Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 255: C255: Lần đầu tiên giao thủ với hải thần




“Ha ha, tìm được rồi!” Hải Thần Poggs bay trên không, cuối cùng cũng tìm thấy Dương Thiên. Ông ta chậm rãi bay xuống bên cạnh Dương Thiên, gương mặt tràn đầy ý cười: “Dương Thiên, thu hoạch cũng không tồi nhỉ!”

Ông ta đáp xuống mặt đất.

Dương Thiên nhìn thấy người đàn ông trung niên nho nhã đột nhiên xuất hiện trước mặt thì trái tim bỗng nhiên đập thình thịch. Người đàn ông trước mắt hắn có thực lực vô cùng kh ủng bố!

Bay trên không trung! Đây là một vị cường giả cấp S!

“Xin tự giới thiệu một chút, tôi là Poggs, rất vui được làm quen với cậu, Dương Thiên!” Hải Thần Poggs có nét mặt vô cùng nho nhã, nói chuyện cũng hòa đồng. Ông ta nhìn Dương Thiên, nở một nụ cười ôn hòa.

“Hải Thần!” Vẻ mặt Dương Thiên vô cùng khó coi. Mặc dù Hải Thần Poggs có thái độ không tồi, nhưng Dương Thiên lại cảm thấy lạnh sống lưng.

Vừa rồi hắn trầm mê trong bí cảnh, quên mất sự hiện diện của Hải Thần. Hắn biết trước đó William đã liên lạc với Hải Thần, lúc trước hắn dự định đánh chết mấy người của Liên minh chúng thần, sau đó kiểm tra thực lực của mình và những cường giả cấp A đỉnh phong khác chênh lệch thế nào, sau đó sẽ rời đi.

Nhưng mà sự xuất hiện của các thành viên của Long tổ, và cả bí cảnh này đột nhiên hiện ra, khiến hắn thả lỏng cảnh giác, cho rằng mình đã an toàn.


“Trốn!” Dương Thiên không chút do dự, thân thể lóe lên như một con báo, nhanh chóng chạy về phía xa.

Hắn không dám chắc thực lực của mình có thể so được với Hải Thần cấp S!

“Ha ha, Dương Thiên, cậu chạy làm gì chứ? Ở lại tâm sự một chút nào!” Hải Thần Poggs mỉm cười.

Nhìn theo bóng lưng Dương Thiên, Poggs vẫn giữ nguyên nụ cười, thân thể bay lên không trung, chậm rãi đuổi theo hắn.

Ông ta khẽ vung tay lên, trong không khí lập tức xuất hiện những giọt nước, chỉ có điều những giọt nước này có sức công phá không khác gì những viên đạn, vọt về phía Dương Thiên.

Tốc độ của những giọt nước này gần như vượt qua cả tốc độ của âm thanh, nháy mắt đã lao tới bên cạnh Dương Thiên.

Dương Thiên cũng vung tay lên, trước mặt hắn xuất hiện một bức tường nước dày dặn, định ngăn chặn những giọt nước đó.

Nhưng mà bức tường nước này không có chút tác dụng nào, lập tức bị xuyên qua.

“Bùm!”, “Bùm!”

Khi những giọt nước này chạm tới người Dương Thiên, hắn chỉ cảm thấy thân thể mình đụng phải cả một ngọn núi. Cho dù có Kim sắc khải giáp và phòng ngự hệ thủy ngăn cản nhưng ngực hắn cũng run lên, không nhịn được mà phun ra một ngụm máu.

Không ít giọt nước bắn lên chân hắn, trực tiếp xuyên qua da thịt mà bay sang bên kia, mang theo những giọt máu.

Thân thể Dương Thiên đã trải qua quá trình rèn luyện và biến hóa không ngừng, cho dù bị xe tải đè lên chân cũng không thể tạo thành thương tổn, thế mà bây giờ lại bị mấy giọt nước xuyên qua. Hắn như một miếng bọt biển, yếu ớt mỏng mang vô cùng.

