Cưỡng Chế Phân Hóa - Nhạn Nhất Hạ

Chương 6: Muốn Xuyên Thủng Em! (H+)




Nhan Tịch bị bàn tay nóng rực sau gáy sờ mó đến khó chịu, cậu thở hổn hển. "Mẹ nó chứ! Cậu mới là Omega, cả nhà cậu mới là Omega! Ông đây là Beta! Não cậu bị úng nước à? Nhìn ai cũng ra Omega --!".

"Ồ! Thật vậy sao?". Lam Cẩn bất ngờ thả lỏng hành động khống chế Nhan Tịch.

Khi Nhan Tịch chưa kịp thở phào thì hắn lại dùng mùi hương pheromone mạnh mẽ đánh úp tới một lần nữa, pheromone lần này bao quanh cậu vẫn mang theo mùi hổ phách nồng đậm nhưng lại tràn ngập mùi mê hoặc dụ dỗ, khiến sắc mặt cậu thay đổi ngay tức khắc.

Đầu óc cậu ong lên vì hoảng sợ, Nhan Tịch cảm thấy cả cơ thể như muốn tan ra, nhiệt độ sau gáy không ngừng lan rộng, xuôi theo mạch máu chảy khắp toàn thân. Cảm giác bản thân không thể khống chế được cơ thể càng ngày càng rõ.

Đối với phản ứng này của bản thân, Nhan Tịch không biết nên làm thế nào. Tứ chi cậu đã mềm oặt không còn sức, bụng dưới nóng rực lên, cho dù liên tục hít thở sâu cũng không ổn hơn chút nào.

"Đừng... dừng lại đi, được không?". Hai mắt cậu đỏ hồng nhìn đối phương.

Dù không muốn nhưng Nhan Tịch thật sự hơi hoảng loạn rồi.

Lam Cẩn nhìn người trước mặt bị pheromone của bản thân ảnh hưởng đến mức đỏ ửng mặt, tim đập nhanh. "Nếu em không phải là Omega thì sao có thể phản ứng với pheromone lúc phát tình của tôi nhỉ?".

Nhan Tịch cố gắng chống đỡ lại phản ứng của cơ thể, cứng miệng đáp. "Sao tôi có thể có phản ứng với pheromone của cậu được?".

Cậu cảm giác cơ thể có gì đó rất kỳ lạ rất rõ ràng, cả đời này đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy cả người mất khống chế như vậy. Nhan Tịch dùng bàn tay nhéo mạnh lên đùi mình một cái, đau đớn lập tức làm nước mắt cậu ứa ra. Lúc này đầu óc cậu mới tỉnh táo được một chút, cố gắng xoa dịu nội tâm đang dậy sóng, run lẩy bẩy muốn đẩy Lam Cẩn ra để thoát ra ngoài.

Mà Lam Cẩn cũng là lần đầu tiên gặp một Omega đã cố ý thả ra pheromone để quyến rũ đối phương, vậy mà đối phương còn có thể nhẫn nhịn không bò tới cầu xin được lên giường với hắn, thậm chí còn muốn chạy trốn. "Em trốn cái gì? Nếu không bị ảnh hưởng bởi pheromone của tôi thì sao vừa nãy phải cầu xin tôi?".

Đôi mắt ánh vàng sắc bén hơi híp lại, Alpha trong thời kỳ phát tình đều sẽ bộc lộ một chút thú tính trong máu. Một khi con mồi đã rơi vào lãnh thổ của bọn họ, thì chắc chắn không có cơ hội trốn thoát ngay trước mắt họ đâu!

Đột nhiên tầm mắt Nhan Tịch thay đổi, đầu bỗng nhiên quay cuồng bởi Lam Cẩn đã ôm lấy cậu không tốn chút sức lực, dễ dàng ném lên giường.

Nhan Tịch: "....".

Cậu không kịp gượng dậy thì đã bị cơ thể cao lớn của Lam Cẩn đè xuống, cảm giác trói buộc mạnh mẽ vây khốn lấy cậu. "Tránh... tránh ra!".

