Cưỡng Bức Vợ Yêu

Chương 108: 108






Sắc mặt Thiên Tịnh đột nhiên trở nên trắng bệch, toàn thân cứng đờ, trên trán túa mồ hôi lạnh!

“Em nói gì?” Cô ta thấp giọng hỏi, chỉ cảm thấy mình nghe lầm, chuyện đó Diệp Minh đã xử lý ổn thỏa rồi, làm sao Mộ Lạc Lạc biết được?

“Ha ha! Còn muốn em nói lại lần nữa à? Lúc sinh nhật chị, không phải đã cùng ân ái với hai tên đàn ông trong phòng sao?” Âm giọng Mộ Lạc Lạc trầm thấp, đây là nhược điểm lớn nhất của Thiên Tịnh mà cô ta nắm được.

Trái tim Thiên Tịnh đột nhiên rơi xuống nơi thấp nhất, “Sao em biết được?”

“Hôm đó em tận mắt thấy rồi. Chị nói xem nếu như anh em biết, chị còn có thể gả vào Mộ gia được nữa không?” Mộ Lạc Lạc nói.

“Đừng quên, hôm đó là do em chuốc thuốc, nếu không phải là thuốc của em, thì chị làm sao trúng được? Là em hại chị, nếu anh của em biết được, em đoán anh ấy sẽ làm gì em?” Vết thương lòng của Thiên Tịnh nay bị xé toạc ra, sau khi sự việc xảy ra, cô ta luôn muốn tìm Mộ Lạc Lạc tính sổ, nhưng việc này cô ta không dám cho ai biết, nên cô ta mới ém đi không nói.

“Em bỏ thuốc vào nước uống, hơn nữa em đã nói với chị rồi, chị nhất quyết đòi uống nước, liên quan gì em chứ, hơn nữa thuốc cũng là do chị đem tới!” Mộ Lạc Lạc độp lại.

“Chị không có uống nước, chị ăn kem kim sa đá bào thôi!” Thiên Tịnh nói.

Đây là chỗ mà cô ta nghĩ không ra, Mộ Lạc Lạc nói với cô ta là bỏ thuốc vào nước uống, kết quả cô ta ăn kem thì bị trúng thuốc!


“Kem kim sa có đá bào? Trong kem kim sa có đá bào khi nào?” Mộ Lạc Lạc ngạc nhiên.

“Hôm đó kem kim sa không có đá bào sao?” Thiên Tịnh hỏi.

“Không có. Rốt cuộc chị ăn kem ở đâu vậy?” Mộ Lạc Lạc hỏi.

“Chị ăn trong phòng Diệp Phi! Kem của nó có đá bào, chị còn tưởng là loại mới nữa!” Tay Thiên Tịnh vo thành nắm đấm.

“Không đúng, lúc chú Diệp bảo Diệp Phi đem kem ra, em thấy rồi, chỉ là kem kim sa bình thường thôi, không có đá bào.” Mộ Lạc Lạc nhớ lại việc hôm đó.

Thiên Tịnh đau khổ nhắm mắt lại, xem như đã hiểu ra chuyện gì rồi, “Là Diệp Phi đổ nước uống vào kem! Chị bị Diệp Phi tính kế rồi!”

“Thủ đoạn của Diệp Phi quá cay độc rồi! Thiên Tịnh, chị cam tâm để cô ta làm thiếu phu nhân của Mộ gia sao? Xảy ra chuyện lớn như vậy, anh của em cũng không làm gì cô ta, xem ra anh của em rất cưng cô ta.” Mộ Lạc Lạc nói.

“Chị đương nhiên sẽ không nhường nó!” Thiên Tịnh nói.

“Nghĩ cách giữ em lại, em giúp chị đuổi Diệp Phi đi!” Mộ Lạc Lạc nói.

Chân mày Thiên Tịnh nhíu lại, “Bây giờ không được, anh của em đang tức giận, chị nói cũng không có ích gì, nhưng chị sẽ tìm cách để em quay về sớm một chút!”

“Cái gì? Em vẫn phải đi à? Chị không sợ em nói cho anh em biết à?”Mộ Lạc Lạc không ngờ, bản thân giằng co cả ngày vẫn phải đi!

“Chị đương nhiên không muốn em nói với anh của em, nhưng em cũng rõ tính của an hem, bây giờ cho dù bố mẹ em cũng không thể giữ em lại được, nhưng chị có thể bảo đảm, để em trở về lúc chị kết hôn! Thế nào? Tới lúc đó chúng ta cùng đối phí Diệp Phi, nó muốn gả cho Cung Trạch Vũ, nằm mơ đi! Chị có thể giúp em gả cho Cung Trạch Vũ!” Thiên Tịnh đưa ra điều kiện của mình.

Mộ Lạc Lạc rất rõ tính khí của anh mình, tình hình hiện tại quả thực là có tìm bố mẹ cũng không cứu nổi cô ta.

“Được, em tin chị một lần, nếu chị không thể cho em trở về vào ngày chị kết hôn, em sẽ nói với anh em chuyện của chị và người đàn ông khác, khiến hôn lễ của chị bị hủy bỏ!”

“Em yên tâm, chị sẽ không đem hôn lễ của mình ra đùa đâu! Bây giờ em nghe lời đi đi, Nhiếp Hạo tới rồi, em đi đi!” Thiên Tịnh nhìn người đàn ông đang đi tới.

