Ba ngày thi đại học cuối cùng kết thúc, Trì Tảo Tảo cảm thấy, rốt cục cô cũng thoát rồi.
Hết thảy học sinh đều uể oải mệt mỏi, hận không thể về nhà ngủ liền mấy ngày mấy đêm.
Nhưng Trì Tảo Tảo thì lại không thể chờ đợi được nữa muốn gặp Diệp Khuyết, muốn hẹn hò với anh, muốn nắm tay anh, hôn môi, lăn giường.
Cô tốt nghiệp trung học, cũng có nghĩa là cô lớn rồi.
Lớn rồi, thành niên, cô có thể danh chính ngôn thuận trở thành người phụ nữ của Diệp Khuyết, người vợ, người mẹ của con anh.
Oa hi hi, chuyện này vừa nghĩ liền cảm thấy quá hạnh phúc.
Đặc biệt là cô mới vừa chạy ra cổng trường học, liền nhìn thấy chiếc xe thể thao màu xám kia.
Cô kích động chạy tới, mở cửa xe đặt mông ngồi vào, thậm chí còn không chờ người đàn ông kia phản ứng, vồ tới ôm lấy đầu của anh, mạnh mẽ bẹp một cái, để lại một cái hôn to lớn.
Diệp Khuyết hoàn toàn không ngờ cô lại trực tiếp như vậy, đầu bị cô thô lỗ hôn một hồi như thế, trên mặt vậy mà nổi lên một chút đỏ ửng.
Trì Tảo Tảo không để ý lắm nói, với anh "Chồng à, em thi xong rồi, hơn nữa, em cảm thấy em có thể thi đậu Thanh Hoa Bắc Đại, vì khen thưởng em, chúng ta đến cục dân chính chứng nhận đi?"
"..." Diệp Khuyết đang lái xe chợt dừng động tác lại, quay đầu liếc cô một chút, vẫn lạnh lùng đối mặt như cũ: “Nhận được thư thông báo trúng tuyển rồi lại nói."
"..." Vào lúc này, đổi lại thành Trì Tảo Tảo là người câm nín.
Cô trừng mắt nhìn anh, thật lâu sau, lại hỏi: “Nếu như em không thi đậu, có phải anh liền không định để em làm người phụ nữ của anh?"
Anh đang lái xe, rất chăm chú, không có thời gian trả lời cô.
Trì Tảo Tảo nhíu mày, rất ghét bộ dáng một chữ quý như vàng này của anh.
Cô còn nhớ rõ, nhớ tới ngày cô vào trường thi, lời anh đã nói với cô.
Mặc kệ cô thi như thế nào, cô đều là người phụ nữ của anh.
Hẳn là anh muốn đổi ý?
Trì Tảo Tảo không vui, đứng dậy bò qua...
Diệp Khuyết thấy hành vi của cô, lên tiếng ngăn lại: “Em định làm gì?"
Trì Tảo Tảo bò qua, cố ý muốn ngồi trên đùi anh, anh đang lái xe, không thể xem thường, vì vậy liền bị cô thừa lúc vắng mà vào.
Anh hết cách rồi, không thể làm gì khác hơn là dừng xe lại bên đường.
Trì Tảo Tảo ngồi trên đùi anh, đối mặt anh, khuôn mặt nhỏ bé tinh xảo cười đến xán lạn lại xinh đẹp: “Anh đã nói, mặc kệ em thi như thế nào, em đều là người phụ nữ của anh."
Cô nói, hai tay nâng khuôn mặt cương nghị của anh lên, hất cằm rồi hôn môi anh.
Anh cứ ngồi như thế, không nhúc nhích!
Cô gái này, quá mức cố tình làm bậy, cô chắc chắn sẽ không nghĩ đến, anh đang ngồi trong sự hỗn loạn, càng sẽ không nghĩ tới, cô làm như thế là đang chơi với lửa có ngày chết cháy.
Thật là một con bé không biết trời cao đất rộng.
Con mắt sắc bén của anh, lành lạnh khát máu, cả người toả ra khí chất lạnh lẽo khiếp người, tính nhẫn nại đang từng điểm từng điểm bị con bé này xóa bỏ.
Kỳ thực, Trì Tảo Tảo cũng không phải bụng đói ăn quàng như vậy.
Thấy anh mặt lạnh, khuôn mặt không vui, cô cũng không thấy thú vị, đột nhiên thả anh ra, tức giận hỏi: “Anh là có ý gì hả?"
"Tránh ra!" Anh ra lệnh.
Người đi ngang qua bên cạnh xe, thỉnh thoảng nhìn vào trong xe thể thao, bọn họ cho rằng hai người trong xe đang làm bậy, vì vậy lớn mật lấy điện thoại di động ra quay chụp.
Trì Tảo Tảo hoàn toàn không thèm để ý hành động của những người kia, làm nũng trên đùi Diệp Khuyết: “Không, em không muốn đó thì sao?"
"Anh bảo em tránh ra!" Giọng tăng cao hai dB.
Trì Tảo Tảo thấy anh thật sự tức rồi, ủ rũ bò đến chỗ ngồi kế bên tài xế, khuôn mặt không được như ý.
"Nói chuyện không đáng tin, anh liền không phải một người đàn ông chân chính, hừ!" Cô giận dữ nói.