Cường Đại Chiến Y

Chương 825: Anh mới không bình thường




Lông mày Giang Cung Tuấn nhíu lại: “Truyền khắp giới cổ vỡ rồi sao?”

Trần Vận cười to nói: “Còn không phải sao?

Giang Cung Tuấn hỏi: “Tin tức này do truyền ra? Còn nữa, anh làm thế nào mà biết được tin tức về lăng mộ Tần Thủy Hoàng?”.

Giờ phút này, Giang Cung Tuấn cảm thấy mình như bị hố.

Bách Hiểu Sinh đem tin tức về lăng mộ Tần Thủy Hoàng bán cho anh, anh nhận lệnh bài Lâm Lang, cần phải làm giúp Bách Hiểu Sinh một chuyện.

Nếu như tin này đã truyền đi khắp giới võ giả, người người đều biết, vậy chẳng phải là anh đã bị hố rồi hay sao.

“Là Bách Hiểu Sinh nói cho anh biết sao?” Giang Cung Tuấn hỏi lại một lần nữa.

“Không phải”

Trần Vân cũng không giấu diếm, thành thật nói: “Tôi cũng không biết tin này là do ai truyền ra, tôi chỉ nghe nói một chút lịch sử về gia tộc Tiêu Dao và biết được gia tộc Tiêu Dao đã lấy được bản vẽ cách bố trí cơ quan của lăng mộ Tần Thủy Hoàng, lúc này mới chạy đến, không ngờ vừa đến thì đã nhìn thấy anh”

Trần Vân đi đến chỗ của Giang Cung Tuấn, quan sát kiếm trong tay anh, cười tủm tỉm nói: “Anh nghĩ xem, ngay cả tôi cũng biết tin này, thì tin tức này không phải cả giới cổ võ đều biết sao. Đúng rồi, có thể cho tôi mượn thanh kiếm trong tay của anh xem một chút có được không?”

Chuyện thần kiếm xuất thể ở biệt phủ Thần Kiếm lúc trước anh ta cũng có biết.

Chỉ là, khi đó anh ta trùng hợp có việc, không thể nào bỏ dở được.

Bỏ ra sự kiện Thần kiếm ra đời.

Giang Cung Tuấn tiện tay đem kiếm trong tay ném cho Trần Vân.

Trần Vân nhận kiểm, đang muốn rút kiếm ra.

Anh ta còn chưa kịp rút ra, cũng đã cảm nhận được uy lực bên trong thân kiểm truyền ra đáng sợ đến mức nào.

Nguồn sức mạnh này, làm bỏng tay anh ta, chấn động đến mức huyết khí trong cơ thể anh ta cuộn trào, không nhịn được ném thanh kiếm ra xa.

Giang Cung Tuấn tuy ý vung tay lên, Đệ Nhất Long Kiếm nằm gọn trong tay của anh.

Anh nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Trần Vân, thản nhiên nói: “Kiểm của tôi, không phải ai cũng có thể cầm được”

“Thật thần kỳ”

Trần Vân nhìn bàn tay bị bỏng rách một mảng da lớn, lại nhìn kiểm trong tay Giang Cung Tuấn, nhịn không được mà sợ hãi thán phục.

Còn Giang Cung Tuấn, cũng rất có hứng thú với Trần Vân.

Anh biết Trần Vân là một thiên tài, còn học Huyền Linh Chân Công và Huyền Linh Chương, thêm việc anh ta là con của trưởng môn phái Thiên Sơn, là anh trai của Trần Vũ Yến, điều này lại càng khiến anh tò mò hơn.

Anh rất tò mò, mười năm này, Trần Vân rốt cuộc đã đi đâu.

Trần Vân đến cùng là đã trải qua chuyện gì?

Ở độ tuổi này, không sử dụng nội đan của rùa thần, đã có cảnh giới cao như vậy, quả thật rất hiếm thấy.

“Sư phụ của anh là ai?”

Giang Cung Tuấn nhìn chằm chằm Trần Vân, hỏi.

Sắc mặt Trần Vân tái nhợt, giống như là có bệnh, anh ta liếc Giang Cung Tuấn một cái, cười nhạt nói: “Anh không phải là đã gặp rõ sao?”

