Cưỡng Chế Phân Hóa - Nhạn Nhất Hạ

Chương 63: Bắt Nạt Thanh Niên Mới Lớn (H+)




Khoang sinh sản bị xâm nhập vào thật sâu, cảm giác vừa sung sướng vừa thoải mái, Nhan Tịch không kiềm chế được thét lên một tiếng, sắc mặt ửng hồng, hai mắt đỏ bừng trợn lớn dần dần mất đi tiêu cự, ngón chân cuộn lại, toàn thân run rẩy không thôi. "A ——!".

Khoang sinh sản mềm mại ấm áp quấn chặt lấy q/uy đ/ầu nhạy cảm, nước dâm nóng bỏng khiến Lam Cẩn hệt như đang ngâm g/ậy th/ị/t vào suối nước ấm, thở dài một hơi thỏa mãn, d/ương v/ật vội vã đâm thọc một cách thiếu kiên nhẫn.

"Á... không... A, a... A".

Nhan Tịch bị g/ậy th/ị/t đâm đến không chống đỡ nổi, lực đạo thọc cắm hung mãnh kia khiến bên trong cậu đau nhức tê dại, mỗi lần cả cây đều đỉnh vào miệng khoang sinh sản, thậm chí nó đã biến thành hình dáng d/ương v/ật của Lam Cẩn.

Lực đâm càng ngày cành mạnh bạo, bàn tay rộng đang giữ chặt lấy cơ thể khiến cậu cũng không có đường nào mà lui, Nhan Tịch tránh không nổi, cho nên chỉ có thể vừa gào khóc vừa rên la, kéo căng cơ thể tiếp nhận mãnh thú kia ngang ngược ₫ụ ₫!t.

Cơ thể hai người dính chặt vào nhau, lồng ngực cọ sát, nhiệt độ giao hòa, hô hấp hỗn loạn, Lam Cẩn hung hăng trừu sáp kéo dài được bao lâu thì Nhan Tịch lại bị ₫!t đến bắn ra, t/inh d/ịch dính nhớp tưới đầy bụng dưới hai người.

"Á... ưm, ha...".

Cao trào khiến cho Nhan Tịch hoàn toàn thoát lực, trước mắt đột nhiên lóe lên ánh sáng trắng, cả người co rút nằm ngửa trên giường há miệng rên rỉ đứt quãng, gấp gáp hít vào từng ngụm từng ngụm không khí, hai mắt nhắm nghiền, biểu cảm vừa đau vừa sướng chọc người muốn hung hăng mà ₫!t làm.

Lam Cẩn nhịn không nổi lại vươn mình đến gần, ôm lấy mặt cậu hôn lên, quấn lấy đầu lưỡi phấn hồng mà liếm láp, c/ôn th/ị/t sâu trong cơ thể Nhan Tịch chỉ dừng trong chốc lát, thắt lưng lại vội vàng trở về tiết tấu đâm rút mạnh bạo.

"Không... Đừng mà... ".

Cơ thể vừa trải qua cao trào, làm sao chịu được sức lực ₫ụ ₫!t mãnh liệt như thế đánh tới, kích thích đến mức Nhan Tịch trực tiếp lại phun ra một ít bạch dịch, thân thể mảnh khảnh run lên bần bật, mười ngón chân cuộn tròn.

"A, ha...".

"Không sao? Nhưng biểu hiện bên trong Tịch Tịch không giống như lời em nói... Chặt quá, vừa ướt vừa chặt...".

Lam Cẩn kích động hứng thú, trong lời nói và động tác g/ậy th/ị/t ₫ụ ₫!t vào đều tỏa ra sự hưng phấn, hắn lật người Nhan Tịch lại, nâng mông cậu lên để mặt Nhan Tịch úp xuống giường mà xoa nắn, sau đó lại cắm d/ương v/ật vào, tiếp tục cử động eo hông, từ trên cao nhìn xuống nơi bộ phận hai người đang giao hợp, thở hổn hển. "Em nhìn xem nộn huyệt quấn chặt mút lấy tôi không ngừng, chỉ cần tôi cử động nhẹ một chút liền nghe thấy tiếng nước dâm đãng... Tịch Tịch, em ướt quá...".

