Tất cả những người những người có mặt trong Cẩm Tú Lâu đều quay đầu lại nhìn.
Hàng trăm cặp mắt nhìn chằm chằm vào Tiết Ninh, Lý Nam và những người khác, nếu nói rằng trong lòng họ không hề cảm thấy sợ hãi một chút nào thì chắc chân là nói dối.
Là một thành viên của Nội các, chết thì chết thôi!
"Càn rỡ! Ngươi có biết đây là đâu không?”
Cổng chính của Cẩm Tú Lâu đã bị đạp ra, đây là điều chưa từng xảy ra trong nhiều năm qua.
Để nói về chuyện lăn cuối cùng cánh cổng của Cẩm Tú Lâu bị đạp vỡ thì đó là chuyện của rất nhiều năm trước.
“Cẩm Tú Lâu, ta đương nhiên biết rõ”
"Tiết Ninh lấy hết can đảm, sắc mặt uy nghiêm nói: "Vừa rồi ta vẫn luôn gõ cửa, tiếc là mãi chẳng có ai chịu mở cửa. Vì vậy, ta chỉ có thể đạp cửa ra”
Lúc đầu, Tiết Ninh vẫn rất lịch sự gõ cửa, nhưng không ai chú ý đến.
Vì vậy, Tiết Ninh đã quyết định trực tiếp dùng sức đạp cổng chính ra.
Bên tai Tiết Ninh dường như đang lặp lại những lời mà Tân Tử Mặc đã nói: "Là một thành viên của Nội các, các ngươi chỉ cần hiểu rõ một điều, cho dù đó là vương hầu vương tướng, hay là hào môn thế gia thì các ngươi đều không cần cảm thấy sợ hãi. Có ta ở đây, ngay cả các ngươi có xuyên phá bầu trời thì điều đó cũng không quá quan trọng."
Cùng lắm thì chết một lần mà thôi, cần gì phải sợ hãi.
Trong Cẩm Tú Lâu có rất nhiều cao thủ, tất cả đều ngẩng đầu và nhìn chằm chằm như hổ rình mồi.
"Biết rõ đây là Cẩm Tú Lâu mà còn dám càn rỡ, ngươi có bao nhiêu cái đầu để mất hả?"
Một gã hắc y nhân đứng chắn trước mặt đám người Tiết Ninh, ánh mắt nổi lên sát ý.
Tiết Ninh ngửi thấy mùi nguy hiểm từ người hắc nhân, nhưng hắn ta vẫn không hề tỏ ra sợ hãi một chút nào, lấy ra một tấm lệnh bài từ bên hông: "Nội các đang làm việc, xin mời Cẩm Tú Lâu hợp tác”
Nội các?
Chỉ trong chốc lát, tất cả những người có mặt trong Cẩm Tú Lâu đều cau mày.
Các vị khách nhân thích thú nhìn một màn này, họ cảm thấy rất bội phục Nội các.
Dám gây chuyện ở Cẩm Tú Lâu, lá gan rất lớn.
Trong khoảng thời gian này, Nội các đã làm ra khá nhiều động thái lớn.
Lúc đầu, không một ai quan tâm đ ến sự xuất hiện đột ngột của Nội các, nhưng bây giờ đã khác rồi, không ai có thể bỏ qua.
"Nội các thì sao, từ khi Cẩm Tú Lâu của bọn ta mở cửa làm ăn, chưa từng phải sợ bất cứ một người nào cả.”
Hắc y nhân này là người duy trì danh tiếng của Cẩm Tú Lâu, chỉ có như vậy thì quan lại quyền quý mới có thể yên tâm trêu hoa ghẹo nguyệt ở Cẩm Tú Lâu.
Chính vì sự an toàn của Cẩm Tú Lâu mà nó đã trở. thành hang động tiêu tiền nổi tiếng nhất ở nước Nam Huyền.
Lẹt xẹt! Lẹt xẹt! Một loạt tiếng bước chân rất nhẹ truyền đến, kèm theo đó một giọng nói không vui: "Nội các thật oai phong, còn dám đến Cẩm Tú Lâu của ta để gây chuyện."
Tất cả cao thủ của Cẩm Tú Lâu đều quay người nhìn về phía người đang nói chuyện, cúi đầu chào.
Một đám quan lại quyền quý và những nữ tử có lạng thướt tha đều im lặng.
Người vừa đến chính là Mục Ngôn Hoan, đương gia của Cẩm Tú Lâu.
“Theo lệnh của Các chủ, tìm chỉ tử của Hộ bộ thượng thư Dư Mộ Bạch, chỉ tử của Binh bộ thị lang Tôn Kiền.”
"Tiết Ninh nhìn Mục Ngôn Hoan, lớn tiếng nói.
"Tìm người thì đi đến chỗ khác, các ngươi đến Cẩm Tú Lâu của ta là có ý gì?"
Ánh mắt của Mục Ngôn Hoan hung hắng ác liệt, bất cứ lúc nào cũng có thể tùy ý hạ lệnh cho cao thủ động thủ.
“Theo như điều tra, lúc này, công tử Dư gia và công tử Tôn gia đều đang ở Cẩm Tú Lâu."
Tiết Ninh ngẩng đầu lên nói.
Trong đại sảnh của Cẩm Tú Lâu, rất nhiều khách nhân cảm thấy thú vị khi được uống rượu ngon và thưởng thức vở kịch này.
" Cái thứ không biết sống chết, nhiều năm qua, ta chưa từng nhìn thấy kẻ nào ngu xuẩn như vậy."
Cũng không thèm nhìn xem đây là chỗ nào, vậy mà lại dám gây sự ở đây, ngươi ngại rằng bản thân đang sống quá lâu hay sao?"
"Ngay cả vương công quý tộc cũng không dám đắc tội với Cẩm Tú Lâu, một cái Nội các vừa mới xuất hiện, cũng nhảy quá cao rồi đấy!”
Tất cả những nhân vật có danh tiếng ở kinh thành đều biết rõ thế lực của Cẩm Tú Lâu đáng sợ đến mức nào.
Một số khách nhân trực tiếp bắt đầu mở phiên giao dịch, họ đặt tiền cược và đánh cược là Nội các sẽ không có gan bắt người ở Cẩm Tú Lâu đi.
"Ở Cẩm Tú Lâu không có công tử thế gia nào cả, chỉ có khách nhân. Nội các muốn tìm người thì đã đến lộn chỗ rồi."
Cẩm Tú Lâu đã đứng sừng sững ở kinh thành nhiều năm qua, ngoại trừ người ở ngoài kia thì cũng chưa từng cúi đầu trước ai cả.
Ngay cả đương kim quân thượng cũng không có cách nào để uy hiếp Cẩm Tú Lâu, thậm chí còn phải khách khí với nơi này.