đây đều giật nảy mình.

Cho dù là người thường, không hiểu võ đạo như Triệu Uyển Đình, khi nghe cái tên kia cũng cảm thấy không bình thường

“Lục địa kiếm tiên? Chẳng lẽ là cái loại kiếm tiên giống trong phim hả?”

"Ai biết! Đây là chuyện của cao nhân, bớt hỏi thăm đi!"

Mọi người đều nhỏ giọng tò mò bàn tán.

Kể cả Diệp Lâm cũng chưa từng nghe nói về lục địa kiếm tiên. Cho dù là các vị sư phụ trong ngục giam, bọn họ cũng chưa từng nhắc tới

Tân Tuyết Dung nói: “Tôi nhớ rõ lúc nhỏ, câu cửa miệng của đám trưởng lão trong tộc là: Bầu trời kính trọng thần. Mặt đất mạnh nhất là kiếm tiên”


“Vậy sao hiện giờ không còn một tiên nữa?” Diệp Lâm tò mò hỏi

Tân Tuyết Dung lắc đầu tỏ vẻ không biết: “Nhưng, có thể khẳng định là bảy thị chúng tôi và lục địa kiếm tiên có một mối quan hệ gì đó”

“Ví dụ như Kinh Hồng kiếm bị anh đoạt đi, nghe nói nó là một trong các thanh kiếm của lục địa kiếm tiên"

“Ồ!” Diệp Lâm lại giật mình.

Anh chợt nghĩ có khi nào hộp kiếm cũng từng là của kiếm tiên hay không? Nếu không thì sao nó có thể dễ dàng thu Kinh Hồng, Cự Khuyết vào trong như thế?

Tân Tuyết Dung tò mò quan sát Diệp Lâm, trong lòng cũng có chung thắc mắc.

Không biết người trước mắt có mối quan hệ gì với lục địa kiếm tiên từng là một sự tồn tại khủng bố trong giới cổ võ?

Nếu không thì vì sao anh ta giết người người nhà họ Tần, ông nội mình lại bảo mình đi tiếp cận anh ta?


“Tóm lại, các đối thủ lần này của anh đều là cao thủ dùng kiếm” Tân Tuyết Dung tốt bụng nhắc nhở: “Anh có Kinh Hồng và Cự Khuyết, chắc là có thể đánh. trả được”

“Chỉ sợ là bảy thị hợp tác với nhau để luân chiến với anh, khiến anh phải chiến đấu liên tục”

Ở trong mắt Tân Tuyết Dung, dù Diệp Lâm có mạnh đến thế nào thì cũng sẽ rất khó để đánh bảy trận liên tiếp.

Huống chỉ, bảy thị gửi chiến thư chính là kiểu chỉ có đánh đến chết mới thôi.

Lại nói, dù cho Diệp Lâm có vượt qua bảy trận, nhưng mà vẫn có người lên khiêu chiến nữa thì sao?

Diệp Lâm thế nào cũng bị kiệt sức.

"Tóm lại, ở trong mắt Tần Tuyết Dung, Diệp Lâm dùng sức của một người đi tiếp nhận khiêu chiến của bảy thị cổ võ là có chút miễn cưỡng.

Bởi vậy, Tân Tuyết Dung cảm thấy vẫn nên tránh đi mũi nhọn, đừng tiếp nhận loại khiêu chiến không công bắng kia thì hơn.

“Loại quyết đấu này không công bằng một chút nào!

Lúc này, Triệu Uyển Đình không nhịn được nói: "Luân chiến cái gì chứ? Đây có khác gì một đám người đánh một người?”