Đồng tử đã hoàn toàn biến thành màu vàng của người kia, lúc này đang nhìn chằm chằm vào chàng trai mang vẻ mặt bối rối bất lực nằm trên giường. Hắn hạ thấp giọng, gần như là thì thầm, mờ ám nói. "Nếu như em không phản ứng với pheromone của tôi thì cần gì phải chạy? Sợ tôi làm gì em à?".

"Cậu đang nói đùa cái gì thế? Tôi là -- Beta nam!". Nhan Tịch vội vàng phủ nhận.

Lam Cẩn nhìn chằm chằm Nhan Tịch, khiến cậu có cảm giác người này sắp nuốt cả người cậu vào bụng. Biết hắn ghét nhất là Beta nam cho nên cậu mới cố tình đề cập đến chuyện này.

Cậu hít thở rất khó khăn khiến cả hốc mắt cũng đỏ lên, cảm giác đầu óc choáng váng càng ngày càng nhiều. Làn da trắng nõn nay cũng được phủ một màu hồng phấn.

Lam Cẩn nhìn thấy Nhan Tịch mang dáng vẻ đó thì đột ngột giơ tay lên, ngón tay men theo áo sơ mi của cậu chầm chậm lần xuống dưới thắt lưng nơi quần jean.

Biết rõ Lam Cẩn muốn làm gì, Nhan Tịch muốn đưa tay ra cản. Nhưng dưới sự ăn mòn ý chí của pheromone mà Lam Cẩn tỏa ra, tay chân cậu đã mềm oặt cả rồi.

"Cậu làm gì thế? Đừng đụng vào tôi?".

Cứu mạng!

Giọng nói cũng run rẩy luôn rồi!

Nhan Tịch khàn giọng hét lên đầy sợ hãi, đỏ mặt run run chống cự. Nhưng cuối cùng cậu vẫn bị Lam Cẩn cưỡng ép, để hắn dễ dàng cởi cả quần jean cùng quần lót của cậu xuống.

Lam Cẩn đưa tay ra giữ chặt hai chân đang giãy dụa của cậu, rồi tách sang hai bên. Vừa tách ra hắn đã thấy giữa hai đùi ẩm ướt từ lâu, mà miệng huyệt mềm mại đang khép mở liên tục. Trong lúc này tiểu c/ôn th/ị/t phấn nộn ẩn bên trong lớp lông thưa thớt cũng đã cương lên, đ/ầu kh/ấ/c nhỏ ra dịch nhầy trong suốt. Vừa nhìn đã thấy đó là một cảnh tượng vô cùng gợi dục.

Lam Cẩn khẽ cười. "Tất cả là do ảnh hưởng pheromone của tôi cho nên mới thành như vậy, thế mà em còn cứng miệng nói bản thân không phải Omega sao?".

Nhan Tịch: "....".

Cậu không biết tại sao cơ thể mình lại sinh ra phản ứng lạ lẫm như vậy, cảm giác khao khát trong cơ thể không thể nào kiềm lại được. Nhan Tịch dùng hết sức bình sinh, muốn khép lại hai chân vừa bị Lam Cẩn tách ra, cả mặt đỏ bừng bừng. Nhưng cho dù có cố gắng ra sao thì cũng không thể làm đối phương xê dịch một chút mảy may nào, thế là cậu chỉ còn cách kéo phần áo sơ mi xuống che đi phần thân dưới khốn khổ kia, xấu hổ đến mức nước mắt trực trào.

Đổi lại, Lam Cẩn nhìn dáng vẻ đáng thương của cậu thì đáy mắt lóe lên ánh sáng sáng rực, khao khát tình dục trong kỳ phát tình càng bộc lộ rõ, hắn muốn bắt nạt Omega này, muốn nếm sạch từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài của người đó.

Nhan Tịch bị mùi hương pheromone càng ngày càng nồng đậm bủa vây, ý thức bắt đầu trở lên không rõ ràng, bên trong gáy nóng lên như thể phát sốt. Dưới sự tác động của pheromone kia, cả tai lẫn cổ đều đỏ lên, cảm giác kỳ lạ ở thân dưới cùng trở lên vô cùng rõ ràng, chỉ cần hơi cử động là sẽ thấy thứ gì đó ở nơi cửa huyệt mẫn cảm kia chảy ra, khiến cơ thể cậu vô cùng ngứa ngáy khó chịu, cơ thể được khao khát lấp đầy. Giờ phút này cậu thấy bản thân giống hệt như một Omega đang phát tình.

