Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 344: C344: Có giao không




“Bùm!”

Đột nhiên, một kiếm quang lao tới. Uy Đế chờ mãi, cuối cùng cũng bắt được một sơ hở của Dương Thiên, lập tức tấn công hắn.

Eo Dương Thiên xuất hiện một vết thương sâu khoảng chừng ba centimet, xuất hiện vài giọt máu. Nhưng ngay sau đó, vết thương này nhanh chóng khép miệng lại, cả máu cũng một lần nữa dung hợp vào trong cơ thể hắn, biến mất không thấy bóng dáng.

“Cái gì?” Uy Đế kinh hãi. Ông ta là cường giả cấp S đỉnh phong, thế mà dốc toàn lực cũng chỉ có thể khiến Dương Thiên bị thương một chút, vết thương còn nhanh chóng khép miệng lại. Ông ta mới chỉ không gặp Dương Thiên chưa tới hai tháng!

Sắc mặt Uy Đế xanh mét.

“Ha ha! Đòn công kích của Uy Đế đại nhân cũng chẳng ra sao!” Dương Thiên cười to, cảm nhận đòn tấn công này của Uy Đế. Hắn cảm giác Uy Đế phải tăng lực công kích lên mấy lần nữa thì mới có thể khiến hắn trọng thương.

Bây giờ Luyện xương cảnh của hắn đã viên mãn, vượt xa cường giả cấp S đỉnh phong! Đủ để địch được thiên tài lĩnh ngộ một tia pháp tắc Long Kinh Thiên.

“Hừ! Dương Thiên, cho dù cậu có lợi hại như thế nào đi nữa thì không phải cũng đã bị tôi làm cho bị thương rồi đó sao! Hôm nay, chỉ dựa vào con chim ưng khổng lồ này thì cậu đừng mơ thoát được khỏi vòng vây!” Uy Đế lạnh lùng nói.


“Thế sao?” Dương Thiên hơi mỉm cười, sau đó lộ ra nụ cười lạnh lùng.

Dương Thiên nhìn thấy nụ cười này thì cảm thấy có gì đó không thích hợp. Ngay sau đó, trước người Dương Thiên lóe lên, một bóng dáng thật lớn xuất hiện.

“Không ổn! Mau lùi lại!” Uy Đế vội vàng hét lên, sắc mặt lộ rõ vẻ kinh hãi.

Một con sói xám một sừng khổng lồ xuất hiện trước người Dương Thiên, nó gầm lên một tiếng, sau đó tấn công về phía những cường giả cấp S của Liên minh chúng thần.

“Phụt!” “Phụt!”

Đại Lang xuất hiện quá đột ngột, ba cường giả cấp S sơ cấp không phản ứng kịp, lập tức phun ra mấy ngụm máu tươi, cả người bật ngửa ra sau, hiển nhiên đã bị trọng thương!

Cuộc chiến lập tức có biến!

Bên cạnh Dương Thiên là một con sói xám một sừng dài hơn 300 mét. Nó bảo vệ Dương Thiên, như hổ rình mồi nhìn nhóm người Uy Đế.

Phía bên kia, Đại Ưng gầm lên, hai cánh vẫy mạnh, cuối cùng cũng thoát khỏi sự trói buộc của mười vị cường giả cấp S. Nó vỗ cánh bay đi, một cường giả cấp S sơ kỳ lập tức rơi xuống đất, hôn mê bất tỉnh. Đại Ưng giương cánh bay tới bên người Dương Thiên.

Một người thanh niên và hai con cự thú cấp S đỉnh phong đối đầu với đông đảo cường giả cấp S của Liên minh chúng thần!

“Uy Đế! Nếu như thế này thì sao?” Dương Thiên nhìn Uy Đế, lạnh lùng nói.

“Hừ! Chỉ dựa vào hai con cự thú mà thôi!” Uy Đế lạnh lùng nói, nhưng ánh mắt nhìn về phía hai con cự thú kia lại có cả một chút hâm mộ.