Đây chính là thực lực của cường giả cấp S sao? Sắc mặt Dương Thiên vô cùng u ám.


Chỉ là một đòn tấn công đơn giản mà lại có thể ẩn chứa thực lực mạnh mẽ đến như thế, cường giả cấp S là một cảnh giới hoàn toàn khác với những cấp khác.

Dương Thiên dám khẳng định bây giờ Hải Thần vẫn còn chưa dốc hết toàn lực.

“Ha ha, Dương Thiên, cậu cảm thấy uy lực của những giọt nước đó thế nào?” Hải Thần Poggs hờ hững nói. Sau đó, ông ta khẽ động một ngón tay, những giọt nước giống như những viên đạn tiếp tục lao về phía Dương Thiên.

Ông ta thích nhất là cảm giác được trêu chọc thiên tài, nhất là những thiên tài giống như Dương Thiên. Lúc này ông ta tràn ngập cảm giác vui sướng.

Poggs nhìn qua thì có vẻ rất hòa đồng và lương thiện, nhưng thực ra ông ta chính là người quái dị nhất trong các cường giả của Liên minh chúng thần.

Dương Thiên điên cuồng chạy trốn, nhưng những giọt nước kia lại không ngừng bắn lên hai chân hắn. Tuy nhiên, Dương Thiên cũng đã rèn luyện bảy lần Luyện huyết cảnh, sức khôi phục kinh người. Những lỗ máu trên người hắn vừa mới xuất hiện thì đã được khôi phục nhanh chóng.

“Ồ? Cũng có chút năng lực đấy!” Hải Thần Poggs nhìn thấy điều này thì ngạc nhiên nói một câu, sau đó lại vung tay lên. Lần này, những giọt nước to gấp đôi lúc trước, trút toàn bộ lên người Dương Thiên, hơn nữa, gần như đều tập trung lên hai chân hắn.

Ông ta cảm nhận được lực phòng ngự nửa người dưới của Dương Thiên thấp hơn rất nhiều.

“Bùm!”, “Bùm!”


Những giọt nước điên cuồng nện lên hai chân Dương Thiên, chẳng mấy chốc chân hắn đã thủng mấy chục lỗ. Thân thể Dương Thiên lảo đảo, suýt chút nữa ngã lăn ra đất. Nhưng mà, hắn nhanh chóng đứng dậy, Dương Thiên biết, một khi mình ngã thì chắc chắn sẽ chết.

Dương Thiên không ngừng chạy trốn, máu chảy dài trên mặt đất. Nơi này hoang vắng không một bóng người, vệt máu dài trên đất nhìn càng thêm quỷ quái.

Ánh mắt Dương Thiên đầy vẻ điên cuồng, hai chân đau đớn vô cùng, mỗi bước chạy của hắn đều phải chịu những đau đớn thống khổ. Những giọt nước kia giống như vô cùng vô tận, khiến hai chân hắn thủng như cái sàng.

Dương Thiên nhìn Hải Thần đang chậm rãi bay trên không, ánh mắt tràn đầy thù hận. Hắn cảm giác thấy cái chết cách mình càng lúc càng gần.

Nửa tiếng trôi qua, Dương Thiên vẫn không ngừng chạy trốn, gương mặt Hải Thần Poggs cũng bắt đầu có chút thay đổi. Ông ta cảm thấy Dương Thiên giống như con gián đập mãi không chết, hắn đã chịu bao nhiêu đợt công kích như vậy rồi, thế mà vẫn không có chút tổn thương nào.

Ông ta không khỏi cảm thán nghị lực của Dương Thiên.

Nhưng mà hôm nay Dương Thiên nhất định phải chết. Poggs nhìn theo bóng lưng của Dương Thiên, quyết định không chơi đùa hắn nữa. Ông ta chuẩn bị tung ra một đòn chí mạng, g iết chết Dương Thiên!