Cường Đại Chiến Y

Chương 269: Đồ Long




Mưa gió sắp tới đến, Giang Cung Tuấn có dự cảm mãnh liệt là tiếp theo tình hình thành phố Tử Đẳng sẽ rất hỗn loạn.

Các thế lực quân chính hắc bạch đều sẽ tiến vào.

“Giang Ly”

“Giang lão đại, anh có căn dặn gì”

Giang Cung Tuấn gõ ngón tay lên mặt bàn, suy ngẫm một lát rồi hỏi: “Hiện tại cô có thể liên lạc cho sát thủ của Hắc Điện không?”

Giang Ly nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Ngược lại còn có thể liện lạc được với nhiều tên nữa”

Giang Cung Tuấn nói: “Bây giờ hãy liên lạc với họ nói rằng cô đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, cần sự trợ giúp”

Giang Cung Tuấn cần phải thu phục một vài cao thủ.

Mà Hắc Điện là một sự lựa chọn không tồi.

“Vâng”

Giang Ly làm theo lời của Giang Cung Tuấn.

Cô ta lấy điện thoại, viết một tin nhắn: “Hắc Xà, nhiệm vụ tôi làm đã thất bại, mặt nạ bị tháo ra nên đã để người khác thấy mặt, tôi đã giết người liên lạc nên bây giờ trốn ở thành phố Tử Đằng. Tôi hiện đã bị thương, trong tình thế hết sức khó khăn, khẩn cầu sự giúp đỡ để tôi trốn khỏi thành phố này”

Viết xong, cô ta nhập một con số rồi gửi đi.

Giang Cung Tuấn nhìn thấy cô ta gửi tin liền hỏi: “Hắc Xà là ai?”

Giang Ly đáp: “Là một trong những sát thủ cấp SSS của Hắc Điện, một trong ba sát thủ được Hắc Điện huấn luyện, sát thủ số một của Hắc Điện, và còn là một trong ba sát thủ giỏi nhất trong giới sát thủ, thực lực rất mạnh, chưa từng thất thủ bao giờ”

“Hắc Xà thì sao, có thể triệu tập được không?”

“Cái này…”

Giang Ly do dự đáp.

Theo sự hiểu biết của cô về Hắc Xà, thì thu phục hẳn ta là điều không thể.

Hắc xà hết lòng trung thành với Hắc Điện, hắn ta không chỉ là một sát thủ, mà còn là Phó điện chủ của Hắc Điện.

Giang Cung Tuấn đưa mắt nhìn Giang Ly, hỏi: “Sao vậy?”

Giang Ly nói không nên lời, hít một hơi thở sâu, đáp: “E rằng rất khó, Hắc Xà không chỉ là sát thủ cấp SSS của Hắc Điện, mà còn là phó điện chủ của Hắc Điện, ngoại trừ điện chủ thần bí ra thì tất cả việc lớn nhỏ của Hắc Điện đều do hắn làm chủ”

“Ừm”

Giang Cung Tuấn nhìn Giang Ly.

Nếu đã là phó điện chủ, vậy tại sao cô lại gửi tin nhắn cho hẳn ta, chẵng lẻ cô ta không sợ Hắc Xà sẽ huy động toàn bộ lực lượng đến sao?

Ngay khi cô ta định trả lời, thì điện thoại rung lên báo có tin nhắn.

Cô ta mở điện thoại xem liền thấy một dãy số kì lạ.

Giang Cung Tuấn nhìn những con số này, hỏi: “Chúng có ý nghĩa gì vậy?”

Giang Ly giải thích: “Đây là mật mã, chỉ có người của Hắc Điện mới có thể hiểu”

“Hắc Xà trả lời thế nào?”

“Hắn nói, nguyên tắc chính là nguyên tắc, bị người khác nhìn thấy mặt thì phải chết, hắn đã nói với tôi ngàn vạn lần đừng giết người liên lạc, hắn sẽ nghĩ cách đến thành phố Tử Đăng giúp tôi chạy trốn, rời khỏi Hắc Điện và trốn ra nước ngoài sinh sống”

Giang Cung Tuấn lại hỏi: “Cô có quan hệ gì với hắn ta?”

Giang Ly giải thích: “Tôi với Hắc Xà đều là trẻ mồ côi, đều do Hắc Điện mua về, từ nhỏ đã cùng nhau tập luyện, mặc dù là sát thủ máu lạnh nhưng tình cảm giữa chúng như là anh em.”

“Hỏi hắn ta khi nào đến?”

“Vâng”

Giang Ly vội vã gửi tin nhắn.

Lần này cô ta không dùng văn tự để gửi tin nhắn nữa mà là dùng các kí hiệu kỳ bí.

Giang Cung Tuấn cũng không hiểu những kí tự đó có nghĩa là gì, nhưng anh lại có một ý định, sẽ bí mật ghi nhớ lại những kí tự kia rồi sau đó tìm người hỏi.

Bởi vì Giang Ly lúc trước là một sát thủ, mặc dù đã đi theo anh nhưng không chắc rằng liệu cô có thật tâm muốn quy thuận anh không. Nếu không thì việc triệu tập sát thủ lần này sẽ mang đến cho anh nhiều rắc rối.

Không lâu sau, Hắc Xà đã trả lời.

Cũng lại là một loạt kí tự.

Giang Ly nói: “Hắn ta nói rằng hiện tại không thể đi được, ba ngày sau mới có thể đến thành phố Tử Đăng”

“Ba ngày?”

Giang Cung Tuấn nhíu mắt.

Ba ngày sau là thời gian quan trọng của đại hội y thuật.

Vào thời điểm này cũng thật là trùng hợp.