“Hả?”

Giang Cung Tuấn sững sờ.

Đã gặp rồi?

Anh gặp sự phụ của Trần Vân lúc nào vậy?

Anh cẩn thận hồi tưởng lại.

Kể từ sau khi giao thủ với Trần Vân, anh cũng đã gặp rất nhiều người, thế nhưng lại không biết ai là sư phụ của Trần Vân.

Anh hỏi: “Là ai?”

“Lan Đà”

Trần Vân cũng không giấu diếm, nói ra một cái tên.

Nghe thấy cái tên này, Giang Cung Tuấn như bình tỉnh ngộ ra, nói: “Hóa ra là anh ta”

“Kỳ thật, cũng không tính là sự phụ của tôi”

Trần Vân đi đến một phiến đá bên cạnh ngồi xuống, rút ra một điếu thuốc, châm lửa. Sau khi châm lửa, mới nhìn sang Giang Cung Tuấn, rút ra một điếu thuốc nữa, ném qua.

Giang Cung Tuấn bắt lấy..

Trần Vân lên tiếng: “Mười mấy năm trước, lúc tôi đi ra ngoài lịch luyện, đã gặp Giang Thời, cũng chính là ông nội của anh, ông nội anh thi triển một môn tuyệt học đáng sợ, tôi nghĩ anh cũng có thể đoán ra được, tuyệt học này chính là Huyền Linh Chân Công”

“Lúc đó, tôi thua”

“Tôi thèm muốn môn tuyệt học này”

“Thế nhưng, ông nội của cậu lại nói, ông ấy cũng là học được Huyền Linh Chân Công này ở phái Thiên Sơn, còn nói về lại lịch của Huyền Linh Chân Công. Khi đó, tôi nhất thời xúc động, lập tức trở về phái Thiên Sơn, nói với ba rằng tôi muốn nó, nhưng ba tôi không cho, tôi trong lúc tức giận liền ra tay với ba tôi, sau đó rời khỏi phái Thiên Sơn”

“Sau khi tôi rời khỏi phái Thiên Sơn, thì gặp được Lan Đà, anh ta đưa tôi vào cổ mộ, tối ở bên trong cổ mộ học được Huyền Linh Chân Công”.

Trần Linh kể vắn tắt chuyện của mình trong những năm này.

Giang Cung Tuần nhìn vẻ mặt lười biếng của Trần Vân, hỏi: “Tôi nhìn sắc mặt của anh không được tốt cho lắm, hẳn là sức khỏe có vấn đề?”

“Cái này có liên quan đến chuyện tôi tu luyện võ công”

Trần Vân nói: “Sư phụ của tôi từ trước đến nay vẫn luôn ở trong cổ mộ, rất ít khi ra ngoài, quanh năm không thấy ánh mặt trời, cộng với việc võ công mà tôi tu luyện thuộc về âm nhu, cho nên lúc này mới dẫn đến tình trạng thiếu huyết sắc, chứ thật ra tôi rất khỏe mạnh.”

“Cũng chưa chắc”

Giang Cung Tuấn lắc đầu nói: “Cơ thể của con người phân thành âm dương, trong cơ thể của cậu âm nhu chi lực quá nhiều, cái này chính là không bình thường?

“Anh mới không bình thường ấy”

Trần Vân nhìn Giang Cung Tuấn, hỏi: “Vậy anh tu luyện chân khí Thiên Cương, chân khí này thuộc về khí dương cương, trong cơ thể của anh âm nhu chi lực và khí cương dương cũng không cân bằng, thế tại sao anh không nói anh cũng không bình thường đi.”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn im lặng.

“Thôi bỏ đi, không nói mấy cái này nữa”

Trần Vân đứng lên, đi đến chỗ của Giang Cung Tuấn, khoác vai anh, nói: “Chúng ta nên bàn chuyện chính sự, anh đến đây là vì Đệ Nhất Kiếm Quyết hay là Cửu Chuyển Kim Đan?”

“Cả hai”.

Giang Cung Tuấn mở miệng nói.