Cơ thể Omega khi làm tình theo bản năng sẽ tự tiết ra dâm dịch, đem nơi hai người đang dính chặt tưới đến ướt đẫm, đúng như lời Lam Cẩn nói, hơi động một chút thôi nhưng âm thanh dâm đãng kia đã vang lên.

"A... A... Ưm, a...".

Bị ₫!t hung hăng từ phía sau, liên tiếp  đâm thọc, khiến hai chân cậu run rẩy đến không quỳ nổi nữa, c/ôn th/ị/t kia vẫn ra sức chọc sâu vào miệng huyệt phấn nộn xoay tròn khiêu khích, lý trí của Nhan Tịch cũng bị d/ương v/ật thô nóng này đánh cho tan tành, mỗi lần c/ôn th/ị/t sung sướng kia nện vào khoang sinh sản sẽ khiến hai chân cậu không khống chế được mà co lại, eo mông cũng vểnh lên, chẳng mấy chốc đã xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.

Miệng huyệt vốn dĩ có màu trắng hồng, nay đã bị ₫!t biến thành màu đỏ diễm lệ, vừa mềm vừa ướt, mút chặt quấn lấy cây g/ậy th/ị/t khổng lồ, mỗi lần rút ra, gân xanh sẽ kéo theo một ít mị thịt dâm đãng đẫm nước, dâm mỹ đến không thể tả thành lời.

Tiết tấu ₫ụ ₫!t đã hoàn toàn mất khống chế, chọc vào rút ra càng ngày càng mãnh liệt, vừa nhanh vừa ác, mỗi một lần đều là đâm nguyên cả cây vào, q/uy đ/ầu hung hăng ₫!t vào miệng khoang sinh sản.

Lam Cẩn cúi người xuống, nhẹ nhàng vừa hôn vừa cắn lên lưng gầy mịn màng của Nhan Tịch, trong khi đó c/ôn th/ị/t bên dưới không quên đưa đẩy, môi mỏng dừng trên chiếc gáy phiếm hồng thon dài, làn da tinh tế trên đó đã phủ đầy mồ hôi, tuyến thể bị tổn hại nay lại kích động mà phồng lên, thoạt nhìn vừa non vừa mềm.

Kế tiếp, Lam Cẩn dùng bờ vai rộng của mình bọc lấy Nhan Tịch, lồng ngực tráng kiện dán sát lên lưng mảnh khảnh đang run rẩy của cậu, thân trên hai người hoàn toàn dính vào nhau, ngửi thấy mùi hương trên người cậu, rất kỳ lạ, rõ ràng cậu đã không còn phát ra được pheromone của Omega nữa rồi, thế nhưng mùi sữa tắm nhàn nhạt còn sót lại trên cơ thể cậu lại khiến hắn cảm thấy mùi hương này cũng dễ chịu muốn chết người, thậm chí nó còn khiến hắn hưng phấn đến mức không khác gì ngửi thấy mùi hoa sen lúc trước của cậu.

Ngửi được mùi hương cơ thể trên người Nhan Tịch, động tác đâm thọt của Lam Cẩn càng thêm dữ dội, huyệt thịt siết chặt, hắn đưa tay giữ lấy vòng eo mảnh khảnh của Nhan Tịch, c/ôn th/ị/t dưới thân hung hăng nghiền áp cọ mài, thắt lưng dẻo dai rắn chắc dập nắc thật mạnh, di chuyển dứt khoát lại thô bạo.

Đến khi gần đạt cao trào, hai người đều đã đầm đìa mồ hôi, Lam Cẩn đè hẳn lên người Nhan Tịch, dồn toàn lực thọc sâu vào cơ thể cậu mạnh mẽ đến đáng sợ, con ngươi màu vành cũng trở nên điên cuồng, kịch liệt ₫ụ ₫!t như muốn ₫!t tan hồn phách Nhan Tịch.

"A... A... A".

Đột nhiên Nhan Tịch cảm giác được g/ậy th/ị/t trong cơ thể mình bắt đầu không ngừng phình to ra, đ/ầu kh/ấc nóng bỏng kẹt ở lối vào khoang sinh sản, thế nhưng động tác của Lam Cẩn không có chút hòa hoãn nào, hung bạo tiến vào đỉnh thật mạnh, đến hai túi tinh cũng cơ hồ muốn đ!t vào trong.

