Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 620: C620: Thương hội




Bạch Vi Vi không dám làm phiền Diệp Lâm đang đi công việc. Vậy nên cô đã phải cố gắng chống đỡ mọi chuyện xảy ra bên này.

Bây giờ, khi Diệp Lâm về rồi, Bạch Vi Vi mới kể hết những chuyện đã xảy ra từ lúc anh đi.

“Nhà họ Hứa dẫn đầu thương hội Yến Kinh xóa tên chúng ta.”

“Không chỉ xóa tên công ty nhà họ Bạch, mà còn xóa tên tập đoàn nhà họ Diệp nữa.”

“Thương hội?” Diệp Lâm nhíu mày: “Bị xóa tên thì sao?”

Diệp Lâm không để ý mấy chuyện này nên không có tìm hiểu thông tin liên quan.

“Bị thương hội xóa tên tương đương với rơi vào sổ đen của giới kinh doanh, mọi hợp tác mua bán lớn nhỏ đều bị dừng lại.”

Thương hội là đầu sỏ ngành sản xuất, đặt ra các loại quy tắc để mọi người cùng tuân thủ. Tuy nó chỉ là tổ chức dân gian, nhưng nó lại nắm giữ quyền quyết định trong giới kinh doanh.

Một khi bị thương hội xóa tên, nhẹ thì thân bại danh liệt, không còn chỗ đứng trong ngành, nặng thì bị phá sản, thiếu một đống nợ.

Bạch Vĩ Vi nói: “Thương hội Yến Kinh hiện nay do năm đại gia tộc nắm giữ. Tuy rằng anh đã thu hồi một phần quyền lực nhà họ Diệp, nhưng nhà họ Diệp đã hoạt động nhiều năm rồi, thương hội vẫn còn người do bọn họ nâng đỡ.”


“Hiện nay, năm đại gia tộc thống nhất xóa tên chúng ta, vậy nên chúng ta gần như mất hết các hạng mục hợp tác. Người từng kí hợp đồng với chúng ta, thà rằng trả tiền vi phạm hợp đồng, cũng phải chấm dứt hợp tác với chúng ta.”

Diệp Lâm hỏi: “Đám người nhà họ Thôi cũng phản nữa hả?”

“Không có.” Bạch Vi Vi lắc đầu: “Hiện giờ ít nhiều gì cũng nhờ có bọn họ ủng hộ, nếu không thì công ty chúng ta chính là một cái vỏ rỗng.”

Diệp Lâm nghĩ nghĩ rồi hỏi lại: “Nếu không có tôi thì cô định làm thế nào?”

Diệp Lâm đang hỏi ý kiến đối phương, đồng thời thử xem năng lực ứng đối nguy cơ của Bạch Vĩ Vi.

“Tôi định xây dựng một tổ chức khác!”

Bạch Vĩ Vi nói: “Lúc anh tôi còn sống, anh tôi chính là hội trưởng thương hội."

“Hiện nay, thương hội do người ngoài nắm giữ, giống như là bị người ta nắm chặt mạng sống vậy. Dù cho lần này bọn họ tha cho chúng ta, thì sớm muộn gì cũng sẽ đâm chúng ta một đao thôi.”

“Thay vì chịu đựng, tôi thà rằng xây dựng một tổ chức khác, hoàn toàn tách riêng ra, tạo nên một trật tự mới.”

“Mấy hôm nay, tôi đang lên kế hoạch cho chuyện này. Tuy rằng năm đại gia tộc lâu đời cây to rễ sâu, nhưng năm đại gia tộc mới nổi do một tay anh tôi nâng đỡ cũng không hề kém.”

“Nếu bọn họ muốn đập vỡ bát cơm của chúng ta, thì chúng ta liền lật hết cả bàn của bọn họ.”

Nghe vậy, Diệp Lâm không nhịn được cười thành tiếng, nói: “Không hổ là em gái của Bạch Thủ Kỳ, đúng là có quyết đoán!”

“Ý tưởng của cô và tôi giống nhau!”

“Thật sao?” Thấy Diệp Lâm cũng nghĩ như vậy, Bạch Vi Vi thở nhẹ ra: “Tôi chờ anh về là để bàn bạc chuyện này với anh. Tôi còn đang lo lắng quyết định này có cấp tiến quá hay không?”