Lam Cẩn thấy cậu bối rối lùi về sau thì lập tức nắm lấy hai cổ chân của cậu rồi kéo lại về chỗ cũ, đồng thời cơ thể cường tráng của hắn cũng đè xuống.

Nhan Tịch đưa hai tay muốn ngăn chặn và đẩy lồng ngực rắn chắc của đối phương ra, đột nhiên cảm nhận được có bàn tay nóng bỏng men theo thắt lưng mình rồi di chuyển xuống bên dưới. Đầu ngón tay như bị nhiễm điện lướt qua tiểu c/ôn th/ị/t phấn nộn, dừng lại nơi tiểu huyệt mềm mại nóng rực khiến cho cậu nổi hết cả da gà.

Hai chân cậu bị ép mở rộng, hậu huyệt ướt át bị đầu ngón tay đầy kinh nghiệm chầm chậm tiến sâu vào, mở rộng đầy khiêu khích.

"Không! -- Lam Cẩn, cậu... cậu rút ra!". Cả cơ thể Nhan Tịch đều căng lên, hai chân cũng co lại theo động tác của ngón tay.

Cảm giác bị kích thích khiến cho gương mặt trắng nõn kia đã đỏ càng đỏ thêm, cho dù cậu cố gắng ngừng hít thở cũng không thể nào ổn định được nhưng dường như phản tác dụng, thậm chí khiến cơ thể nảy sinh dục vọng ham muốn nhiều hơn.

Ham muốn được thứ gì đó cứng rắn hơn, to lớn hơn đút vào và lấp đầy!

Đầu ngón tay mang theo vết chai mỏng bỗng nhiên lướt qua vị trí nào đó trong hậu huyệt nhạy cảm, làm cả cơ thể Nhan Tịch run lên, từng sợi dâm dịch trong suốt tràn ra bên ngoài. Cảm giác tê dại khiến cho tầm mắt cậu trắng xóa, chiếc eo mảnh khảnh ưỡn thẳng theo bản năng, tiếng rên rỉ không nghe theo chỉ thị của não bộ mà tràn ra khỏi cổ họng. "Ưm... a, a...!".

Cậu biết rõ bản thân mình đã không thể khống chế nổi thứ mang tên dục vọng này nữa rồi, đôi mắt đầy nước ngập tràn sự hoảng sợ.

Lam Cẩn đối mắt với cậu, nhìn rõ hàng loạt biểu cảm đáng yêu ấy. Hắn cúi đầu xuống hôn nhẹ lên chóp mũi cậu. "Tôi tìm thấy khoang sinh sản của em rồi này, em còn nói mình là Beta nữa không?".

Cơ thể hai người tiếp xúc gần kề, sau gáy Nhan Tịch nóng đến mức không chịu nổi, đầu óc cũng dần rơi vào mê man, cả cơ thể cậu mềm oặt, chẳng còn miếng sức nào mà phản kháng nữa. Hiện tại cậu chỉ hành động theo bản năng, cái cảm giác thụ động giống hệt người say rượu.

Chóp mũi cao thẳng của Lam Cẩn lướt qua hai gò má của Nhan Tịch, rồi dừng lại bên hõm cổ cậu. "Mùi hương nồng hơn rồi! Em cũng sắp phát tình --!".

"Phát... phát tình?". Suy nghĩ đang hỗn loạn của Nhan Tịch bỗng dưng trở lên rõ ràng. Cậu như người đi trong sương mù, cứ lặp đi lặp lại hai chữ vốn cả đời chẳng có chút liên quan nào đến bản thân mình.

Từ đầu, cậu chỉ là giúp Cố Vũ Phi chuyển lời thôi.

Nhưng tại sao chuyện lại đến nước này kia chớ?