“Giang Ly, cô phải biết rằng, nếu Hắc xà đến thành phố Tử Đằng, nếu hắn ta không quy thuận tôi, vậy thì đợi chết là kết cục của hắn, tình cảm hai người như anh em, cô như vậy chẵng khác nào đẩy hắn ta vào chỗ chết”

Giang Cung Tuấn nhìn Giang Ly thờ ơ nói.

“Tôi đã biết” Vẻ mặt cô ta nghiêm trọng: “Tôi sẽ thuyết phục hắn, tôi tin rằng hắn đã trải qua những ngày tháng mịt mù tăm tối, cũng rất muốn sống nửa đời sau một cách quang minh chính đại”

“Ùm⁄ Giang Cung Tuấn gật đầu nhẹ, nói: “Cô cứ từ từ dưỡng thương, có bất cứ tin tức gì, lập tức nói với tôi.”

Giang Cung Tuấn nói xong, đứng dậy rời đi.

Sau khi rời khỏi phòng khám, Giang Cung Tuấn gọi điện thoại cho Mộc Ninh.

Mộc Ninh rất nhanh đã xuất hiện trước mặt của Giang Cung Tuấn.

Trên một chiếc xe thường vụ màu đen.

Giang Cung Tuấn châm điếu thuốc.

“Lão đại.”

Giang Cung Tuấn viết ra một loạt kí từ kỳ lạ đưa cho Mộc Ninh, “Đây là kí hiệu liên lạc của Hắc Điện, cậu tìm xem nó có ý nghĩa gì”

“Vâng”

“Còn nữa, phải giám sát Giang Ly, cô ta tiếp xúc với ai cũng phải báo cho tôi.”

“Vâng”. Mộc Ninh gật đầu, hỏi: “Lão đại còn căn dặn gì nữa không ạ?”

“Hết rồi, về đi”

Giang Cung Tuấn xuống xe, qua đường bắt taxi trở về nhà họ Đường.

Tại phòng khám bệnh nhân.

Giang Ly ngồi trên ghế, cô từng là sát thủ nên năng lực trinh sát rất mạnh.

Giang Ly biết rằng nơi đây đã bị giám sát, cô đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Vẻ mặt của cô đầy nhẫn nại.

Giang Ly biết Giang Cung Tuấn không tin cô.

Cũng không còn cách nào khác, ai bảo cô có xuất thân là sát thủ làm gì.

Việc hiện tại cô cần phải làm chính là cố gắng thuyết phục Hắc xà.

Phải thu phục được Hắc xà thì Giang Cung Tuấn mới tin tưởng cô, chờ đợi cô phía trước chính là con đường chết.

Ba ngày chờ đợi cô thực sự cảm thấy rất dài.

Cô đợi không được Liền tiếp tục gửi tin nhắn cho Hắc Xà.

“Tôi đã nhận nhiệm vụ giết Hắc Long nhưng ám sát thất bại và bị Hắc Long tháo mặt nạ, sau khi chạy trốn, liền tìm liên lạc muốn hắn giúp tôi trốn khỏi thành phố Tử Đằng, nhưng hắn lại nổ súng muốn giết tôi nên tôi đã giết hắn trước. Hiện tại tôi đã bị thương nặng. Hắc Long thì cho người truy lùng tôi khắp nơi, anh có thể hành động nhanh một chút không, tôi sắp không chống đỡ được nữa rồi”

Để lừa được Hắc Xà đến đây, cô ta không tiếc bất cứ giá nào.

Giang Ly tin chắc rằng Hắc Xà sẽ tới.

Nếu Hắc Xà gặp phải nguy hiểm gì, cô ta cũng bất chấp tất cả mọi thứ để đi cứu hắn.

Tại nước Nam.

Đây là biên giới của Nam Cương, một trong hai mươi tám đất nước nhỏ.

Trong một trại binh của nước Nam.

Trong một căn phòng nọ, Một người đàn ông với vết hằn hình con rắn trên mặt đang đọc tin nhắn.

Đọc xong, khóe môi hắn ta cong lên, lộ ra nụ cười nguy hiểm.

Hắn ta chính là Hắc Xà.

Một trong những sát thủ cấp SSS của Hắc Điện.

Là phó điện chủ của Hắc Điện.

Là một trong ba sát thủ giỏi nhất trong giới.

“Lão Qũy”

“Có thuộc hạ”

Một thân hình màu đen bước tới.

Hắc Xà nói: “Phái mười sát thủ giỏi nhất, lập tức đến nước Đoan Hùng, tiến vào thành phố Tử Đẳng”

Người áo đen kinh ngạc, hỏi: “Lão đại, để làm gì vậy?”

Hắc xà đứng dậy, khởi động gân cốt, vẻ mặt cực kì hung dữ: “Giết Hắc Long”

Người áo đen hiểu ra, đáp: “Tôi sẽ đi gọi ngay”

“Truyền lệnh xuống, đây là chuyện treo giải tìm người của Hắc Điện, bất luận thành công hay thất bại, chỉ cần người xuất hiện sẽ nhận được một trăm triệu tiền thưởng”

“Vâng”

Người áo đen lập tức đi thực hiện.

Hắc Xà nở một nụ cười chết chóc: “Giang Ly, cô cho rằng tôi không biết hiện nay cô đã đi theo Hắc Long rồi à, muốn dụ tôi mắc bẫy sao? Nếu đã như vậy, tôi đành tự biên tự diễn vậy, lần này Hắc Long phải chết”

Giang Cung Tuấn không biết rằng Hắc Xà đã triệu tập mười tên sát thủ giỏi nhất.

Mười tên sát thủ này âm thầm đến Đoan Hùng, tiến vào thành phố Tử Đằng.

Mà Giang Cung Tuấn lúc này đã về nhà họ Đường.

Vừa bước vào phòng liền nhìn thấy Đường Sở Ví.