Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 232: C232: Tôi là người giết ông




Như vậy thì ngay cả nhà họ Trương ở Phụng Thiên cũng phải cân nhắc xem có nên báo thù kẻ đã sát hại con trai mình hay không!

"Vút!"

Đối mặt với những mũi tên như đạn bay về phía mình, Khôi Lão gần như tuyệt vọng, nhắm mắt chờ chết.

Tuy nhiên, khát vọng sống sót mãnh liệt trong lòng vẫn khiến ông ta vô thức thực hiện hàng loạt phản ứng.

Ông ta xoay người lại, cởi chiếc áo choàng màu xám sau lưng ra, quấn quanh người mình.

Tiếp tục chạy!

Trong chốc lát.

Mũi tên đã trúng vào lưng Khôi Lão.

"Hự!"

Khôi Lão rên rỉ và vấp ngã nhưng vẫn cố gắng chống trọi, không ngã xuống đất.

"Đỡ được rồi..."

Khôi Lão thầm vui mừng.


Chiếc áo choàng xám trên người đã cứu mạng ông ta!

Phải biết là chiếc áo choàng màu xám mà Khôi Lão đang mặc cũng rất đặc biệt.

..

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Đây là bảo y được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác của gia tộc họ Khôi, bên trong chứa những sợi chỉ vàng đặc biệt, có thể che chắn mọi đòn tấn công, đao kiếm cũng không thể xuyên qua.

Tuy nhiên, mũi tên nặng tới cả ngàn cân của Kim Lũ Y vẫn xuyên thủng chiếc áo choàng xám, nhưng sau khi phần lớn sức mạnh của bị giảm bớt, nó cũng không gây ra vết thương chí mạng cho ông ta.

May mắn thoát chết, Khôi Lão không dám lơ là, tiếp tục chạy trốn.

"Hả? Chưa chết sao?"

Nhìn thấy cảnh này, Kim Lũ Y cũng rất ngạc nhiên, mũi tên của cô không xuyên qua được đối thủ ư?

Tuy nhiên, Kim Lũ Y không đắn đo quá lâu, tiếp tục rút cung tên, chuẩn bị thêm một mũi tên khác.

Nhưng ngay lúc đó... Bốp!

Khôi Lão mải bỏ chạy, không để ý rằng có một người đang đứng ngay trước mặt mình.


Ông ta va vào ngực đối phương, cảm giác như đâm vào một bức tường, lực dội lại khiến ông ta choáng váng.

"Ai đó?" Khôi Lão chạy vội đi, dậm chân lo lắng.

Khi ngẩng đầu lên, ông ta nhìn thấy một thanh niên cao lớn, lông mày như kiếm, đôi mắt sáng rực, thân hình phi thường, khiến người tôi có cảm giác áp bức như núi.

"Cậu... Cậu là?" Sắc mặt Khôi Lão cứng đờ, ông ta cảm giác được người trước mặt này có nét giống nhưng cũng có nét khác với Diệp Côn Luân mà ông ta cần đối phó.

Dù sao diện mạo của Diệp Côn Luân là diện mạo đã qua cải trang.

Còn người chặn đường trước mặt lại chính là Diệp Lâm.

"Nghe nói ông tới tìm tôi?" Diệp Lâm bình tĩnh hỏi: "Nếu đã tới cửa nhà tôi thì sao lại rời đi2"

“Cậu... Cậu thật sự là Diệp Côn Luân sao?” Khôi Lão sợ hãi.

"Ông không nhận ra tôi sao? ồ" Diệp Lâm chợt nhận ra, đưa tay sờ lên mặt: “Như vậy... Ông đã nhận ra rồi chứ?"

Diện mạo của Diệp Côn Luân lại xuất hiện, giống hệt như những bức ảnh mà Khôi Lão và những người khác đã xem.

"Cậu... Cậu... Rốt cuộc cậu là ai?"

Khôi Lão sợ hãi đến tái mặt, không ngờ khuôn mặt của Diệp Côn Luân lại có thể tùy ý thay đổi.

Vậy thì Diệp Côn Luân rất có thể là một bí danh! Danh tính thực sự của người là ai?

Diệp Lâm duỗi tay ra, kẹp cổ Khôi Lão rồi nhấc lên giống như nhấc một con gà con.

"Tôi là người giết ông!"