Đó cũng chỉ là chuyện sau này còn bây giờ thì các gia tộc ổn định vị trí nhưng chuyện sau hậu viện thì chưa một lần nào bình yên.
Trãi qua hai năm, chưa một ngày nào Chu Thiến không mệt mỏi. Anh tài năng, cô cố gắng học tập thật tốt, anh gia thế cao, cô học cách làm dâu nhà hào môn thế gia, anh có vạn người mê, có tình nhân, cô không ghen tỵ chỉ mong sánh bước cùng anh hết đoạn đường sau này. Nhưng đổi lấy tất cả sự cố gắng của cô, anh chỉ lạnh lùng liếc qua. Nhiều lúc cô muốn buông tay, Nguyên gia quá cao, một người con gái không có tài năng như cô liệu có thể trụ tới lúc hồi kết thúc nhưng cô không cam lòng, khi trái tim cô lỡ nhịp vì anh thì lúc đó cô biết cô phải nhất định có người đàn ông này.
Tài năng gì chứ, gia thế à, hoa đào khắp nơi ư hừ Chu Thiến cô đây sẽ giải quyết hết. Anh lạnh lùng, cô sẽ nóng như lửa rồi sẽ có một ngày ngọn lửa của cô xua đi cái lạnh lẽo của anh. Anh không quan tâm cô, vậy thì cô quan tâm anh là được rồi, từ từ anh sẽ nhận ra có một người con gái như cô luôn quan tâm,giúp đỡ anh mọi lúc khi cần.
Còn một lũ hoa hoa kia muốn đấu, ha ha cô sẽ phụng bồi. Muốn đụng vào người đàn ông của cô thì đừng mong cuộc sống yên bình.
Đến 1 giết 1, đến đôi giết đôi. Đời này số phận đã an bài Đại thiếu phu nhân Nguyên gia là Chu Thiến cô rồi. Đại hoa, nhị hoa hay tiểu hoa đừng có mơ tưởng, giỏi thì đến đấu với cô, cô chấp hết lũ hoa hoa các cô!!!
Qua bao nhiêu ngày tháng, cô cuối cùng cũng chen vào được cuộc sống của anh, cuối cùng cũng trở thành người anh yêu. Cô và anh đính hôn. Có lẽ khoảng thời gia đó chính là khoảng thời gian đẹp nhất mà cô móng ước bấy lâu. Cô không chạy đi tranh thủ tình cảm với lũ hoa hoa kia vì cô biết anh sẽ không thèm để ý tới lũ hoa hoa đó, cô không ghen tỵ hay cáu gắt với anh chuyện đó vì cô biết anh ghét bạn gái mình không tin tưởng.
Nhưng tới một ngày, tại sinh nhật của anh, như thường lệ anh đi chào hỏi với mọi người còn cô chỉ cần đứng bên cạnh thể hiện khí thế của một tiểu thư quý tộc, cho đến khi buổi lễ kết thúc. Cô trở về cùng cha mẹ, nhưng đi được nửa đường cô nhận được tin nhắn của anh trai Khải Uy, cô liền trở lại Nguyên gia, cảm giác nói cho cô biết có chuyện xảy ra, nó liên quan đến anh. Bước vào căn phòng của gia chủ, cô thấy tất cả mọi người đã ở đó: gia chủ, anh trai, Trịnh Phàm,các bạn của anh và thêm một cô gái đang mang thai. Nhìn người con gái đó không ai khác chính là kẻ luôn luôn đối địch cô ở mọi lúc mọi nơi, xà hạt mỹ nhân - Ngọc Diễm Ngân.
Ngọc Diễm Ngân liếc nhìn Chu Thiến, cười đắc ý, xem lần này tôi thắng hay cô thắng.
Chu Thiến mỉm cười thầm khen thủ đoạn của Ngọc Diễm Ngân tốt khiến Chu Thiến tôi trở tay không kịp a.
“Tiểu Thiến tới rồi thì tới đây ngồi đi.” Nguyên Nghiêm vỗ vị trí kế bên mình.
Chu Thiến lễ phép đáp lại một tiếng, hướng tới vị trí kế bên Nguyên Nghiêm ngồi xuống.
“Tiểu Thiến, chắc con biết Ngọc tiểu thư?”
“Dạ.” Chu Thiến cuối mặt xuống, tính toán kế sách.
“Ừm, Tiểu Phàm lần nay con gây họa, đã có vị hôn thê mà con dám vi phạm vào điều lệ cấm của hôn ước, con tính như thế nào hả?” Nguyên Nghiêm quát to.
“Cha, cái thai đó không phải của con, đêm đó con mặc dù có say nhưng chưa tới nổi nhận không ra ai a.” Trịnh Phàm gấp gáp phủ nhận.
“Phàm, sao anh lại nói như vậy, đêm đó chúng ta đã hòa nhập cùng nhau, anh còn khen em rất tuyệt nữa mà.” Ngọc Diễm Ngân ấm ức lên tiếng.