Anh cảm thấy, Trần Vân cũng không tệ.

Cho nên cũng không có ý giấu diếm.

“Có dã tâm, tôi thích” Trần Văn bật cười, nói: “Tôi nghe nói, Đệ Nhất Kiếm Quyết là do Tần Thủy Hoàng năm đó sáng tạo ra, chính là kiếm thuật vô địch chân chính, còn Cửu Chuyển Kim Đan, là do Tần Thủy Hoàng thu thập rất nhiều linh dược quý hiếm trong thiên hạ để luyện chế thành đan dược, truyền thuyết, một viên đan dược này, có thể khiến một người bình thường không có vị trực tiếp bước vào cảnh giới thứ tám, nếu như cường giả cảnh giới thứ tám ăn vào, thì bước vào cảnh giới thứ chín chắc chắc không thành vấn đề”.

“Không khoa trương như thế chứ?” Giang Cung Tuấn nghi hoặc nhìn Trần Vân.

Công hiệu như thế, thì ngay cả nội đan của rùa thần cũng không sánh bằng.

“Truyền thuyết mà, hẳn là cường điệu thôi, nhưng cái này cũng minh chứng cho việc Cửu Chuyển Kim Đạn thật sự rất kinh khủng, tôi còn nghe nói, Tần Thủy Hoàng trước đây luyện chế ra được chín viên, bản thân uống hai viên, trong lăng mộ của Tần Thủy Hoàng hẳn là còn bảy viên”

Giang Cung Tuần nhìn Trần Vân, hỏi: “Cái này đã là chuyện của hơn hai nghìn năm về trước, anh là nghe ai nói? Hơn nữa đã hơn hai nghìn năm trôi qua, cho dù thật sự có Kim Đan, thì cũng chưa chắc giữ lại được đến tận bây giờ?

Trần Vân nói: “Cho dù là như thế nào thì đến cũng đã đến rồi, nói sao thì cũng phải vào lăng mộ của Tần Thủy Hoàng xem thử một chút.”

“Đúng vậy” Giang Cung Tuấn gật đầu.

Nếu đã đến rồi thì như thế nào cũng phải vào xem.

Cho dù không có Cửu Chuyển Kim Đan, thì cũng có Đệ Nhất Kiếm Quyết.

Bây giờ, những lời đồn bên ngoài về Đệ Nhất Kiếm Quyết đều rất mơ hồ, Giang Cung Tuấn cũng muốn xem xem kiếm thuật cái thế của hơn hai nghìn năm trước rốt cuộc là như thế nào.

Anh nhìn về phía trước, xem xét phương hướng một chút, nói: “Đương nhiên phải kết đồng minh rồi, vậy thì đi thôi.”

Giang Cung Tuấn dự định tạm thời kết đồng minh cùng với Trần Vân, bởi vì anh muốn tìm hiểu rõ hơn về Lan Đà.

Trần Vân một lần nữa nhìn kiểm trong tay của Giang Cung Tuấn, khuôn mặt lộ rõ vẻ hưng phấn,nói: “Này, Giang huynh, tôi nghe nói, Nghịch Long Kiếm và Đệ Nhất Kiếm của Tần Thủy Hoàng đã dung hợp, anh rút kiểm tra cho tôi xem thử một chút được không?”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn lập tức rút Đệ Nhất Long Kiếm ra.

Khoảng khắc Đệ Nhất Long Kiếm xuất vỏ, một vệt kim quang như gợn sóng trong nước tản ra.

Cây đại thụ bốn phía xung quanh không ngừng lay động, lá rơi rụng bay tứ tung.

“Kiểm tốt”

Trần Vân lập tức kích động kêu to thành tiếng.

Giang Cung Tuấn nhét Đệ Nhất Long Kiếm vào trong bao.

“Đúng rồi, Lan Đà rốt cuộc là ai? Vì sao trong giới cổ võ tôi chưa từng nghe nhắc đến nhân vật này? Anh ta là hậu nhân của Lan Lăng Vương sao?”

Sau khi Giang Cung Tuấn nhét kiếm vào bao, lập tức hỏi ra vấn đề anh quan tâm.