“Các người làm gì vậy? Còn không đưa tiểu thư lên xe?” Nhiếp Hạo chất vấn đám thuộc hạ.

Liễu Họa hừ lạnh một tiếng, “Đúng là nô tài lớn hơn cả chủ! Chó nhà ta còn dữ hơn người nữa!”


Nhiếp Hạo bị mắng là chó, sắc mặt anh trầm xuống, “Chủ của tôi là Tổng giám đốc, người khác tôi không quan tâm! Tổng giám đốc khen tôi là con chó trung thành tốt nhất! Làm phiền tiểu thư nhanh một chút!”

Liễu Họa bị nói lại tới cứng họng, dù sao bà ta cũng không thể nhúng tay vào chuyện của tập đoàn, cũng không thể can dự vào việc của con trai mình.

Mộ Lạc Lạc đi vài bước lại quay đầu lại nhìn, theo Nhiếp Hạo lên xe, căn bản không nỡ rời xa nơi đây.

Liễu Họa dặn dò vài câu rồi mới tránh ra để Nhiếp Hạo lái đi.

Đáy mắt của Thiên Tịnh lóe lên ánh nhìn độc ác, chuyện giữa cô và hai người đàn ông kia, trừ Thiên Huệ và Diệp Minh, ai cũng không thể bỏ qua!

“Thiên Tịnh, ban nãy con với Lạc Lạc nói gì vậy?” Liễu Họa hỏi.

“Không có gì ạ, Lạc Lạc không nỡ rời xa dì, huyên thuyên với con vài câu, dì à, dì yên tâm, Lạc Lạc nhất định sẽ sớm quay về.” Thiên Tịnh an ủi Liễu Họa.

“Dì hy vọng anh em tụi nó mau chóng làm lành!” Liễu Họa than nhẹ.

“Đều do Diệp Phi hại cả, nếu không Lạc Lạc sẽ không có chuyện!” Thiên Tịnh cố ý nói.

“Phải! Đều tại Diệp Phi! Dì có chết cũng không buông tha Diệp Phi!” Liễu Họa nói.



Trong căn phòng xa hoa, khắp nơi đều nguy nga lộng lẫy, trên màn hình máy tính của người đàn ông hiện lên hội thoại video.

Anh ta mở hộp thoại, nhìn người đang ngồi trên ghế xoay trong màn hình.

“Bá Tước, kế hoạch lần này thất bại rồi?” Chủ của Ám Dạ hỏi.

“Không tính là thất bại, tuy chưa giết được Mộ Thương Nam, nhưng mà, ngươi đoán xem Ngân Mị sẽ xuất hiện trong hội nghị Liên Minh sắp tổ chức không?” Bá Tước nói.

“Ha ha, hỏi hay lắm, nếu như Ngân Mị là Mộ Thương Nam, vậy thì trong buổi hội nghị sẽ không có Ngân Mị!” Chủ của Ám Dạ nói.

“Cho nên, chúng ta chỉ cần xem Ngân Mị có dự họp hay không là biết ai là Ngân Mị rồi.”Bá Tước nói.


“Ngươi muốn trà trộn vào cuộc họp của Liên Minh?” Chủ của Ám Dạ hỏi.

“Phải, cuộc họp của Liên Minh chỉ cần định ngày xong là sẽ không hủy bỏ. Ta đã xem qua bệnh án của Mộ Thương Nam rồi, hắn căn bản không thể đi lại được, muốn di chuyển đều phải dùng tới băng ca. Thời gian ngắn như vậy, hắn ta không dự họp được.” Bá Tước nói.

Chủ của Ám Dạ đột nhiên nghĩ tới gì đó, “Nếu như ngươi thay Ngân Mị dự họp, chúng ta vừa hay có thể có được danh sách của Liên Minh, giải tán công ty của Liên Minh! Sau này, kinh tế trên toàn cầu sẽ do Ám Dạ chúng ta độc quyền!”

“Ta chính là nghĩ như vậy! Ta thay Ngân Mị dự họp, ta xem ai quen biết hắn!” Bá Tước nói.

Dù sao người quen biết Ngân Minh mới có thể phát hiện hắn ta giả dạng Ngân Mị!

“Rất tốt, ngươi đi làm đi! Gần đây chúng ta bị công ty của Liên Minh ép quá mức. Không tiêu diệt liên minh, Ám Dạ sẽ không thể nắm độc quyền được!” Chủ của Ám Dạ nói.

“Đợi tin tốt của ta.” Bá Tước tắt cuộc trò chuyện video.



Mộ Thương Nam nằm trong phòng bệnh lật xem thời gian biểu của mình, “Diệp Phi, đi nói với Sở Nhiễm, anh phải đi nước ngoài trị thương, bảo cô ta dẫn đoàn trị liệu đi theo, em đi theo hầu hạ.” Mộ Thương Nam ra lệnh.

“Hả? Anh ra nước ngoài trị thương?” Diệp Phi ngạc nhiên, anh rõ ràng là không có bệnh gì mà!

“Ừ, vết thương anh nặng như vậy, đương nhiên phải ra nước ngoài chữa trị rồi!” Mộ Thương Nam nói.

Diệp Phi á khẩu, “Mộ tổng, phiền anh nói rõ, anh bị thương chỗ nào?”

“Bị thương tới mức nhìn thấy em là muốn ăn, em nói có nên trị hay không? Lại đây, chữa cho anh lần nữa!” Mộ Thương Nam nói.