“Thi Cầm thông báo với Tiêu Dĩnh chuyện bên kia cứ im lặng nghe theo sắp xếp của tên kia đi tuyệt đối không được tự làm theo ý mình. Còn nữa cậu nói với L đừng say mê nghiên cứu nữa, vài năm sau cậu ấy phải ra sân diễn đấy.”
“Huân, Thanh gia từng có hôn ước với em trai cậu. Cậu biết tiếp theo làm chuyện gì a.”
“Trước mắt thì chuẩn bị vậy đi. Có gì thì đợi lần sau có mặt đầy đủ hết chúng ta bàn tiếp.”
Mọi người trong phòng nhìn nhau. Này, này… chuyện này là sao a? Chỉ đối phó với hai gia tộc cũng chẳng to lớn mấy có cần phải chuẩn bị nhiều đến vậy không?
“Đừng nhìn tớ bằng ánh mắt nghi hoặc một cách trần trụi như vậy được không hả?Tớ đây là chuẩn bị, chuẩn bị cho cuộc chiến lớn, các cậu nghĩ phía sau hai gia tộc đó không có gia tộc như gia tộc các cậu giúp đỡ sao? Với lại càng để lâu thì càng thú vị, mấy năm nay không làm gì tớ thấy chán lắm rồi.” Tiểu Y nhìn mọi người mà muốn khóc. Các cậu luôn tự nhận mình thông minh mà sao giờ lại ngây ngô tròn mắt nhìn tớ.
Mọi người bừng tỉnh, trong lòng không ngừng cảm thán. Tiểu Y cậu càng ngày càng thủ đoạn a!
Tiểu Y nhướng mày nhìn sang tiểu ca.
Tứ ca nhìn vào mắt của Tiểu Y thầm rung mình. Tiểu tâm can em lại muốn anh làm chuyện gì nữa? Anh không làm đâu, em nhờ mấy vị huynh đệ kia đi.
Tiểu Y nở một nụ cười rực rỡ khiến Tứ ca nhìn mà lóa hai mắt. Tim Tứ ca đập mạnh, mắt bắt đầu say mê nhìn người con gái trước mắt. Hai tay không tự chủ kéo Tiểu Y vào lòng rồi bắt đầu một màn cưỡng hôn.
Tiểu Y bực bội đẩy Tứ ca ra. Nhích người tới Hiểu Bằng, núp sau lưng anh: “Tiểu ca, chuyện này chỉ có anh mới giúp được em, chuyện này quyết định vậy đi, không nói nhiều nữa.”
Hiểu Bằng mỉm cười nghiên người ôm người con gái đang lui lui tính núp sau lưng anh.
Hiểu Bằng giúp Tiểu Y lau mặt. Nhìn mọi người rồi nhìn về phía cửa như muốn nói các cậu nên đi về được rồi đó.
Nguyên Thiên Khải cùng Thế Huân như nhận được một cọng cỏ cứu mạng liền đứng dậy, chân như bôi mỡ chạy nhanh ra ngoài.
Thi Cầm một tay kéo Diên Vỹ còn đang thẩn thờ nhìn Tứ ca , một tay kéo Thiên Trạch đang luyến tiếc không được xem kịch đi ra ngoài.
Bọn Thi Cầm vừa bước ra khỏi cửa thì Tứ ca nhào tới đánh một quyền tới Hiểu Bằng, Hiểu Bằng ôm Tiểu Y đặt sang một bên, xoay người tiếp chiêu.
Tiểu Y nhìn đồng hồ thấy bây giờ cũng không còn sớm, xoa xoa bụng rồi bước về phía phòng bếp nói quản gia dọn cơm tối lên.
----------------------------ta là đường phân cách tình yêu------------------------------
Tứ ca bị Tiểu Y bắt đi làm nhiệm vụ cao cả đó chính là tìm cách than cận với Viễn Ninh.
Tứ ca trong lòng bất mãn nhưng không dám nói ra. Nếu nói ra chỉ sợ không chỉ bị tiểu tâm can đánh một trận mà còn bị một đám huynh đệ tra tấn.
Từ sau ngày đó, khắp cả thành phố ai ai cũng bàn tán về chuyện của Ngọc gia Ngọc Diễm Ngân.
Nguyên Thiên Khải giải quyết chuyện Ngọc Diễm Ngân rất nhanh. Đơn giản chỉ là chụp hình cô ta lăn lộn trên giường với nhiều người đàn ông rồi đăng lên mạng. Chưa đến 15 phút cả thành phô này không ai không biết mức độ dâm đãng vô sĩ của Ngọc Diễm Ngân. Nên khi cô ta nói cái thai trong bụng của cô ta là của Nguyên Trịnh Phàm thì chẳng có ai tin. Ngọc gia chủ rất tức giận, bắt cô ta đi bỏ cái thai kia rồi nhốt trong phòng không cho ra ngoài.
Thế Huân xách vali chạy sang Anh, bọn Trịnh Phàm hỏi lý do, anh cũng chỉ cười nói đại một cái lý do xong rồi trốn mất. Mọi chuyện giao lại cho Hiểu Bằng giải quyết.
Ngày ngày trôi qua, cả thành phô trở lại nhịp sống như cũ.
Một đối thủ của Chu Thiến giải quyết xong lại có thêm vài người chạy đến khiêu khích.
Hình ảnh Tư Lan ôm hôn Trịnh Phàm trong quán bar đầy trên trang nhất của báo. Chu Thiến nhịn, mỉm cười tin tưởng Trịnh Phàm. Tất cả ghen ghét, tức giận đẩy lên người Tư Lan. Cô cùng Tề Dục hợp tác. Tề Dục hẹn Tư lão gia chủ ăn cơm bàn chuyện hợp tác, cho lão uống thuốc kích dục. Còn Chu Thiến hẹn Tư Lan ra nói chuyện sẵn tiện chuốc say Tư Lan. Rồi đưa hai cha con vào khách sạn. Chu Thiến còn không quên chụp lại vài bức hình của Tư Lan lăn lộn với cha mình.