Dù cho bọn họ không xóa tên chúng ta, thì tôi cũng định lập một tổ chức mới:

“Rốt cuộc người khác nói đều không tính, chỉ có mình nói mới tính thôi.”

Đây là một cuộc tranh giành quyền lên tiếng, bọn họ sao có thể đứng yên để người ta quản lý mình được?

Sau đó, Diệp Lâm nói: “Dùng danh nghĩa của tôi tuyên bố với bên ngoài là chúng ta muốn lập một thương hội mới, hi vọng các doanh nhân ở Yến Kinh tích cực tham gia.”


“Ừ.” Bạch Vi Vi lấy ra một phần hồ sơ mà cô đã chuẩn bị sẵn, đưa cho Diệp Lâm xem thử.

Diệp Lâm xem xong thì khen ngợi liên tục: “Vậy là được rồi! Đi tuyên bố đi!”

“Nếu năm đại gia tộc đã xé rách da mặt thì cứ khai chiến đi!”

Bạch Vi Vi giao cho thư ký đi làm, sau đó phân tích: “Lực ảnh hưởng hiện nay của chúng ta không nhiều, chắc là ngoài đám người nhà họ Thôi đồng ý đứng về phía chúng ta, thì sẽ không có bao nhiêu người gia nhập chúng ta.”

Rốt cuộc thì năm đại gia tộc lâu đời đã lũng đoạn thị trường nhiều năm, công ty bình thường dù muốn thoát khỏi sự khống chế của bọn họ cũng không được,

thì làm sao dám mạo hiểm gia nhập thương hội mới?

Trừ khi là những người mới khởi nghiệp hoặc là các ngành sản xuất mới phát, không bị ảnh hưởng nhiều, mới đồng ý mạo hiểm liều một lần.

“Theo tính toán ban đầu, có thể đạt tỷ lệ 8:2 là coi như thành công.”

Bạch Vi Vi đã chuẩn bị sẵn danh sách, định tự mình đi thuyết phục từng công ty một.

“8:2 hả? Gô không tự tin vậy sao?” Diệp Lâm cười nói: “Một chuyến đi Phụng Thiên của tôi không phải là không công!”

Dứt lời, Diệp Lâm báo hết tin tức của hơn một trăm CEO của các công ty niêm yết đồng ý hợp tác bên Phụng Thiên cho Bạch Vĩ Vi.

“Hiện nay, nhà họ Trương ở Phụng Thiên cũng do tôi khống chết” Diệp Lâm nói thêm: “Quy mô nhà họ Trương không kém gì năm đại gia tộc lâu đời ở Yến Kinh.”


Nghe vậy, Bạch Vi Vi vui mừng nói: “Nếu có Phụng Thiên ủng hộ thì cục diện có thể là 3:7 hoặc 4:6.”

Diệp Lâm gật đầu. Chờ đến tháng sau, khi sản nghiệp dược phẩm của mình chính thức mở ra, trong tương lai sẽ có biết bao nhiêu đại lão thương nghiệp khóc lóc cầu xin gia nhập.

Đến khi ấy, tấn công phòng thủ thay đổi, năm đại gia tộc hoàn toàn bị mình đạp xuống chân.

“Ơ, phải rồi...” Diệp Lâm chợt nghĩ đến một chuyện: “Cô nói là năm đại gia tộc hợp tác, vậy là nhà họ Triệu cũng đứng ở mặt đối lập với chúng ta hả?”

Theo lý mà nói, bên trong năm đại gia tộc lâu đời, nhà họ Triệu còn nợ ân tình của mình, chắc là sẽ không bỏ đá xuống giếng mới đúng.

“Tình huống nhà họ Triệu khá là phức tạp.” Bạch Vĩ Vi nói: “Hiện nay ông cụ Triệu già rồi, đã rút ra phía sau, và người dẫn đầu gia tộc chính là con trai cả Triệu Thiên Thông.”

“Lần này là Triệu Thiên Thông tự ý quyết định. Ông cụ Triệu cực kì tức giận, thậm chí còn nhiều lần gọi điện thoại nói xin lỗi, bảo đảm rằng nhà họ Triệu sẽ không chấm dứt hợp tác với chúng ta.”

Triệu Thiên Thông là bác cả của Triệu Uyển Đình.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Lúc này, bí thư Susan đi vào báo tin: “Cô Triệu Uyển Đình xin gặp.”