"Đúng vậy! Em phát tình rồi!". Lam Cẩn cởi bỏ khăn tắm che hạ thân xuống, lộ ra d/ương v/ật đã cứng rắn thẳng tắp đầy gân xanh dữ tợn, ép sát ngay mép huyệt đang ướt đẫm kia. Bỏ qua sự "ân cần chăm sóc", hành động cọ sát nhẹ nhàng của hắn lúc này, để so với các Alpha đang phát tình khác thì hắn cũng được xem là vô cùng kiên nhẫn. Mặc cho d/ương v/ật đã cương cứng đến mức đau nhức, hắn vẫn nhẫn nại đáp lời Nhan Tịch.

Cậu cảm nhận được một vật vừa nóng vừa cứng kề cận hậu huyệt, lập tức cong người lại theo bản năng. "Nhưng mà -- nhưng mà -- không được đâu! Chúng ta... không thể được!".

"Tôi là Alpha, em là Omega! Hai chúng ta đang trong kỳ phát tình. Em nghĩ xem còn cơ hội nào làm tình tốt hơn lúc này không?".

Nhan Tịch: "....".

Cơ hội?

Làm tình cần phải có cơ hội à?

Không phải là cùng với người mình yêu và hai người ta tình ngươi nguyện sao?

Vừa dứt lời, Lam Cẩn cũng không còn đủ nhẫn nại nữa. Hậu huyệt non mềm đầy nước trước mắt làm hắn mất dần lý trí, chỉ muốn thỏa mãn dục vọng đang lấp đầy thể xác. Nếu không phải săn sóc bởi đối phương là lần đầu, thì có lẽ hắn đã giơ súng lên cứng rắn xâm nhập nhục huyệt này, rồi tận tình tận hứng nắc theo ý của bản thân. Hắn nâng hai chân trắng nõn của Nhan Tịch lên, đại d/ương v/ật chầm chậm đút vào huyệt dâm đã được mở rộng.

Cảm giác dị vật lần đầu tiến vào cơ thể rồi ma sát khiến Nhan Tịch căng cứng cả người, cậu vô thức nắm chặt lấy hai cánh tay rắn chắc của Lam Cẩn. Bởi vì đau đớn mà lấy lại một chút ý thức. "Ưm... a, a!".

Hậu huyệt mới khai bao vừa chặt vừa hẹp bị d/ương v/ật to lớn của Alpha cắm vào, cho dù pheromone của Lam Cẩn làm cậu tiến vào kỳ phát tình thì việc tiếp nhận thứ lớn như vậy cũng rất khó khăn.

Hai chân cậu cong lên, ưỡn người cảm nhận d/ương v/ật đang đâm chọc trong cơ thể mình kia có bao thô bao cứng rắn, vậy mà có thể đâm lút cán vào giống như muốn xuyên rách bụng cậu. "Ưm, a, a! Á... đừng mà! Khó chịu quá! A,.... sâu quá! Đừng vào thêm nữa!".

"Bảo bối, tôi còn muốn vào sâu hơn nữa! Muốn xuyên thủng em". Đáp lại lời Nhan Tịch, là động tác cắm d/ương v/ật vào huyệt động vừa sâu vừa nhanh của Lam Cẩn.

Cảm giác đau đớn lần đầu cảm nhận được làm Nhan Tịch muốn lùi về phía sau, nhưng vẫn bị người kia ôm thắt lưng kéo về. Hai tay hắn cố định trên mông thịt vừa cao vút vừa co giãn của cậu.

Toàn bộ d/ương v/ật thô dài đã đâm vào trong, mị thịt gắt gao cắn chặt đến mức khó di chuyển, mặc cho nước dâm nhiều đến mức nhiễu ra bên ngoài bôi trơn. Cả người Nhan Tịch ướt đẫm mồ hôi, đôi môi mỏng hơi hé mở hít lấy hít để không khí, hai má cậu đỏ bừng, đôi mắt thì ngây dại, cơ thể gầy gò bị ép chặt nằm trong lòng Lam Cẩn.

D/ương v/ật Lam Cẩn được bao bọc bởi một nơi vừa mềm mại vừa nhiều nước, khiến hắn cảm thấy sướng như lên mây, toàn thân thoải mái đến thở hắt ra một tiếng.