Hai mắt đỏ bừng của Nhan Tịch trợn lớn, hoảng hốt cúi xuống nhìn bụng dưới của mình, nhìn thấy vòng eo vốn phẳng lì nay đã gồ lên thành một ngọn núi nhỏ hình d/ương v/ật.

"Không... Bụng vỡ mất... Đừng mà... A, a, a...".

D/ương v/ật đã trướng lớn trong người cậu vẫn hung hăng ₫!t vào, dù cho cậu khóc lóc van xin nhưng cơ thể lại thành thật lần nữa tí tách phun nước cùng bắn t/inh d/ịch ra.

"Hưm...". Lam Cẩn hít sâu một hơi, một tay nâng mông Nhan Tịch kéo cao lên, siết chặt lấy từ phía sau, vội vàng vừa gặm vừa hôn lên lỗ tai rồi đến gáy của cậu, thắt lưng không ngừng đỉnh về phía trước, dưới lực đâm thọc hung bạo như thế dường như Nhan Tịch sắp bị ₫ụ hư, cậu ngưỡng cổ lên, hai hốc mắt tràn ngập nước, hé miệng thở dồn dập, nước bọt không kịp nuốt xuống chảy dài xuống cằm và cần cổ.

Bụng cậu căng chướng phồng lên đến khó chịu, thế nhưng Lam Cẩn ở phía sau ghì chặt lấy, giữ lấy cậu, cậu chỉ có thể căng lưng tiếp nhận những cú thúc kinh người.

Rốt cuộc sau vài cú giã nện va chạm đến ác liệt, Lam Cẩn cúi đầu, chính xác cắn lên tuyến thể đã phồng to của Nhan Tịch, răng nanh sắc nhọn xuyên qua làn da, pheromone nồng đậm cường thế của Alpha cấp S lập tức điên cuồng rót vào, giống như một dòng điện cao thế truyền qua.

Cùng lúc đó, một luồng t/inh d/ịch nóng bỏng bắn thẳng vào khoang sinh sản của Nhan Tịch, trong nháy mắt khoang sinh sản mẫn cảm bị t/inh d/ịch cực nóng rót vào đến tràn đầy, Nhan Tịch bị kích thích tới toàn thân đều co giật, tiếng rên rỉ khàn khàn lên tới cực hạn, thoạt nhìn giống như đã bị ₫ụ đến sắp ngất xỉu.

Trong lúc bị khoái cảm quá mãnh liệt tra tấn, Nhan Tịch cảm nhận được mùi hương hổ phách nồng đậm tràn ngập khoang mũi của mình, hai mắt ngập sương của cậu mở lớn, mùi hương hổ phách đã bao trùm lên thân thể cậu khiến cậu không tự chủ được mà run rẩy kịch liệt, bản năng ẩn giấu sâu trong cơ thể kích động đến hưng phấn không thôi, nơi tuyến thể sau gáy sưng đau nóng rát.

Suy nghĩ hỗn loạn ập tới, bên tai truyền đến âm thanh mơ hồ, thế nhưng cậu đã không lo nghĩ được nhiều như thế, hoàn toàn chìm đắm trong biển dục vọng mà cơn tình ái vừa rồi mang lại.

"Tịch Tịch...".

Cậu mơ hồ nghe thấy Lam Cẩn nói bên tai mình.

"Tôi yêu em, tôi yêu em, tôi yêu em...".

Những lời thổ lộ lặp đi lặp lại tuôn ra, đầy nhẹ nhàng lẫn dịu dàng rơi vào lỗ tai cậu, cứ triền miên như thế, rõ ràng đến như vậy....

Vào giờ khắc này, cho dù có phải đến tiếp một trận tình ái kịch liệt nữa thì trái tim cậu cũng đã được cả một vùng bình yên bao bọc lấy.

-

Chờ đến khi Nhan Tịch mở mắt ra lần nữa, cả người vẫn còn ở trong trạng thái mơ hồ, cậu nhìn ra cửa sổ một hồi lâu mới phát hiện bên ngoài trời đã tối đen thì đột nhiên bừng tỉnh, muốn vùng dậy, nhưng cả cơ thể đều không còn chút sức lực, chỉ có thể vật vã ngã lại xuống giường.

