Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người

Chương 139




Chương 139


Hình ảnh này không khỏi làm cho các cô nhớ tới, lúc tổ trưởng văn phòng bị các cô hạ bệ, Bạch Vân Khê mang theo nụ cười đắc thằng mỉm cười, giẫm đạp lên tôn nghiêm của tổ trưởng văn phòng, khinh miệt nói với tổ trưởng văn phòng không cần phải trêu chọc Bạch Vân Khê, hậu quả người bình thường sẽ không gánh vác nổi.


Sau đó, tổ trưởng văn phòng trở thành người phụ nữ bị Vinh Thăng đuổi thẳng cổ ra khỏi công ty, gia cảnh tan nát, lang bạc khắp nơi. Rốt cục cũng không ngốc đầu lên nổi ở thành phố Y, chỉ biết mang theo đứa con rời khỏi thành phố Y, nhưng chẳng ai biết là đi đâu.


Nghĩ đến kết cục của hai người bọn họ cũng là như thế, Vương Lilyl tròng mắt trợn ngược, ngã xuống hôn mê bất tỉnh. Mọi người ở hội trường nháo nhào cả lên, có người hoang mang lấy điện thoại ra kêu xe cấp cứu đến đây.


Triệu Thiến Thiến chật vật từ trên mặt đất đứng dậy, kéo thân thể gượng đứng lên, lặng lẽ rời khỏi hội trường. Cô biết, chính mình xong rồi, nhưng cô không dễ dàng bị đánh gục như vậy.


Cô xuất thân từ nông thôn, không ai là không biết cô đang có một cuộc sống rất tốt ở thành thị, người trong nhà cũng rất tự hào về cô, được mọi người trong thôn không ngừng ghen tỵ, vì thế cô không có mặt mũi nào mà trở về quê hương của mình. Mặc kệ như thế nào, cô cũng phải bám sống bám chết ở cái thành phố này.


Anna lạnh nhạt nhìn thoáng qua Sindy đang quỳ trên mặt đất, cái gì cũng chưa nói, ở thời điểm mọi người đã tản ra ngoài hết Anna cũng đi luôn, Sindy còn tưởng mình có thể tiếp tục công việc này liền chạy theo đằng sau. Lúc đi tới cửa, tài xế đóng cửa rầm lại một tiếng, nghênh ngang rời đi để lại một màn khói bụi.


Toàn bộ cảnh này đều được Bạch Hiểu Nguyệt chứng kiến trên xe rất rõ ràng. Khi quay mặt đi, cô không biết Vân Thiên Lâm ở đằng sau liền đặt lên môi cô một nụ hôn ấm áp. Trên mặt Bạch Hiểu Nguyệt một mảng ửng đỏ, nhất thời không biết nên nói gì.


Cô còn tưởng rằng, chuyện này cứ như vậy kết thúc, rốt cục thì những người đó đều có một kết cục trừng phạt chính đáng. Cái này cô có thương xót cũng vô dụng, như vậy cũng quá giả tạo rồi, thời điểm Vân Thiên Lâm vạch mặt bọn họ, cô cũng đã biết kết cục này nhưng không ngăn cản Vân Thiên Lâm chừa cho họ một con đường sống cho nên cô cũng chẳng có tư cách gì tội nghiệp. Chuyện cứ để thuận theo tự nhiên.


“Cô ngốc, nếu như anh không có ở đó, thì em phải sao đây?”


Vân Thiên Lâm chỉ là tùy ý nói, lại làm cho Bạch Hiểu Nguyệt trầm ngâm. Điều này không phải là cô chưa suy nghĩ tới, cô đang rèn luyện bản thân mình khi gặp nguy hiểm mà không có anh sẽ làm thế nào đây.


Điều này đối với cô sẽ là một thử thách đây.


Vân Thiên Lâm tuy rằng có bản lĩnh, cô chưa từng thấy qua anh không có gì là không làm được. Nhưng mà anh cũng không phải là thần mà suốt ngày ở bên cạnh cô.


Xem ra sắp tới đây cô phải lên một kế hoạch cho mình, không ngừng nhắc nhỏ bản thân không được dựa dẫm vào Vân Thiên Lâm quá nhiều, không được ỷ lại vào anh hoàn toàn, cô phải chịu đựng được những lúc không có anh bên cạnh, có như thế cô mới không đem đến rắc rối cho anh.


Bạch Hiểu Nguyệt âm thầm thề, tuyệt đối sẽ không mang lại thêm quá nhiều rắc rối và phiền toái đến cho Vân Thiên Lâm, cô phải bảo vệ bản thân mình cho thật tốt. Bạch Hiểu Nguyệt nghiêng người ôm lấy Vân Thiên Lâm, mặc kệ xe đang đậu ở ven đường, cô ôm chặt lấy anh nghe thấy tiếng tim đập của anh làm cô thấy an tâm lên rất nhiều.


Hình ảnh ấm áp trên xe, đập vào mắt người ngoài chính là lãng mạn vô cùng, nhưng mà ở một góc khác có một chiếc xa Farrari, đó là xe của Lý Khanh Vũ, đôi tay anh gắt gao chế trụ lấy tay lái, anh nhìn Hiểu Nguyệt ôm Vân Thiên Lâm, hai người tình nồng ý đậm, mặt anh tái nhợt không còn một chút máu.


Đôi mắt trong veo kia đã không còn bóng dáng nào của anh. Chỉ cần là Vân Thiên Lâm xuất hiện, trong mắt cô chỉ có mỗi hình ảnh của anh ta. Anh đã không còn là một vị trí đặc biệt nào trong đôi mắt cô nữa.


Lúc anh đến công ty Vinh Thăng, một nhân viên đã nói cho anh biết Hiểu Nguyệt đã tới đó. Anh tức tốc nhanh chóng lái xe đi đến đó, anh sợ bỏ lỡ một phút là lại không gặp được cô một phút. Ai ngờ khi đến đó lại bắt gặp cô bị người ta bắt nạt.