Tắm rửa xong, đợi mọi người đi nghỉ ngơi hết. Viễn Ninh mở laptop.
Ánh sáng máy tính nhàn nhạt. Con người trong trẻo ngồi trước laptop, mới vừa rồi còn bộ dạng ưu nhã, giờ phút này trên mặt trở nên nghiêm túc, ánh mắt híp lại, uy nghiêm giống hệt ông ngoại Cỗ Viễn Trì.
Ngón tay quen thuộc linh hoạt trên bàn phím, nhập vào một dãy số mật mã, tiến vào không gian của tổ chức.
Vừa vào đã thấy tất cả mọi người đều có mặt, đang nói chuyện phiếm.
“Tử Yêu, vụ buôn bán vũ khí hôm trước sao rồi?Cảnh sát quốc tế đuổi kịp cô chưa?”
“Mẹ nó, nếu đuổi kịp thì tôi còn ngồi đây nói chuyện phiếm sao? Bên cảnh sát quốc tế chỉ mới rục rịch nhỏ thôi chưa hành động gì lớn hết.”
“Ha hả, ai biểu buôn bán vũ khí cho bọn khủng bố.” Trang Nhất cười mỉa mai.
“Cút cho lão tử.”
Viễn Ninh vừa lên không quản bọn họ đang sôi nổi, cô đi thẳng vào vấn đề.
“Trang Nhất, bây giờ anh ở đâu?”
“Trụ sở ở Italy.”
“Điều tra cho tôi tình hình bên Nhật Bản .”
Trang Nhất ngừng cười, sừng sờ sau đó nét mặt nghiêm túc. Đáp một tiếng “Được” bắt đầu dò xét.
Viễn Ninh ngồi trên bàn làm việc, tay gõ lên mặt bàn theo tiếc tấu, bây giờ cô đang rất gấp.
Mấy phút sau, Trang Nhất trở lại.
“Bên đó vẫn yên bình, không có cái gì đáng nghi cả.”
Viễn Ninh có cảm giác chuyện nay không đơn giản. Cảm giác cô rất mãnh liệt.
“Trang Nhất, đi qua bên trụ sở Nhật Bản quan sát cho tôi, tôi không nghĩ chuyện này đơn giản.”
“Xà Hạt, gọi tất cả mọi người tập hợp lại cho tôi, đang làm nhiệm vụ thì thông báo hoàn thành nhanh nhất có thể rồi quay về trụ sở chính.”
“Tử Tiêu ngừng tất cả hoạt động buôn bán với La Mã, đi điều tra cho tôi về các lô hàng của chúng ta được mafia La Mã sử dụng như thế nào.”
“Tử Yêu, thúc đẩy buôn bán vũ khí, cố gắng cùng bọn khủng bố quan hệ tốt, đồng thời theo chân bọn chúng gây rối loạn cho Châu Âu.”
“Tôi cho mọi người 3 tháng hoàn thành nhiệm vụ này, 3 tháng sau theo tôi về trụ sở chính.”
Không khí cuộc nói chuyện trầm xuống, áp lực.
“Viễn Hoàng, có phải chuyện gì xảy ra?” Tử Tiêu nhịn không được hỏi.
“Đúng vậy, đang bình thường sao lại ngừng hoạt động?” Xà Hạt tiếp lời.
“Hay là, bọn chúng đang âm mưu tính kế Huyết Vũ chúng ta?” Tử Yêu trợn mắt suy nghĩ.
“Tuệ Lai gửi tin tức về,bọn chính phủ Mĩ đang liên minh với bọn mafia ở La Mã. Chúng ta được bọn chúng chọn khai đao đầu tiên,nghe đâu bọn chúng đang ngầm thực hiện loại bỏ từng cơ sở ngầm của chúng ta hình như bắt đầu từ Nhật Bản.” Viễn Ninh hừng thú nhìn bọn họ.
“Ặc, Viễn Hoàng chuyện này sao bên tôi không nghe thấy tin tức?” Tử Tiêu xụ mặt xuống. Anh ở bên trụ sở La MÃ mà không biết chuyện này, may mắn Viễn Hoàng nói trước khi sự việc chưa xảy ra nghiêm trọng nếu không anh chính là tội nhân thiên cổ.
“Lô hàng ở Nhật Bản cực kì quan trọng.” Tử Yêu vặn cổ mệt mỏi nói.
TRang Nhất nhíu long mày: “Cho nên…”
“Có thể bọn chúng ra tay với lô hàng lần này.” Viễn Ninh suy đoán nói.
“Tôi biết rồi, tôi sẽ tới Nhật Bản cẩn thận trông coi.” Trang Nhất gật đầu hiểu.
“Còn nữa, Xà Hạt, nói với Na Na quan sát từng hành động của Từ Ngôn, kêu cô ta nhanh chiếm được sự sủng ái của Từ Ngôn cho tôi.” Viễn Ninh chợt nhớ.
“Được, nhưng nghe Na Na nói, bên Từ Ngôn xuất hiện người mới tên là Trương Mĩ Ái, này này mọi người đoán xem cô ta là ai.” Xà Hạt gian tà cười.
“Hửm, nói đi,nhanh vào vấn đề chính, tôi còn phải đi ngủ.” Viễn Ninh bĩu môi.
“A, Viễn Hoàng, ngài thật là, chẳng vui tí nào.” Xà Hạt bực bội.
“Cô ta chính là em gái ruột của Trương Hải Lam và cũng là chị gái của Trương Tuệ Lai.”
“Oh, cùng một huyết thống, phải đấu đá nhau chuyện này liệu có ổn?” Tử Tiêu ồn ào hỏi.
“Ha ha, dù muốn hay không cũng phải đối mặt với nhau, huyết thống hử tôi không cho phép vì điều đó mà phá hỏng chuyện của tôi.” Viễn Ninh hừ lạnh.
“NHưng mà Viễn Hoàng, Từ Ngôn không phải đèn cạn dầu, Na Na tiếp cận hắn quá nhanh sẽ không may khiến hắn nghi ngờ?” Tử Yêu sâu kín nói.