"Bảo bối, em kẹp chặt quá!".

"Bên trong thật nhiều nước, giống như đang ngâm suối nước nóng vậy!".

"Lại kẹp chặt một chút nữa là tôi sẽ bắn ra mất!".

Hắn nhìn xuống người con trai đang nằm dưới thân mình, vừa mới bị đâm vào mà đã trợn mắt run rẩy không chịu nổi, một Omega như thế này mà vừa nãy còn có gan đấm hắn cơ đấy!

Lam Cẩn mang ý xấu muốn trả thù, hắn cúi thấp đầu cắn mạnh lên xương quai xanh của Nhan Tịch. Cảm thấy cơ thể cậu run lên, cái lỗ đằng sau cũng mút mạnh hơn một chút. Quả nhiên là rất thích!

Mùi hoa sen chưa nở cứ quấn quanh bên chóp mũi cũng dần trở lên thật rõ ràng, càng ngày càng khiến người ta mê mẩn. Mà pheromone của Lam Cẩn cũng không biết từ bao giờ đã quấn quýt với pheromone của người kia, tạo ra một cảm giác mập mờ đầy cuốn hút.

Lam Cẩn không che đậy sự hưng phấn của mình, hắn chỉ hơi dừng lại vài giây rồi lập tức đặt hai chân đang cong lại của Nhan Tịch lên vai mình, bắt đầu đưa đẩy một cách mạnh bạo.

Động tác mãnh liệt của hắn khiến Nhan Tịch khó lòng chịu nổi, cậu bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ vụn vặt.

Trong căn phòng rộng lớn đâu đâu cũng được bao phủ đầy mùi hương ái muội, Lam Cẩn giống như người nghiện cả quá trình đều vô cùng hưng phấn, không biết hắn đã bắn ra bao lần vào bụng Nhan Tịch. t/inh d/ịch theo những lần đưa đẩy, cắm vào rút ra mà trào ra ngoài dính lên đùi trong trắng nõn và vương vãi khắp chăn nệm dưới thân.

Nhưng bấy nhiêu vẫn chưa đủ thỏa mãn Lam Cẩn.

Hắn là Alpha cấp S, sự mạnh mẽ và khả năng khống chế bẩm sinh đã có. Cho dù khi phát tình với Omega cấp S đi chăng nữa thì Lam Cẩn vẫn dễ dàng khống chế mọi thứ, kể cả pheromone của Omega và những phản ứng của họ.

Nhưng với Nhan Tịch -- hắn dường như đang mất khống chế!

Hắn chẳng mảy may việc để tâm đến việc làm bao nhiêu lần với cậu, hắn chỉ biết bản thân làm bao lần cũng không thấy đủ, ham muốn tình dục ngày càng lớn, thậm chí đang có xu hướng hoàn toàn mất khống chế!

Lam Cẩn ôm Nhan Tịch vào lòng mình, rồi mạnh mẽ đâm vào trong, sau đó lại bắn tinh. Mỗi một lần ra đều muốn bắn thật sâu vào trong người cậu. đ/ầu kh/ấ/c của d/ương v/ật mang theo sức nóng, không chỉ một hai lần đâm thật sâu vào nơi sâu nhất trong cơ thể cậu, cảm nhận được một nơi hơi nhô lên nóng bỏng và mềm mại.

Hắn biết đó là khoang sinh sản của cậu!

Thông thường khi quan hệ cùng Omega vào kỳ phát tình, bọn họ sẽ chủ động mở rộng khoang sinh sản, làm như vậy không phải chỉ nâng cao khả năng thụ thai mà còn tăng cảm giác sung sướng lên rất nhiều.

Nhưng lúc này khoang sinh sản của Nhan Tịch lại không mở ra, mặc cho Lam Cẩn đâm chọt ra sao, cọ sát thế nào đi chăng nữa thì nó cũng không hề có dấu hiệu mở ra.

Ham muốn của Lam Cẩn càng ngày càng lớn, ngửi thấy mùi pheromone ngọt ngào, lại còn được làm tình với cơ thể mềm mại ấm áp của cậu nên bản tính nguyên thủy của Alpha cũng dần lộ ra.