Sờ lên cái eo còn bủn rủn, khuôn mặt nhỏ cũng nhăn tít thành một đoàn, đầu cũng còn đau nhức, hai chân mềm nhũn không chút khí lực.

Cậu phát hiện ra bản thân đang ở trong phòng của mình, vừa định tìm điện thoại xem thời gian thì cửa phòng bị đẩy ra, Lam Cẩn bưng một bàn ăn đi vào.

Thấy Nhan Tịch đã tỉnh lại, Lam Cẩn khẽ cười một tiếng, đi đến gần rồi đặt bàn ăn nhỏ qua một bên. "Bảo bối tỉnh lại rồi, có cảm thấy nơi nào không thoải mái không?".

Nhan Tịch lắc đầu, mặc dù eo và chân còn đang run run, cả cơ thể còn chút khó chịu nhưng cũng trong phạm vi cậu có thể chịu đựng.

Cậu vô thức hỏi. "Bây giờ là lúc nào rồi?".

Lam Cẩn đưa điện thoại qua cho cậu. "Đã là tối thứ sáu rồi...".

Sợ Nhan Tịch lo lắng chuyện công việc, hắn liền tiếp tục bổ sung. "Yên tâm đi, tôi đã lấy điện thoại của em xin nghỉ tới ông chủ của em rồi... Chỉ nói cơ thể em không thoải mái, ông chủ của em cũng không hỏi thêm điều gì, còn dặn em phải nghỉ ngơi thật tốt".

Dừng một lát, Lam Cẩn lại nói. "Đói bụng lắm rồi phải không? Tôi đã làm cơm, em có muốn ăn bây giờ không?".

Nhan Tịch nhìn thoáng qua đồ ăn đặt trên bàn nhỏ, lập tức nuốt nước miếng, độ kéo dài và số lần động dục của Alpha trong kỳ phát tình đúng là không phải chuyện đùa, cậu nhớ lại việc bản thân đã bị Lam Cẩn lăn qua lộn lại bao nhiêu lần, đã vậy mỗi lần còn kéo dài thời gian đến không tưởng, thể lực cậu đã bị bào mòn đến cạn kiệt, bụng cũng đã đói meo.

Lam Cẩn lại nấu cháo đậu đỏ mà cậu thích ăn, hình như còn bỏ thêm đường, chưa ăn đã thấy ngọt ngào, còn có thêm đồ ăn đi kèm bày trong đĩa nhỏ, có thịt có rau xanh ngày thường cậu thích ăn nhất....

Mặc dù Nhan Tịch không nói gì nhưng nước miếng sắp trào ra khỏi khóe miệng đã bán đứng cậu, Lam Cẩn ân cần đặt bàn ăn nhỏ lên trước mặt cậu, không quên đem một ly nước ấm đến trước tiên. "Em đã ngủ rất lâu rồi, trước tiên uống ngụm nước ấm tốt cho dạ dày rồi hãy ăn nhé".

Nhìn Nhan Tịch vội vàng cho từng ngụm từng ngụm cháo vào miệng, Lam Cẩn nhịn không được đưa tay xoa lên mái tóc bù rù của cậu. "Quần áo, ga giường trong máy giặt đã giặt xong rồi, tôi đi phơi lên, em ăn từ từ, nếu không đủ thì nói cho tôi biết, tôi lại đi lấy thêm cho em...".

Sự hung hãn cường thế trong lúc phát tình trước đó đã không còn bóng dáng, lúc này Lam Cẩn lại khôi phục dáng vẻ dịu dàng quan tâm kèm theo chút ân cần tỉ mỉ.

Ăn xong, Nhan Tịch lại nằm xuống ngủ thêm một đêm, ngày hôm sau tỉnh lại tinh thần cậu đã khôi phục lại vài phần, cơ thể cũng đỡ hơn rất nhiều.

Sau khi tắm xong, Nhan Tịch ra khỏi phòng ngủ thì thấy Lam Cẩn đang bận rộn ở trong phòng bếp.

Nghe thấy động tĩnh từ phòng ngủ truyền lại, Lam Cẩn lập tức đem bữa sáng đã chuẩn bị xong xuôi trong nồi múc ra, bưng lên đặt trên bàn, thuận tiện hỏi. "Trưa nay em muốn ăn gì? Tôi vừa đi chợ về, đã mua rất nhiều rau củ và hoa quả...".

