Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 260: C260: Luyện huyết cảnh viên mãn sủng vật cấp s 1




“Lúc trước ngươi đã dùng Hỏa sơn linh dịch để rèn luyện bảy lần Luyện máu rồi. Lần này, để giải quyết hoàn toàn tai họa ngầm, ngươi hãy dùng Địa tâm thối nhũ để luyện lại một lần nữa!” Huyền Hư đạo nhân nói.

Dương Thiên gật đầu, hắn cất 20.000 giọt Địa tâm thối nhũ vào trong long phượng nguyên châu. Nhìn 10.000 giọt còn sót lại, Dương Thiên nhanh chóng nhảy vào.

Bây giờ không còn cảm giác nóng bỏng nữa, Dương Thiên chỉ cảm thấy có một luồng mát lạnh tràn ngập thân thể.

Dương Thiên vận chuyển Luyện thể quyết, Địa tâm thối nhũ dần dần được hắn hấp thu, tiến vào trong da thịt, kinh mạch, máu.

Không hề đau đớn một chút nào, Dương Thiên chỉ cảm thấy cả người mát lạnh, dường như mỗi tế bào đều đang nhảy nhót. Xương cốt và kinh mạch trên người Dương Thiên cũng nhanh chóng trở lại vị trí cũ, không ngừng lột xác.

Địa tâm thối nhũ trong hố to đã giảm bớt, trên da Dương Thiên xuất hiện những tạp chất màu đen, còn kèm theo cả chút ánh hồng. Đây chính là những Hỏa sơn linh dịch còn sót lại, bị Địa tâm thối nhũ bài trừ ra ngoài.

Trái tim Dương Thiên nhảy nhót kịch liệt, tốc độ tái sinh cơ thể càng tăng lên, máu cũng tràn ngập thân thể.

Mỗi tế bào trên người Dương Thiên đều đang run rẩy, khí thế cũng càng lúc càng khác thường.


Dùng Địa tâm thối nhũ để tu luyện hoàn toàn không có tai họa ngầm, Dương Thiên có thể trực tiếp hoàn thành chín lần rèn luyện!

Chờ kết thúc tu luyện thì hắn có thể đạt tới Luyện Huyết cảnh viên mãn. Đến lúc đó có là cấp S thì hắn cũng không sợ nữa!

Nháy mắt đã ba ngày trôi qua.

Dương Thiên lặng lẽ ngồi trong hố lớn. Lúc này 10.000 giọt Địa tâm thối nhũ chỉ còn dư lại khoảng mấy trăm giọt, còn số còn lại đã bị Dương Thiên hấp thu hết vào trong cơ thể.

Trong ba ngày này, thân thể Dương Thiên trải qua những thay đổi vô cùng lớn, tất cả máu thịt và kinh mạch đều trở nên cứng cỏi hơn.

Lúc này trên người Dương Thiên đều là chất lỏng màu đen, đây là tạp chất được bài trừ ra khỏi người hắn.

Dương Thiên ngồi yên lặng như vậy suốt ba ngày, cuối cùng cũng mở mắt ra.

“Bùm!”

Một luồng khí thế vô cùng mạnh mẽ dâng lên trong người Dương Thiên, loại khí thế này đạt tới cấp A đỉnh phong, sau đó vẫn không ngừng tăng lên. Tiếp đó, dường như đã đột phá tới cực hạn nào đó, khí thế trong người Dương Thiên đột nhiên bùng nổ, toàn bộ nham thạch trong sơn động đều bị khí thế này làm cho run rẩy.

Dương Thiên nắm chặt hay tay, cảm nhận được lực lượng kh ủng bố trong thân thể mình, gương mặt tràn đầy ý cười.

Sau khi dùng mười nghìn giọt Địa tâm thối nhũ để tu luyện, hắn đã thanh lọc toàn bộ cơ thể, bên trong không còn bất cứ tạp chất nào nữa. Toàn thân Dương Thiên trắng mịn như ngọc, da thịt cứng cỏi, kinh mạch rộng lớn.

Nhịp tim hắn đập liên tục, máu tươi cũng chảy khắp toàn thân. Tất cả nội tạng, kinh mạch, máu thịt đều không ngừng lột xác!

Hắn nắm chặt tay, sức mạnh bùng nổ.

Dương Thiên cảm giác thấy thực lực của mình phải tăng hơn trước ít nhất mười lần!


Luyện da, luyện thịt, luyện gân, luyện máu, bốn cảnh giới đều đạt được hoàn mỹ. Bây giờ Dương Thiên không cần phải tu luyện mà thể chất cũng có thể tăng cường không ngừng!

Dương Thiên cảm giác bây giờ mình chỉ còn kém Hải Thần Poggs một chút thôi, chênh lệch không nhiều lắm. Nhưng hai người chưa giao thủ thì hắn cũng không biết thực lực hiện tại của mình đang ở cấp độ nào.

Nhưng Luyện huyết cảnh đã viên mãn rồi, Dương Thiên rốt cuộc cũng có thể yên lòng! Từ giờ trở đi, hắn có thể chiến đấu được với cường giả cấp S.

Ánh mắt Dương Thiên chuyển hướng về phía Long phượng nguyên châu, nhìn con mãng xà dài hơn năm mươi mét đang bị trói buộc trong đó, không thể nhúc nhích.

Ý thức của Dương Thiên vừa động, thân hình to lớn của đại mãng xà lập tức xuất hiện trước người Dương Thiên.

Mãng xà khổng lồ bị trói hơn nửa năm, vừa thấy được tự do thì vô cùng hưng phấn. Nhưng nhìn thấy Dương Thiên thì ánh mắt nó lập tức trở nên dữ tợn, còn có cả chút sợ hãi.

“Xì xì!”

Mãng xà khổng lồ nhìn chằm chằm Dương Thiên nhưng không tấn công. Nó cảm nhận được một khí tức lấn át nó trên người Dương Thiên, mãng xà quay người muốn chạy.

Thân hình to lớn của nó lập tức chui vào trong một cửa động. Nó muốn gào thét điên cuồng, nó là sinh vật cấp A đỉnh phòng, là vương giả ở bí cảnh Sahara, thế mà lại bị vây nhốt trong Long phượng nguyên châu không thể nhúc nhích. Loại tra tấn này gần như khiến nó phát điên, mãng xà khổng lồ đạt tới cấp độ này thì cũng có một chút trí tuệ...

Tuy nhiên, mãng xà vừa mới chui được vào trong một cửa động thì lại cảm thấy đuôi mình bị một bàn tay to khỏe nắm chặt lại. Nó không chống đỡ được, bị sức lực này kéo giật lại sau.


“Xì xì!”

Mãng xà tức giận vô cùng. Sau khi bị kéo ngược lại, nó điên cuồng nhìn con người nhỏ bé đang túm chặt lấy đuôi nó, tức giận vô cùng, há miệng định cắn con người nhỏ bé kia.

“Bùm!”

Nhưng mà, khi đầu của nó chỉ còn cách con người này chưa đến nửa mét thì con người nhỏ bé kia đã vươn tay ra túm lấy đầu nó, ném một cách thô bạo.

“Rầm!”

Mãng xà khổng lồ không có sức phản kháng, nó chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh khủng khiếp ập đến, sau đó thân thể đã nện thẳng lên vách đá.

Dương Thiên nhảy người đến bên cạnh mãng xà, vẻ mặt mang theo ý cười.

Trước đây con mãng xà này đã khiến hắn tuyệt vọng vô cùng. Nhưng không ngờ, chưa tới một năm, thực lực của hắn đã hoàn toàn vượt xa nó.