Editor: Waveliterature Vietnam
Trì Vị Vãn nghĩ, xuất thân của bản thân so với gia thế của Bạc tiên sinh cũng xem như là không tệ.
Thậm chí có khả năng anh ta là người của Giang Tứ Gia.
Nhưng chung quy cũng chỉ là thuộc hạ chứ không phải là bản, thân Giang Tứ Gia… Tiền tài, địa vị, quyền thế… Những phương diện này còn thiếu vượt trội rất nhiều.
Những năm tồn tại trong làng giải trí cô biết không ít nhân vật có máu mặt nhưng rõ ràng cách trung gian này rất khác nhau.
Thân thể tiên sinh gầy gò không được khỏe, về mặt chữa trị đã tốn không ít chi phí. Vậy mà trước đây bản thân chỉ vô tình thuận miệng nói một câu, liền có ý mua tặng chai Nữ hoàng Hoa hồng.
"A Vãn, chai nước hoa này chẳng qua là được người ngoài tặng cho, cô không cần phải suy nghĩ lung tung."
Nhìn thấy Trì Vị Vãn hiểu lầm bản thân là người mua chai nước hoa đắt tiền kia, làm cuộc sống của cô ấy bị đảo lộn, Bạc Dạ Bạch chỉ có thể giải thích một lời.
Năm đó, khi Nữ hoàng Hoa hồng còn chưa được ra mắt, khi đọc tạp chí và nhìn thấy nó, Trì Vị Vãn đã tỏ ra thích thú.
Đúng lúc ấy, anh ta có nắm trong tay cổ phần của D. LV, người đó đã ngỏ ý, có nên giữ lại một chai hay không.
Đối với nước hoa, bản thân anh ta không hề có hứng thú, nhìn thấy Trì Vị Vãn ước ao như vậy nên chỉ thuận miệng đồng ý.
Sau này khi Nữ hoàng Hoa hồng ra đời, D.LV sai người mang đến.
Khi đó, Trì Vị Vãn đã rời khỏi nơi này từ lâu, anh ta chỉ dặn dò người kia mang đến tay cho cô ấy.
Chỉ có vậy thôi, không hề có chút đặc biệt nào hết, nếu như Trì Vi không làm mất mặt Cung Trân Trân vì chai nước hoa này ở buổi tiệc khiêu vũ của Lệ Gia thì nhất thời cũng chẳng nhớ ra!
Chỉ tiếc lời giải thích của anh ta vẫn làm Trì Vị Vãn bán tín bán nghi, dò hỏi theo: "Nếu đúng là như vậy, tại sao tiên sinh lại chấp nhận… để cho Trì đại tiểu thư bao dưỡng."
Trong lòng Trì Vị Vãn vẫn luôn nghĩ rằng, tiên sinh đồng ý chuyện bao dưỡng của Trì Vi chính là vì đã nhìn thấy bản thân ở tiệc khiêu vũ của Lệ Gia.
Nhưng nhìn thái độ lạnh lùng băng giá này, cô không cách nào xác định được, đến tột cùng hành động ấy cũng chỉ là vì thiếu vắng.
Suy cho cùng cô vẫn luôn thiên về ý nghĩ trước đây, tiên sinh cao quý không khác nào những bông hoa tuyết trên núi Tuyết Liên, cho dù có vắng bóng mình đi chăng nữa, cũng sẽ không bao giờ dễ dàng bán đi bản thân!
Nghĩ như vậy xong, Trì Vị Vãn lại tiếp tục lấy từ trong túi một sấp giấy, đẩy về phía Bạc Dạ Bạch:
"Nếu như tiên sinh thiếu tiền thì A Vãn có thể giúp, không cần đến sự bao dưỡng từ Trì đại tiểu thư, đừng bao giờ để cho bản thân phải oan ức!"
Ở trên lầu hai, nơi Trì Vi đang trốn: "…"
Thật bất ngờ, hóa ra chai Nữ hoàng Hoa hồng trên tay Trì Vị Vãn là của Bạc Dạ Bạch biếu tặng.
Chỉ chớp mắt mà Trì Vị Vãn đã đổi giọng, nhắc tới chuyện bao dưỡng.
Ha, bị bản thân bao dưỡng… Chính là sự oan ức cho tiên sinh sao.
Bạc Dạ Bạch nhìn sấp tiền, đầu ngón tay thon dài liền khẩy một cái: "Chuyện này, không có gì khuất tất, ta cùng đại tiểu thư… đều là hai bên cùng có lợi."
"Tiên sinh, tôi không hiểu."
Trong lòng Trì Vị Vãn trống rỗng, có một loại dự cảm chẳng mấy tốt đẹp.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, linh cảm ấy đã trở thành sự thật, giọng nói nhàn nhạt của anh ta vang lên: "Ta đồng ý chuyện bao dưỡng, không hề vì tiền."
Không phải vì tiền, vậy thì có thể vì cái gì!
Suy cho cùng thì Trì Vị Vãn cũng không hề ngu xuẩn, nghĩ đến lúc nãy tiên sinh lảng tránh vấn đề này… nhưng cũng chẳng hề phủ nhận!
"Lẽ nào tiên sinh vì người…"
"Đúng, người tôi cần, chính là Trì đại tiểu thư."
Thuận miệng cắt ngang lời cô ta, Bạc Dạ Bạch hừng hờ thừa nhận.
Cả người Trì Vị Vãn khiếp sợ, trong lòng trở nên nặng nề, lúc lâu mới hỏi: " Tiên sinh, người muốn Trì Vi thay thế vị trí của tôi… có đúng không?"
Đột nhiên đôi mắt Bạc Dạ Bạch như trở nên sâu hơn: "Cô là cô, cô ấy là cô ấy, hai người hoàn toàn khác nhau.. Làm sao có thể nói chuyện thay thế."
Không biết phản ứng của Trì Vị Vãn như thế nhưng lúc này vẻ mặt của Trì Vi trông rất ung dung.
Thật may, bản thân không phải là nhân vật chính của một vở kịch "Thế thân"… Bằng không sau đó sẽ tìm Bạc Dạ Bạch tính toán món nợ này!
"Tiên sinh… tại sao… là Trì Vi…"
Tuy rằng anh ta phủ nhận nhưng trái tim Trì Vị Vãn lại có cảm giác như bị tu hú chiếm tổ chim khách.
Rõ ràng, người đó phải là cô, vậy thì trong lòng tiên sinh, Trì Vi là thứ gì!