Ông ta không biết Dương Thiên kiếm ở đâu ra được những con cự thú cấp S như thế này, cho dù là con nào thì thực lực cũng không thua kém gì ông ta!


Vừa rồi bọn họ liên thủ còn có thể đối phó được với Dương Thiên và chim ưng khổng lồ. Nhưng mà bây giờ lại có thêm một con sói xám khổng lồ cấp S đỉnh phong, bọn họ sợ là không phải đối thủ của Dương Thiên!

“Giao Thần châu bất hủ ra đây!” Dương Thiên nhìn Uy Đế nói.

Lúc trước hắn muốn trao đổi với Uy Đế, nhưng Uy Đế lại trực tiếp từ chối hắn. Không còn cách nào khác, Dương Thiên chỉ có thể cưỡng chế cướp đoạt, nhưng cho tới bây giờ hắn cũng không hề gi ết chết người nào của Liên minh chúng thần.

Hắn vô cùng mong muốn có được Thần châu bất hủ, thế nên không muốn Uy Đế trong cơn tức giận mà hủy đi nó!

“Hừ! Dương Thiên, cậu đừng có mà mơ tưởng! Thần châu bất hủ là bảo vật truyền thừa của gia tộc chúng tôi, tôi sẽ không bao giờ giao nó cho cậu đâu!” Uy Đế lạnh lùng nói, vẫn không chịu nhượng bộ.

“Thế sao?’ Dương Thiên híp mắt lại, chuyện đã đến nước này rồi mà Uy Đế vẫn ngoan cố như vậy.

Dương Thiên không nhường nhịn nữa. Hắn vung tay lên, ngay sau đó Đại Lang và Đại Ưng trực tiếp nhảy về phía nhóm cường giả cấp S của Liên minh chúng thần, bắt hai cường giả cấp S đi tới trước mặt Dương Thiên.

Dương Thiên bóp chặt cổ họng của hai cường giả cấp S sơ cấp này, lạnh lùng nhìn Uy Đế: “Có giao ra không?”

“Dương Thiên, cậu đừng có mà quá đáng!” Uy Đế tức giận nói, nhưng ông ta cũng không phải đối thủ của Dương Thiên và hai con cự thú.


“Xem ra là không muốn giao rồi.” Dương Thiên lắc đầu, sau đó nhìn về phía hai cường giả cấp S sơ cấp trong tay: “Là Uy Đế không muốn cứu các người, chỉ là một hạt châu thôi mà, thế mà cũng không nỡ lấy ra.”

Dương Thiên thở dài một hơi, sau đó hai tay khẽ dùng sức, hai cường giả lập tức bị Dương Thiên bóp nát yết hầu, tử vong.

Đại Ưng và Đại Lang lại nhanh chóng bắt thêm hai người nữa!

Dương Thiên vẫn giữ chặt cổ họng bọn họ, lạnh lùng nhìn Uy Đế, nói: “Có giao không?”

Khi Dương Thiên hỏi câu này, toàn bộ Liên minh chúng thần đều chìm vào im lặng. Trên tay Dương Thiên là hai cường giả cấp S, cường giả hàng đầu thế giới, thế nhưng trong tay hắn lại hoàn toàn không có sức phản kháng.

Bọn họ nhìn về phía Dương Thiên, ánh mắt ngập tràn sợ hãi. Đối mặt với toàn bộ Liên minh chúng thần mà Dương Thiên còn có thể chiếm được ưu thế như thế này, đúng là khiến người ta phải sợ hãi!

Lúc này, Dương Thiên giống như một ác ma, không ngừng phá hủy phòng tuyến tâm lý của bọn họ.

Bọn họ biết mục đích Dương Thiên tới đây, ánh mắt theo bản năng nhìn về phía Uy Đế. Nếu như Uy Đế không chịu giao Thần châu bất hủ ra thì hai vị cường giả cấp S trên tay Dương Thiên chắc chắn sẽ chết!