Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người

Chương 400




Chương 400

Bánh kem vừa mang ra, để tránh không khí gượng gạo Bạch Hiểu Nguyệt vội lấy muỗng ăn bánh ngọt, đột nhiên một trận buồn nôn dội lên, khiến cô phải dùng tay bịt miệng lại kìm nén. Một trận khác lại dội lên, Bạch Hiểu Nguyệt vội chạy vào nhà vệ sinh để nôn.

Lý Khanh Vũ lo lắng nhìn cô nôn khan chạy vào nhà vệ sinh, không phải là trước đây cô ấy rất thích ăn sao? Sao bây giờ ăn nó vào lại muốn ói.

Lý Khanh Vũ đi theo cô vào nhà vệ sinh, anh đứng đợi trước cửa nhà vệ sinh nữ, nhiều cô gái đi ra đều chỉ chỉ trò trỏ bàn tán về anh. Lý Khanh Vũ mặc kệ không quan tâm, thỉnh thoảng anh nghiêng đầu lén tìm bóng dáng cô.

Đợi đến khi đi ra, Lý Khanh Vũ đỡ lấy Bạch Hiểu Nguyệt, lo lắng hỏi: “Hiểu Nguyệt, em không sao chứ. Dạo gần đây em ăn uống không được tốt à? Có phải Vân Thiên Lâm không chăm sóc em tốt?”

Bạch Hiểu Nguyệt lắc đầu, cô mệt mỏi không trả lời, cơn buồn nôn khi nãy rút cạn sức lực của cô. Ngồi xuống ghế, cô mới cảm thấy đỡ hơn.

“Nhìn sắc mặt em không tốt, để anh đưa em đi bệnh viện.” Lý Khanh Vũ đau xót cho Bạch Hiểu Nguyệt, có phải sống trong Vân gia, Bạch Hiểu Nguyệt không được ăn uống đầy đủ, phải kiêng cái này cái kia thành ra cô mới có vấn đề về dạ dày.

Bạch Hiểu Nguyệt em thấy rồi đấy, hôn nhân ở hào môn không tốt đẹp như những gì em nghĩ đâu. Anh đã nhắc nhở em rất nhiều lần, cớ sao em không chịu nghe anh, bây giờ phải chịu ủy khuất một mình.

Bạch Hiểu Nguyệt nghe Lý Khanh Vũ nói đi bệnh viện, cô lập tức xua tay.

“Đừng đi, em đang mang thai, chắc là khi nãy em bị ốm nghén với bánh kem rồi.”

Hả? Cô nói cái gì? Ốm nghén…Mang thai…

Lý Khanh Vũ theo ánh mắt dời xuống bụng cô, anh chỉ nhìn thấy vùng bụng bằng phẳng, chẳng có dấu hiệu nào như cô nói. Chỉ có điều cô nói anh mới để ý, hôm nay cô mặc đồ rộng hơn mọi khi làm cho anh phải tin tưởng lời cô nói là thật.

“Ý em là…trong bụng em đang có con của Vân Thiên Lâm?” Lý Khanh Vũ nhìn Bạch Hiểu Nguyệt, thật lâu sau, anh vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.

Bạch Hiểu Nguyệt đã có con của Vân Thiên Lâm? Tại sao anh mới chỉ đi công tác nước ngoài một thời gian ngắn, thời điểm trở về cô đã mang thai rồi. Không phải là hôn lễ chưa cử hành? Sao lại nhanh như vậy được.

Ha ha, chưa cử hành hôn lễ thì sao chứ? Cô ấy và Vân Thiên Lâm đã đăng ký kết hôn, trở thành vợ chồng hợp pháp, có con cũng là lẽ thường tình.

Không phải là anh chưa bao giờ nghĩ qua. Mỗi buổi tối, nằm cô đơn trên giường, anh đã tưởng tượng qua không biết bao nhiêu lần có phải giờ này cô và Vân Thiên Lâm đang quấn quýt lấy nhau trên giường không? Vân Thiên Lâm đang ở trên người cô, chiếm lấy người con gái mà anh yêu. Mỗi lần nghĩ đến đó, tâm anh đều đau. Duy chỉ có mang thai, là anh chưa bao giờ nghĩ qua. Bạch Hiểu Nguyệt đã chính thức không còn là của Lý Khanh Vũ rồi.

Một lúc lâu sau, Lý Khanh Vũ không biết mình làm bằng cách nào mới có thể vượt qua cái tin sốc này. Anh chỉ có thể lẳng lặng nhìn cô uống cốc trà, mỗi một động tác đều khắc sâu vào trong lòng anh.

Nhìn vẻ mặt Bạch Hiểu Nguyệt tuy mệt mỏi nhưng ánh lên tia hạnh phúc, Lý Khanh Vũ mới biết, cô hiện tại sống rất tốt. Như vậy thì bao nhiêu nỗ lực của anh đã tan thành mây khói.

Anh cố gắng nhiều như vậy, đi công tác một thời gian, tăng ca đến liều mạng, chính là vì đạt được cái dự án lớn kia, làm cho gia tộc của anh không thể can thiệp vào hôn nhân của anh được. Như vậy anh mới có thể đứng trước mặt cô nói rằng, anh đã đủ bản lĩnh để cưới em về nhà, chờ cô đồng ý. Hóa ra hết thảy là tự anh tưởng tượng.

Nhìn bóng dáng Bạch Hiểu Nguyệt rời đi, anh thậm chí còn quên mất phải đưa cô về nhà. Có lẽ là anh sợ hãi khi nhìn thấy bộ dáng ân ái của cô với Vân Thiên Lâm, sợ chính mình ngu ngốc biết là đau những vẫn cứ đâm đầu vào.

Lý Khanh Vũ không biết mình đi ra quán cà phê như thế nào, anh nhìn mọi thứ xung quanh, đối với anh thật lạ lẫm. Anh cảm giác mình không thuộc về thế giới này.

Bạch Hiểu Nguyệt không bắt xe về nhà ngay, cô nán lại đi dạo phố một lát. Ánh mắt cô thoáng nhìn qua các cặp đôi tình nhân. Cô buồn thay cho Lý Khanh Vũ. Có lẽ tình cảm của Lý Khanh Vũ đối với cô quá sâu nặng cho nên anh mãi không thể nào quên được cô. Cô nguyện thầm ước anh sẽ tìm được một cô gái xứng đôi với anh, trao cho anh một tình yêu thật lòng, bù đắp lại những gì mà cô không thể cho Lý Khanh Vũ. Tình yêu với một số người giống như thuốc độc, lỡ ngấm vào rồi dứt mãi không ra.