Nhan Tịch đang nhìn chằm chằm bữa sáng tinh xảo ngon miệng trước mặt, nghe thấy giọng nói giả vờ như tự nhiên lắm của Lam Cẩn, đột nhiên cậu cắt ngang. "Lam Cẩn, anh vốn dĩ cũng không phải phá sản, vậy thì tại sao còn ở lại chỗ này làm cơm giặt quần áo cho em vậy?... Hiện tại anh bận rộn ở đây cả ngày như thế, Lam thị bên kia đâu thể thiếu anh, anh trở về đi...".

Cơ thể cao lớn của Lam Cẩn đột nhiên khựng lại, cũng không lên tiếng trả lời Nhan Tịch mà lại đứng dậy, giống như trốn tránh mà đi về phía phòng bếp. "Tôi đi ép nước trái cây cho em...".

"Lam Cẩn...". Nhan Tịch gọi với theo.

"Bữa trưa ăn sườn được không? Không phải lần trước em ăn còn chưa đã thèm ư...".

Bếp nấu ăn quá thấy so với Lam Cẩn, tạp dề hơi nhỏ cho nên khi buộc trên tấm lưng dày rộng của anh thì áo đã bị kéo lên trên một đoạn, nhìn qua trông rất đáng thương.

Nhan Tịch im lặng thở dài, dứt khoát đứng lên đuổi theo người tới tận phòng bếp, cậu nói với người đàn ông đang vội vàng ép trái cây lấy nước cho mình. "Em đang nói nghiêm túc, nơi này vốn không phải là nơi anh nên ở... Anh...".

"Vậy nơi tôi nên ở là nơi nào?". Lam Cẩn đột nhiên dừng lại, xoay người sang nhìn Nhan Tịch.

Nhan Tịch lúc này mới phát hiện ra hai mắt anh đã đỏ bừng, lại nghe thấy anh tiếp tục nói. "Tôi biết, tôi không nói sự thật về tình hình của Lam thị cho em là tôi không đúng, thế nhưng, thế nhưng không phải lúc đó em đã tha thứ cho tôi rồi sao? Nếu không tha thứ cho tôi thì tại sao lúc đó còn bước vào phòng?... Tại sao còn ở cạnh tôi cùng tôi vượt qua kỳ phát tình nữa chứ...?".

"Chỉ cần em không muốn, tôi cũng có thể nhịn được, đừng nói là đang trong kỳ phát tình, dù cho miễn dịch với thuốc ức chế thì tôi vẫn sẽ nhịn được... Nhưng, nhưng là do em chủ động đến gần tôi... Khi chúng ta làm... em còn ôm lấy tôi, còn nói thích tôi...".

Nghe Lam Cẩn lên án mình, Nhan Tịch thấy hơi xấu hổ, mặt già cũng đỏ lên, đúng là khi đó ý thức hơi mơ hồ nên cậu cũng không nhớ rõ cho lắm, nhưng hình như lúc đó cậu xác thực đã làm thế, có ôm lấy anh và nói một vài lời...

Lam Cẩn vẫn còn đang ở kia tố cáo cậu, tựa như cậu chính là kẻ bạc tình bạc nghĩa, tra nam không bằng. "Có phải hôm nay em lại muốn đem chuyện này ra hỏi tội tôi, rồi trực tiếp phán án tử hình cho tôi?".

Nhan Tịch nhìn hai mắt ẩm ướt đỏ bừng của Lam Cẩn cùng bộ dạng đang tố khổ của mình, đâu còn một Lam Cẩn thong dong trầm ổn ngày trước, đôi mắt đỏ lợi hại kia nhìn chằm chằm cậu vẻ mặt trực chờ muốn khóc, muốn ủy khuất bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Nhan Tịch: "....".

Mẹ nó, tình cảnh này sao lại giống như mình đã bội tình bạc nghĩa rồi mà còn khi dễ thanh niên mới lớn thế này?

Ông trời trên cao thổ địa dưới đất chứng giám, Nhan Tịch cậu thật không hề nghĩ như vậy, cũng sẽ không bao giờ nghĩ như vậy...