Cường Giả Đô Thị

Chương 113: 113: Ngoan Cố





Trái tim hưng phấn của Dương Thiên lập tức nguội lạnh, giống như bị hất một gáo nước đá, lạnh lẽo đến thấu xương.

Nếu Long tổ cũng không có cách nào, vậy thì hắn còn có thể làm thế nào đây? Nếu Huyền Hư đạo nhân ngủ mấy chục năm mới tỉnh thì còn tác dụng gì nữa?
Dương Thiên không nói gì, mặc dù kết quả này cũng nằm trong dự liệu của hắn, nhưng đến khi được nghe thấy tận tai thì vẫn khó tiếp thu.

“Dương Thiên, anh đừng lo lắng, nói không chừng một thời gian nữa Long Kinh Thiên tiền bối sẽ quay về, đến lúc đó tôi sẽ đi cầu xin ông ấy, nhất định có thể chữa trị khỏi cho anh!” Long Thiên Y lập tức an ủi Dương Thiên.

Dương Thiên cười khổ một tiếng, một lát sau mới thu liễm được tâm trạng của mình.

Hắn cung kính nhìn Hoàng Thừa Quốc: “Tổ trưởng, có thể sắp xếp cho tôi gặp Từ Ngọc Cường lão nhân không?
Dương Thiên không muốn từ bỏ cơ hội duy nhất này, vẫn muốn thử một lần nữa.

“Dương Thiên! Haizz!” Hoàng Thừa Quốc thở dài một hơi: “Được rồi, tôi sẽ nói với Từ Ngọc Cường lão nhân một chút, sắp xếp cho hai người gặp nhau.”
Ông ta cũng muốn Dương Thiên có thể bình phục, nhưng lại không thể bắt ép Từ Ngọc Cường lão nhân giao quả Thánh anh ra được.


Chỉ hi vọng Dương Thiên có thể lay động ông già bảo thủ đó.

Điều khiến mọi người ngạc nhiên chính là Từ Ngọc Cường lão nhân lại trực tiếp đồng ý gặp Dương Thiên.

“Cậu chính là Dương Thiên à?” Từ Ngọc Cường lão nhân nhìn thoáng qua Dương Thiên, hài lòng gật đầu: “Quả nhiên không tồi, chẳng trách Thừa Quốc lại xem trọng cậu như vậy.”
Trong lòng Từ Ngọc Cường đạo nhân cũng rất tiếc, lúc trước ông ta còn muốn nhận Dương Thiên làm đồ đệ.

“Từ tiền bối!” Dương Thiên cung kính nói: “Tôi biết tiền bối cũng biết tình trạng thân thể của tôi, thế nên tôi đến đây muốn xin tiền bối ban cho tôi một quả Thánh anh.”
“Quả Thánh anh quý hiếm đến mức nào, cậu chỉ là một cấp D đỉnh phong, làm sao tôi có thể giao nó cho cậu được chứ?” Từ Ngọc Cường lão nhân khẽ cười, hờ hững nói.

Dương Thiên cũng bình tĩnh trả lời: “Tôi tu luyện được mấy tháng, không ngừng đột phá, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã có thể đạt tới cấp D đỉnh phong! Theo tiến độ đó, Dương Thiên tôi nhất định sẽ có thể đạt tới thực lực vương giả cấp B, thậm chí là hoàng giả cấp A!”
Dương Thiên có tự tin này, Luyện thể quyết là một pháp môn nghịch thiên.

Hắn đã luyện xong Luyện da cảnh và Luyện thịt cảnh rồi! Chỉ cần luyện gân viên mãn là hắn có thể trở thành cường giả cấp B đỉnh phong!
Dựa vào năng lực của hắn, khi viên mãn, thậm chí có thể uy hiếp được hoàng giả cấp A!
Tuy nhiên, những lời nói tự tin của hắn trong mắt Từ Ngọc Cường lão nhân lại trở thành tự cao tự đại.

“Cuồng vọng vô tri!” Từ Ngọc Cường lão nhân lắc đầu, trong lòng bắt đầu cảm thấy thất vọng với Dương Thiên.

