Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 379: C379: Tiên nữ




Một bộ đồ trắng, lả lướt như tiên.

Khuôn mặt xinh đẹp, phong thái vô song, giống như là tiên hạ phàm, khiến mọi người xung quanh đều nhìn đến ngây người.

Nhất là đàn ông, ai cũng lộ ra vẻ mặt ngơ ngác. Còn phụ nữ thì đa số là ghen ghét. Thật sự khó có thể tin nổi trên thế giới này lại có một người xinh đẹp như: vậy!

“Tiên nữ... Đây chính là tiên nữ trong truyền thuyết hay sao?”

“Xinh đẹp quá đi! Đúng là tiên hạ phàm mài!”

“Trong sáng và quyến rũ, đúng là một sự hóa thân hoàn mỹ của phái nữ! Chỉ có thần tiên mới có cái loại khí chất này!”

Không chỉ có khách khứa xung quanh nhìn đến mức ngơ ngác, mà ngay cả Ninh Vũ Triết nhà họ Ninh có xuất thân cổ võ, khoảnh khắc nhìn thấy người đẹp tuyệt trần giống như tiên nữ trước mắt, cũng có chút ngẩn ngơ, thậm chí còn quên là đang đánh nhau với Diệp Lâm nữa.

“Hả?”


Chỉ có Ninh Tùng Sơn nhìn một cái là nhận ra thân phận của cô ta.

Ông ta thầm khó hiểu vì sao cô ta lại đến đây?

“Người đẹp kia... trông hơi quen quen...”

Ninh Vũ Triết nhìn nhìn rồi chợt giật mình, cảm thấy là mình đã gặp cô ta ở đâu rồi.

Hơn nữa, người có được khí chất và ngoại hình vượt mức bình thường như thế, không hề giống người trong thế giới người thường, mà giống như là đến từ cổ võ.

Ninh Vũ Triết vừa giật mình vừa vui mừng: “Chẳng lẽ... cô ấy cũng là cổ võ giả sao?”

“Đúng vậy!”

Ninh Tùng Sơn lạnh lùng nói: “Cô ta cũng là tộc nhân của bảy thị giống chúng taI”


Tuy rằng cô ta là người đẹp, vừa lên sân khấu là có thể hớp hồn chúng sinh. Nhưng mà đối với người tầm tuổi Ninh Tùng Sơn mà nói, thì mọi vẻ xinh đẹp cũng chỉ là lớp da bên ngoài bộ xương mà thôi.

“Thật ạ?”

Ninh Vũ Triết cực kì vui mừng: “Là nhà nào vậy? Con nói trông quen quen mà, hóa ra cũng là cổ võ!”

Nghe vậy, mọi người xung quanh đều giật mình.

“Thảo nào xinh đẹp như tiên nữ, hóa ra cũng là cổ võ giả!”

“Hôm nay cơn gió nào thổi vậy, lại có thêm một vị cổ võ giả đến đây nữa!”

“Nhà họ Diệp đúng là vẻ vang mà, có tới ba vị cổ võ giả tự mình đến đây!”

Lúc này, nghe mọi người bàn tán, ông cụ Diệp cảm thấy hơi mơ hồ, đầu óc. không đủ dùng.

Lại thêm một người cổ võ giả?

Tới đây làm gì?