Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 391: C391: Một vài con kiến con dế mà thôi




Thập thất hoàng tử Tử Kiệt Dương của đế quốc Tử Tinh Đế Quốc và kia Ngao Hưng Liệt cấp Tinh Chủ đó cùng nhau bước tới.

"A! Giết!"những nô lệ bị rất nhiều người vây quanh đó, nhìn thấy Tử Kiệt Dương và Ngao Hưng Liệt đến, trong mắt toàn bộ lộ ra vẻ căm hận.

Đặc biệt là người đàn ông trung niên bậc ba cấp Tinh Vực cầm đầu, căm hận nhìn Tử Kiệt Dương và Ngao Hưng Liệt.

"Ồ? Đây không phải là người trên hành tinh Đồ Tâm ư? Sao cũng xuất hiện ở nơi này?" Tử Linh Kiệt hỏi Ngao Hưng Liệt phía sau.

"Thập Thất hoàng tử, chắc là những dư nghiệt này trốn ra được từ hành tinh Đồ Tâm, bị người ta bắt được, mới đem tới nơi này bán!" Ngao Hưng Liệt trả lời.

"Tử Linh Kiệt, Ngao Hưng Liệt, đừng để ta có cơ hội! Nếu không ta sẻ hủy diệt đế quốc Tử Tinh của ngươi!" người đàn ông bậc ba cấp Tinh Vực này tức giận quát lên.


"Ha ha! Chỉ bằng hành tinh Đồ Tâm đó của ngươi? Ta nhớ cường giả mạnh nhất của các ngươi cũng chỉ là một người bậc một cấp Tinh Chủ đúng không? Cường giả cấp Tinh Vực cũng chỉ có hai mươi người, thực lực như vậy mà còn mưu toan hủy diệt đế quốc Tử Tinh?" trong mắt Tử Kiệt Dương lộ ra một tia chế giễu.

“Hơn một trăm nô lệ này ta mua!" Tử Linh Kiệt trực tiếp nói.

Ngao Hưng Liệt phía sau lập tức bước ra, sau đó trực tiếp ném cho người buôn những nô lệ này một chút vũ trụ tệ.

"Ha ha! Thập thất hoàng tử, hơn một trăm nô lệ hành tinh Đồ Tâm này là của các ngươi!” người buôn bán nô lệ là một người đàn ông thấp bé vạm vỡ.

"Vậy mà đế Quốc Vũ Càn các ngươi lại dám buôn bán người hành tinh Đồ Thân, không biết quê hương bọn họ là hành tinh nô lệ của đế quốc Tử Tinh bọn ta ư?" Tử Kiệt Dương lạnh lùng nói.

"Ha ha! Thập thất hoàng tử, những kẻ này không phải ta bắt trên đế quốc Tử Tinh, đế quốc Tử Tinh các ngươi đại khai sát giới, khiến cho một hành tinh Đồ Tâm đang yên ổn trở thành một hành tinh nô lệ, những người này đều là trốn ra được, bị ta bắt lấy! Ngươi còn phải cảm ơn ta đó!" người đàn ông thấp bé vạm vỡ đó rõ ràng là một trong ba đế quốc của hệ ngân hà – đế quốc Vũ Càn, thực lực đế quốc Vũ Càn không kém gì đế quốc Tử Tinh.

"Ngao tướng quân, hành tinh Đồ Tâm đó còn có người khác trốn ra không?" Tử Kiệt Dương lập tức hỏi Ngao Hưng Liệt.

"Thập thất hoàng tử, ngoại trừ khoảng một trăm người này, hành tinh Đồ Thân không còn người trốn thoát, những người này giải quyết sau, chúng ta sẽ không còn hậu họa gì nữa! Người của hành tinh Đồ Thân sẽ đời đời kiếp ở trên hành tinh Đồ Tâm, chịu khống chế của chúng ta, tạo nên giá trị khổng lồ cho quốc chủ đại nhân!" Ngao Hưng Liệt lập tức nói.