Ông ta nói thẳng: “Cậu có biết toàn bộ Long tổ có bao nhiêu người cấp D không? Bao nhiêu người cấp C? Cấp B? Cấp A?”
Từ Ngọc Cường lão nhân hỏi xong thì tự trả lời: “Toàn bộ Long tổ có hơn 900 người.

Cấp D và thấp hơn là 730 người! Hơn một trăm người người cấp C! Hơn sáu mươi người cấp B! Nhưng cấp A chỉ có khoảng hai mươi ba mươi người! Tôi đây hồi còn trẻ cũng không dám ngông cuồng nói mình có thể đạt tới cấp A, điều đó chứng tỏ việc tu luyện vô cùng gian nan!”
Nói xong, Từ Ngọc Cường lão nhân nhìn thoáng qua Dương Thiên, vẻ mặt tiếc nuối: “Quay về đi! Tôi mặc dù có quả Thánh anh nhưng là để dùng cho những người thực sự quan trọng.


Đáng tiếc, trong lòng tôi, cậu không nằm trong danh sách những người quan trọng đó!”
Sắc mặt Dương Thiên hơi biến hóa một chút, hắn nói câu nào cũng là thật, nhưng Từ Ngọc Cường lão nhân lại không tin, hắn cũng không có biện pháp nào khác.

Dương Thiên cung kính nhìn Từ Ngọc Cường lão nhân: “Từ tiền bối, vậy thì ông có thể cho tôi mượn quả Thánh anh hay không? Sau này tôi sẽ trả lại bằng hai quả Huyền cảnh.”
Hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn dùng quả Huyền cảnh để trao đổi.

Hắn thực sự có hai quả Huyền cảnh.

“Xét về công dụng và hiệu quả thì quả Huyền cảnh đều tốt hơn quả Thánh anh, cậu đi đâu tìm quả Huyền cảnh đổi cho tôi đây? Nếu như cậu có thể lấy ra ngay bây giờ thì tôi sẽ lập tức đổi quả Thánh anh cho cậu, quyết không hai lời.” Từ Ngọc Cường lão nhân hờ hững nói: “Cậu có sao?”
Dương Thiên im lặng không nói gì, hắn không thể nói bí mật của Long phượng nguyên châu được.

Dương Thiên cẩn thận suy nghĩ: “Bây giờ tôi không có, nhưng Dương Thiên này có thể bảo đảm, chỉ cần vài năm nữa, Dương Thiên tôi nhất định có thể mang hai quả Huyền cảnh đến trước mặt Từ lão!”
“Ha ha!” Từ Ngọc Cường lão nhân nhìn Dương Thiên, trong mắt đều là sự thất vọng.

Lúc trước ông ta cảm thấy khá có thiện cảm với Dương Thiên, nhưng bây giờ lại chỉ thấy người trẻ tuổi này tự cao tự đại.


Người như vậy ông ta gặp nhiều rồi, không có khả năng đạt được thành tựu.

“Từ lão, Dương Thiên tôi có thể thề! Đến lúc đó tôi chắc chắn đưa hai quả Huyền cảnh tới cho ông! Ông có bốn quả Thánh anh, chỉ cần cho tôi một quả là được! Dương Thiên nhất định vì Từ lão mà sống chết không màng!” Dương Thiên thấy Từ Ngọc Cường lão nhân yên lặng không nói gì thì hơi kích động.

“Hừ! Tôi có mấy quả Thánh anh thì liên quan gì đến cậu? Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không cho cậu quả Thánh anh đâu!” Từ Ngọc Cường lão nhân tức giận nói.

“Từ tiền bối, lúc trước ở trong bí cảnh Sahara, tôi vì Long tổ mà giành được tận mười chín Nhụy h0a màu tím và không ít kỳ trân dị quả.

Hơn nữa, cũng nhờ tôi mà các thế lực của các tổ chức khác đều bị tiêu diệt trong bí cảnh, chỉ có các thành viên Long tổ chúng ta bình an vô sự.

Chẳng lẽ bao nhiêu công lao như vậy cũng không đổi được một quả Thánh anh hay sao?” Dương Thiên hỏi.