Cuộc Sống Về Hưu Của Huyền Môn Đại Lão

Chương 23: 23: Được Một Đám Nhóc Mời Ăn Cơm 4





Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay lại đến cuối tuần! Phương Hàng tự mình lái xe chở Tạ Ngọc đến chỗ hẹn, xe chạy khoảng một tiếng đồng hồ liền dừng lại trước một nhà hàng cao cấp.

Đám người của Chu Thần Hạo đã sớm chờ sẵn ở cửa, vừa nhìn thấy Tạ Ngọc xuống xe, đều kinh hỉ đi lên tiếp đón.

“Tạ ca!”Bọn họ đều là bạn cùng trang lứa với Phương Hàng, cảm thấy nếu kêu Tạ Ngọc bằng đại sư thì có hơi già, kêu Tạ ca vừa lúc có vẻ thân thiết hơn.

“Tạ ca, anh đi đường chắc vất vả lắm, có cảm thấy mệt không?.

”“Tạ ca, tôi nghe Phương Hàng nói, anh rất thích mỹ thực, cho nên tôi đã làm người chuẩn bị tốt mấy món ăn chiêu bài của nhà hàng này, đảm bảo anh nhất định sẽ thích.


”Một đám nhóc con vây quanh Tạ Ngọc, trong miệng còn kêu Tạ ca, Tạ ca liên tục, trong mắt còn lóe sáng hình ngôi sao, cái miệng nói chuyện ngọt như ăn mật, đều đem Phương Hàng đẩy đi ra ngoài.

Phương Hàng thấy vậy, gân xanh trên trán giật giật liên tục, “Các cậu làm gì vậy, vị trí số 1 bên cạnh Tạ ca là chỗ các cậu có thể giành sao, mau tránh ra cho tôi.

”Đám người của Chu Thần Hạo là thực lòng thiệt tình muốn cảm ơn Tạ Ngọc, cho nên trước đó bọn họn cũng đã hỏi thăm rõ ràng sở thích của Tạ Ngọc, sau đó mới chọn nhà hàng Nhất Phẩm Lưu này làm chỗ hẹn, còn chưa tới thời gian hẹn đã ngoan ngoãn đứng chờ trước cửa.

Lúc này rốt cuộc cũng nhìn thấy Tạ Ngọc, một đám nhào lên nhảy nhót giống như mấy con khỉ nghịch ngợm.

Nhìn thấy bọn họ như vậy, làm cho rất nhiều thực khách trong nhà hàng đều bàn tán xôn xao.

“Vị kia không phải là tiểu tổ tông của nhà họ Chu sao, bị người nhà họ Chu yêu thương sủng ái chẳng khác nào tiểu hoàng đế, luôn luôn chỉ có người khác đợi cậu ta, làm gì có chuyện cậu ta đợi người khác, đúng là chuyện lạ hiếm thấy mà.

”“Không chỉ có một mình câu ta đâu, ông nhìn mấy người bên cạnh cậu ta đi, có tiểu tôn tử của nhà họ Triệu, còn có hòn ngọc quý của nhà họ Tôn nữa, còn chưa có hết đâu bên cạnh còn có con trai của nhà họ Lý…… Đám người kia ngày thường đều là cao cao tại thượng, hiện tại cư nhiên lại làm công việc của người giữ cửa, chuyện này không chỉ là hiếm thấy đâu, phải nói là mặt trời mọc từ hướng Tây mới đúng.

”“Có chút không đúng a, không biết bọn họ đang đợi ai nữa, người kia mang mũ lưỡi trai nhìn không thấy gương mặt?”Nhà hàng này là do một vị có quyền thế ở Đế Đô mở, ngày thường tiếp đãi đều là những người có uy tín danh dự ở Đế Đô, những người này nhìn thấy hành động của bọn Chu Thần Hạo trước cửa lớn của nhà hàng đều bị làm cho nổi lên lòng hiếu kỳ, ánh mắt liên tục nhìn về phía cửa.

Trong đó có Tạ Vũ cùng Tô Uyển Uyển, hôm nay các nàng tới đây là để tham gia hợp mặt với nhóm bạn gái, nhìn thấy tình huống này cũng tò mò nhìn theo.

“Một đám không học vấn không nghề nghiệp chỉ biết ăn chơi, ỷ vào gia thế cả ngày tụ tập chơi đùa, cùng những người này nhấc lên quan hệ, khẳng định cũng là loại người giống vậy.


”“A Vũ, Uyển Uyển, hai người các cô đều là học bá của đại học Đế Đô, chỉ cần đứng ra là có thể làm cho bọn họ xấu hổ, cần gì phải chú ý tới bọn họ.

”Tạ Vũ hơi hơi mỉm cười nói, “Chỉ là muốn xem náo nhiệt thôi, tôi cùng bọn họ cũng không có giao tiếp gì.

”“Cũng đúng, bọn họ cũng chỉ xứng đáng trở thành náo nhiệt cho người khác xem.

”“Đừng có nói như vậy, mấy năm nay thế lực của Triệu gia, Tôn gia, Lý gia, Chu gia càng ngày càng to lớn, chúng ta đắc tội không nổi đâu.

”“Vậy thì đã sao, chúng ta có Uyển Uyển a, chẳng lẽ còn sợ bọn họ sao.

”Lúc này, một đám con gái đều nhìn về phía Tô Uyển Uyển, Tô Uyển Uyển lộ ra biểu tình cao ngạo, hơi hơi nâng lên cằm.

Tạ Vũ ở bên cạnh im lặng rũ xuống đôi mắt, uống một ngụm cà phê.


Lúc này, đám người Chu Thần Hạo đang vây quanh Tạ Ngọc đi vào nhà hàng, đang đi về phía khu vực ăn cơm độc lập, Tạ Vũ vô ý nhìn lướt qua, lúc nhìn thấy Tạ Ngọc hơi dừng lại một chút, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc cùng khó hiểu.

“A Vũ, làm sao vậy?”“Người kia…… Hình như là Tạ Ngọc.

”“Xuy, sao có thể, Tạ Ngọc làm gì còn mặt mũi mà trở lại Đế Đô, cậu nhất định đã nhìn lầm rồi.

Hơn nữa, những tên nhị thế tổ kia sao có thể coi trọng Tạ Ngọc được, còn đem hắn trở thành bảo bối mà nịnh bợ?”Tạ Vũ nghe vậy cũng thả lỏng, cũng đúng, Tạ Ngọc đã bị đuổi ra khỏi Tạ gia, không thân phận, không địa vị, sao có thể làm đám người của Chu Thần Hạo coi như tổ tông mà nịnh bợ hắn, hẳn là thân hình có chút giống nhau mà thôi, cũng không biết người kia có địa vị gì, lại có thể làm đám người của Chu Thần Hạo tiếp đón như vậy.

------------------------------------.