"Tốt!" Tử Kiệt Dương thoả mãn gật đầu.

"Thập thất hoàng tử, đây là phương pháp khống chế hơn một trăm tên hành tinh nô lệ Đồ Tâm này, bây giờ vận mệnh của những nô lệ này toàn bộ thuộc về sự khống chế của ngươi!" tên buôn nô lệ đế quốc Vũ Càn cười lớn nói, đưa một thứ giống như điều khiển từ xa cho Tử Kiệt Dương.


Trên mặt một trăm linh mấy người hành tinh Đồ Tâm tràn ngập vẻ căm hận, thế nhưng trong mắt lại tràn ngập sự bi ai. Tim và thân thể bọn nọ bị cấy một loại vật chất mãnh liệt, hoàn toàn bị khống chế, sự sống chết hiện giờ hoàn toàn nằm do Tử Kiệt Dương khống chế.

"Người tộc Đồ Tâm chúng ta sẽ không từ bỏ! Cho dù hiện giờ đế Quốc Tử Tinh các ngươi cường đại, thế nhưng một ngày nào đó, đế quốc Tử các ngươi Tinh cũng sẽ giống người tộc Đồ Tâm bọn ta, bị coi là nô lệ!" người đàn ông trung niên bậc ba cấp Tinh Vực đó căm thù nói.

"Ha ha! Ta không biết đế quốc Tử Tinh chúng ta có bị diệt hay không, thế nhưng ta biết các sẽ chết ngay lập tức!" trong mắt Tử Kiệt Dương lộ ra một tia ánh sáng lạnh lẽo, sau đó không chút do dự bóp nát thứ trông giống như điều khiển từ xa trong tay.

Sau khi vật này bị hủy diệt, nơi tim của hơn một trăm người tộc Đồ Tam này đều nứt ra, trong mắt bọn họ tràn ngập sự căm thù nhìn Tử Kiệt Dương và Ngao Hưng Liệt, đến chết cũng không nhắm mắt.

Chỉ trong một giây thời gian ngắn ngủi, hơn một cường giả cấp Tân Vực và một hơn một trăm người tộc Đồ Tâm tử vong toàn bộ!

"Ha ha! Thập thất hoàng tử quả nhiên hào phóng, nô lệ cấp Tinh Vực và nô lệ cấp Tân Tinh này nói không cần là không cần!” người đàn ông thấp bé vạm vỡ cười to nói. Đương nhiên ông ta không quan tâm tới tính mạng của những người này.

"Một vài con kiến con dế mà thôi! Muốn giết thì giết thôi!" Tử Kiệt Dương lạnh nhạt nói, dường như gi ết chết hơn một trăm người này như giẫm chết một con dế con kiến vậy.


"Diệt trừ những dư nghiệt tộc Đồ Tâm này, lần này đế quốc Tử Tinh ở phía trên các người có thể hoàn toàn khống chế hành tinh Đồ Tâm rồi! Những người trên hành tinh Đồ Tâm này rất am hiểu chế tạo máy móc đó! Hoàn toàn có thể tạo ra giá trị!" người đàn ông thấp bé vạm vỡ nói.

"Đây không phải việc mà đế quốc Vũ càn các ngươi có thể nhúng tay, thi thể những người tộc Đồ Tâm này ta không cần nữa! Tặng cho ngươi đó!" Tử Kiệt Dương lạnh lùng liếc mắt nhìn những người tộc Đồ Tâm này, sau đó lập tức sải bước rời đi.

Ngao Hưng Liệt cũng theo sát phía sau.

Dương Thiên đứng phía xa, mắt những người tộc Đồ Tâm này vẫn chưa nhắm lại, trong mắt tràn đầy oán hận, còn có một tia tuyệt vọng.

Cả hành tinh của bọn họ bị đế quốc Tử Tinh h0àn toàn biến thành một hành tinh nô lệ, vĩnh viễn mất đi tự do.

Dương Thiên nắm chặt nắm đấm của mình, đây chính là vũ trụ! Vũ trụ tàn khốc!